DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 651: Xông pha chiến đấu

"Có vấn đề gì à?"

Nghe giọng bà dì đột nhiên thay đổi Hướng Nhật khinh thường bĩu môi nói.

"Ngươi điên rồi, ngươi lại dám giết hắn, ngươi có biết hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Bà dì út muốn phát điên, âm thanh quả thực đã đến độ đinh tai nhức óc.

"Đừng nói cái đạo lí đó với tôi, dù sao cũng đã giết, tôi nhớ trước đó cô đã nói với tôi, với thực lực bây giờ, dù có giết hắn, lão già cũng sẽ bảo vệ tôi đúng chứ?"

Hướng Nhật nhắc lại bởi trước kia bà dĩ đã nói qua.

"Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Lần này ngươi cứ vậy mà giết người, hơn nữa lại phá hỏng kế hoạch của chúng, ngươi nói Phương gia sẽ bỏ qua cho ngươi? Cho dù lão già có ra mặt, chỉ sợ việc càng thêm bế tắc, Phương gia sẽ cho rằng ông già âm thầm cho người ra tay, đến lúc đó cục diện sẽ là chém giết không ngừng với Phương gia"

Bà dì út nhìn Hướng Nhật với ánh mắt bất lực, đã nói với thằng nhóc này bao nhiêu lần, lầm việc không thể xúc động mà hắn cứ cố tình làm như thế.

"Mẹ kiếp, chẳng lẽ phải giết sạch Phương gia?"

Hướng Nhật rất tự tin với thực lực của mình, xử lí Phương gia cũng không phải vấn đề, chẳng qua hậu quả kia sợ rằng hắn không thể gánh nổi.

"Nói thế, ta sợ rằng ngươi chỉ còn nước trốn lên mặt trăng đi.Thằng nhóc ngu ngốc, có phải ngại chưa đủ phiền toái!"

Hiển nhiên bà dì út kiên trì phản đối Hướng Nhật.

"Đúng rồi, ngươi nói kế hoạch kia của Phương gia có còn ai biết hay không?"

"Không có, trừ tôi ra thì đều đã chết: đương nhiên, khẳng định người của Phương gia cũng biết"

Lời lẽ Hướng Nhật có phần khiêu khích.

Bà dì đương nhiên cũng nghe ra ý này liền dặn dò:

"Chuyện này ngươi đừng nên để lộ, giờ ta đi gọi điện cho ông già, hỏi ông ấy xem giải quyết ra sao.Ngươi đừng tắt điện thoại, chờ ta gọi" nói xong liền cúp máy.

Hướng Nhật tức giận trợn mắt lên, hắn còn chưa kịp hỏi xem đối phương có biết "Mật giả nghiệp đoàn" cùng "Âu Dương tiên sinh" hay không, bà cô này cúp máy cũng nhanh thiệt chứ?

Tầng 47 tòa cao ốc, một văn phòng xa hoa phía Đông Nam, Dịch Tiểu Quân vừa cúp điện thoại liền vội vàng chạy đến văn phòng bên cạnh, gõ cửa. chưa đợi người bên trong đồng ý liền đã đẩy cửa vào.

Trong văn phòng, bởi Dịch Tiểu Quân chưa được phép đã lao vào, làm cho một cặp nam nữ đang âu yếm nhau trong phòng làm việc hoảng hốt vội rời ra. ( Tội nghiệp, dọa ma thì liệt luôn)

Nữ khoảng chừng hai lăm, chiếc váy ngắn lộ ra đôi chân thon dài, khoác trên người là chiếc áo cổ chữ "V" trễ xuống lộ ra một rãnh sâu trắng như tuyết cực kì hấp dẫn, ít nhất lúc tách ra gã đàn ông kia vẫn thèm thuồng liếc thêm một cái.

Nam thì hơn bốn mươi tuổi, tóc chải vuốt cẩn thận, quần áo phẳng lì, bộ dáng lịch sự, trên người toát nên phong vị của người đàn ông thành thục.

Nhìn thấy Dịch Tiểu Quân từ bên ngoài vào, người trung niên khí độ bất phàm cười khổ:

"Tiểu Quân, em làm gì thế? Lúc vào không thể gõ cửa trước sao?"

"Có gõ nhưng không đợi được phải lao vào"

Dịch Tiểu Quân không chút xấu hổ, liếc mắt nhìn cô nàng bên cạnh kia thì đang đỏ mặt nói:

"Đại ca, giờ không còn là tin đồn, vừa rồi thằng cháu ngoại gọi tới, nói một chuyện cực kì kinh thiên động địa"

"Thằng cháu ngoại? Em nói là con của Tiểu Hoa?"

Ngươi kia liền xác định, hắn chỉ có hai em gái, một thì chưa lập gia đình, cũng là người ở trước mặt, một người em gái khác lập gia đình, nhưng gần đây mới có tin tức, hiển nhiên thằng cháu ngoại kia là con người này.

"Chẳng lẽ còn thằng cháu ngoại nào khác sao?"

Dịch Tiểu Quân bất mãn liếc hắn, mấy anh em đều có vợ lẽ bên ngoài, nàng cũng biết, phỏng chừng cả nhà đều biết rõ chuyện người con gái đã lấy chồng cùng ông già, chẳng qua không ai dám nói thôi, Dịch Tiểu Quân tuy bất mãn nhưng cũng chỉ có thể biểu hiện một chút thôi.

"Nó nói gì với em?" người trung niên sửa sang lại một chút do vừa ăn vụng, đốt điếu xì gà, thong thả ngồi xuống bàn làm việc của mình.

Dịch Tiểu Quân liếc một cái, cô nàng kia thấy vậy liền khom người cáo từ:

"Ông chủ, em còn vài việc chưa xong, em xin phép"

"Ừm" người trung niên gật đầu, nhìn chằm chằm vào cặp mông đánh võng của mỹ nữ đến tận khi đối phương biến mất, lúc này mới nhìn cô em gái làm mình đau đầu nói:

"Giờ thì nói đi"

"Phương nhị thiếu gia giả điên" Dịch Tiểu Quân nói với giọng dọa người.

"Giả điên?" vẻ mặt người trung niên liên trở nên nghiêm túc, điếu xì gà cũng bị hắn ném vào gạt tàn, dường như đã biến thành người khác, hiển nhiên hắn cũng không ngu, biết giả ngu là có ẩn tình, đây khẳng định có mục đích cùng âm mưu đen tối:

"Ừ, vừa rồi mới nghe thằng nhóc chết tiệt nói, bọn chúng có một kế hoạch lớn ở Bắc Hải."

Dịch Tiểu Quân nói rõ ràng một lần, ngay cả việc Hướng Nhật đem cả đám người Phương gia làm thịt cũng không bỏ xót"

Người kia vừa nghe xong trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng cùng kinh hãi, sau đó cười khổ:

"Lá gan thằng nhóc đó thật lớn, ngay cả Phương nhị thiếu gia cũng dám giết, ta không biết chuyện gì là nó không làm được nữa, may mà lúc trước ta ngăn cản Dịch Thiên Hành, nếu không sợ rằng chẳng còn ai nối dõi tông đường"

Dịch Tiểu Quân khinh thường trợn mắt:

"Thằng con trai của anh cũng phải quản cho kĩ, nếu không sớm muộn sẽ xảy ra chuyện"

Người trung niên không nói gì, đứng dậy bước tới cửa sổ cảm thán:

"Con trai Tiểu Hoa sao lại không giống cha nó vậy? Ta nhớ cha nó làm việc cũng không có xằng bậy như vậy"

"Nếu mà giống như thế, sợ rằng lão già cũng không khẩn trương như vậy"

Dịch Tiểu Quân nói quả thật rất đúng, nếu thằng nhóc kia giống cha hắn, dù có lợi hại gấp đôi lão già cũng không xem trọng.

Người trung niên quay trở lại bàn làm việc, thở dài nói:

"Trước khi em đến đây, có gọi điện cho ông già chưa?"

"Không có, đến nói với anh một tiếng để tránh bị anh nói là em giành công của mình"

Dịch Tiểu Quân nói lấp lửng.

Người trung niên liền cười khổ:

"Tiểu Quân, chúng ta là anh em một nhà, em."

"Được rồi, giờ anh gọi cho cha, em có muốn nói vài câu không?"

Ngắt lời người kia, Dịch Tiểu Quân đi tới trước bàn làm việc cầm điện thoại lên hỏi.

"Không cần, anh đoán lần này có thể thằng nhóc sẽ bị ông già mang lên kinh thành, với tính tình của hắn thì lúc đó sẽ rất náo nhiệt"

Người trung niên có thể đoán được hành động của cha mình, ông ấy càng già thì càng dễ nổi cáu, quả thật cần một kẻ "xông pha chiến đấu"

Đọc truyện chữ Full