DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 754: Thì ra là người Phương gia

- Xấu hổ quá.

Hướng Nhật nhẹ nhàng cầm trù đao lên, thoáng nhìn người chung quanh khiêm tốn nói một câu.

- Nhanh đi, chúng ta đang chờ được nhìn.

"Phương đại tỷ" muốn xem Hướng Nhật xấu hổ, tuy rằng thằng nhóc này không hề sợ hãi nhưng vẫn không tin hắn có thể làm gì kinh thiên động địa.

- Các lão thái thái nhìn kĩ.

Hướng Nhật mỉm cười, tiện tay cầm lấy một cây cải trắng ném lên không trung. Vốn dĩ cây cải phải rớt xuống đất nhưng đột nhiên làm trái với định luật vạn vật hấp dẫn của Newton mà dừng lại giữa không trung. Đúng lúc này Hướng Nhật múa đao như gió, một lúc sau củ cải trắng không hề có chút biến hóa. Chỉ có mình hắn hiểu rõ rốt cục mình đã làm gì. Dùng trù đao nâng củ cải nhìn như hoàn hảo đưa tới trước mặt mọi người:

- Tốt rồi!

- Vậy mà tốt sao?

Phương đại tỷ cười ra mặt, tuy rằng không thể phủ nhân thủ đoạn giữ củ cải trắng ở trên không trung thực sự cao minh nhưng cũng không cắt được củ cải này, vậy mà đòi xong sao? Thằng nhóc này muốn tẹo nữa chúng ta gặm củ cải đấy hẳn?

- Đương nhiên không phải, mời mọi người nhìn!

Hướng Nhật chỉ củ cải đã đặt trên thớt đồng thời âm thầm triệt tiêu lĩnh vực, chỉ thấy vốn là củ cải đột nhiên tách ra làm từng mảnh nhỏ rất đều nhau.

Cái này, cái này sao có thể? Mọi người đều bị thủ đoạn của Hướng Nhật làm kinh hãi.

- Được!

Một lúc sau bên cạnh truyền tới tiếng vỗ tay. Loại đao công này thực sự chưa từng nghe thấy, nhìn cũng không, có lẽ xem qua trên TV nhưng đều là kĩ xảo làm ra, ở đời thực mà làm được thì thực sự quá thần kì.

"Phương đại tỷ" trợn mắt há mồm dường như không thể tin vào mắt mình. Lão thái thái phá lên cười, vốn còn lo cháu trai mất mặt nhưng một mà vừa rồi thì mọi lo lắng đều tan biến, chỉ dựa vào chiêu này thì cháu trai Thạch lão thái thái đã không theo kịp rồi.

Thạch Diệu Tông mắt sáng rực, trong lòng không hề ghen tị bởi lẽ thủ pháp thần kì này chỉ dám mơ tưởng, nhưng hắn biết con người căn bản chẳng làm nổi. Giờ đây nhìn thấy tận mắt thì kích động đến thân thể run rẩy, nếu không phải đang biểu diễn thì đã tiến tới bái sư.

Thạch lão thái thái cũng yên lòng, dù cháu trai bị vượt mặt có không thoải mái nhưng cùng không ghen ghét Dịch lão thái thái, ngược lại cực kì bất mãn "Phương đại tỷ". Nếu không phải do bà ta thì sự việc cũng không phát triển đến mức này. Mà đám con gái đi theo lão thái thái đều hét lên, chiêu thức ấy của Hướng Nhật kỹ xảo vượt trội hơn Thạch Diệu Tông nhiều lắm, hệt như ảo thuật vậy.

Đám thanh niên cũng ghen tị nhưng không thể không bội phục thủ đoạn thần kì Hướng Nhật, tài năng lúc trước của Thạch Diệu Tông cũng quên sạch trơn bởi lẽ đao công của hắn chỉ cần khổ công thì sẽ đạt được. Nhưng chiêu thức của Hướng Nhật có cố gắng cũng không thể, hai bên khác biệt quá lớn.

- Tiếp tục đi, thêm lần nữa nào.

Đám thanh niên cực kì hứng thú, nhất là biểu hiện quá mức thần kì của Hướng Nhật nàng còn muốn xem lại.

- Được, vậy thêm một lần nữa.

Hướng Nhật không hề từ chối, hắn biết mình càng làm tốt thì lão thái thái càng nở mày nở mặt. Dứt khoát lấy thể diện cho bà xem bà già "Phương đại tỷ" kia có đần mặt ra không. Hướng Nhật muốn biểu diễn một lần nữa khiến mọi người kinh ngạc. Đạt trù đao xuống, Hướng Nhật nhẹ nhàng vỗ bục, chỉ nghe "phật phật" vài cái đủ loại nguyên liệu đã bay lên tựa như bị cơn lốc nho nhỏ cuốn phải vậy.

Người chung quanh hoảng sợ muốn tránh né nhưng tuy nguyên liệu nấu ăn bay lên lại không hề bay loạn xạ nên không sợ trúng mình. Các loại nguyên liệu chuyển động quanh thân thể Hướng Nhật như hoa bay bướm lượn. Hắn khẽ quơ ngón tay những nguyên liệu gặp phải ngón tay hắn tựa như thanh đao cực kì sắc bén mà tự động chia thành từng mảnh đều tăm tắp.

Cảnh này đã vượt khỏi cảnh giới trù nghệ, tựa như một môn nghệ thuật tuyệt vời khiến mọi người nín thở không hề chớp mắt nhìn Hướng Nhật, chỉ lo âm thanh nhỏ nhất sẽ nhiễu loạn vũ điệu nhảy múa của những nguyên liệu trên kia.

Quá sức tưởng tượng, còn hơn cả biểu diễn trên TV, đây là nấu ăn sao? Không, đây là ma thuật, người thường không thể làm nổi nhưng nó ở trước mặt một cách chân thật.

- Quá đẹp!

Đám thanh niên bị mê hoặc, mặc kệ là giới tính gì, không hề có chút ghen tị mà đắm chìm trong say mê! Thật tuyệt diệu!

Lão thái thái cũng tưởng như mình đang lạc vào cõi mơ. Cả đời từng trải nhưng cũng chưa thấy biểu diễn trù nghệ không tưởng đến mức này. Hướng Nhật hơi sử dụng lĩnh vực một chút liền đạt hiệu quả, dần dần thu hồi lĩnh vực, nguyên liệu cũng trở lại mâm, mà còn được cắt gọt rất hoàn hảo.

- Xấu hổ quá!

Chuẩn bị tốt hết thảy, Hướng Nhật ôm quyền hướng chung quanh tạo dựng hình tượng khiêm tốn. Lúc này mọi người mới tỉnh ra, lão thái thái cũng cao hứng trầm trồ khen ngợi, đám thanh niên hú hét đủ trò, nếu không phải có trưởng bối ở bên sớm đã tiến lên ôm hôn Hướng Nhật thắm thiết rồi.

Thạch Diệu Tông không như vậy, hắn đứng gần Hướng Nhật nên hiểu rõ tất cả, đây là thứ hắn luôn theo đuổi. Lúc này đã nhịn không được tiến tới giữ chặt tay Hướng Nhật:

- Nhận tôi làm đồ đệ đi. Sư phụ!

- Tôi không nhận đồ đệ.

Hướng Nhật dở khóc dở cười, không ngờ Thạch Diệu Tông lại điên cuồng tới mức muốn bái sư, vừa nghe mình cự tuyệt thì vẻ mặt liền chán nản, Hướng Nhật cũng không đành lòng:

- Nhưng mà đôi khi bàn luận cũng được.

Cái này chỉ là để an ủi người ta, ngày mai hắn sẽ về Bắc Hải, từ nay về sau không gặp gỡ còn làm sao luận bàn? Sắc mặt Phương đại tỷ không bình thường, lúc trước bà ta nghĩ cháu ngoại Dịch gia không thể so với cháu trai nhà Thạch lão, nhưng thấy thủ đoạn thần kì của đối phương thì mới biết mình làm khó người khác nhưng người khác cũng không phải là khỉ con cho mình đùa giỡn.

Nghĩ đến đây "Phương đại tỷ" liền căm tức, cảm thấy khó thở, tất cả mọi người cười đùa vui vẻ tựa như đang châm chọc bà vậy. Rốt cục ngồi không yên, không nói một lời mà lẳng lặng bỏ về.

Thực ra không có mấy người chú ý đến bà ta, bởi lẽ bọn họ vẫn chưa tỉnh táo sau màn ảo thuật thần kì của Hướng Nhật. Nhưng Hướng Nhật chú ý tới cử động khác thường của "Phương đại tỷ" lại thêm việc liếc thấy thân ảnh quen thuộc từ ngoài vào thiếu chút nữa đụng phải "Phương đại tỷ".

- Cô lớn!

Người nay hoảng hốt kinh hô tựa như thấy "Phương đại tỷ" thì giật mình.

- Phương Nghi, cháu tới làm gì?

"Phương đại tỷ" cũng khiếp sợ khi cháu gái xuất hiện, phải biết rằng cô cháu gái này rất ít gặp, mà nghĩ mãi cũng không hiểu vì sao nàng đến nhà Thạch lão.

- Cháu tới tìm người!

Phương Nghi tùy tiện đáp rồi liếc Hướng Nhật cách đó không xa miệng vẩu lên. Thấy Phương Nghi xuất hiện Hướng Nhật liền hiểu ra vì sao "Phương đại tỷ" tìm tới Dịch gia, vốn dị bà ta là người Phương gia, khó trách mà nhìn không vừa mắt.

Đọc truyện chữ Full