DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 471: Trêu nhầm đối tượng

Ở Manhattan ai cũng biết có cả ngàn tòa nhà chọc trời, chỉ cần lái xe đến New Jersey hoặc New York, trên đường đi, từ khoảng cách hơn mấy chục km là có thể thấy được một quần thể kiến trúc khổng lồ, nhưng bắt mắt nhất vẫn là cao ốc Empire State.

Cao ốc Empire State cao 1250 thước Anh (khoảng 993 mét), có 102 tầng, tọa lạc ở số 350 đại lộ 5 Manhattan, nằm kẹp giữa phố 39 và 33. Vách tường bên trong được trang trí hết sức đặc sắc, đa số đều là đá cẩm thạch đến từ Italy, Pháp, Bỉ, Đức với những màu sắc khác nhau, đại sảnh tầng một càng là nơi trưng bày đủ loại tác phẩm nghệ thuật.

Bởi vì cao ốc Empire State nằm ở khu trung tâm phồn hoa nhất Manhattan, nơi đây văn phòng làm việc đúng là tấc đất tấc vàng, cũng bởi vì cao ốc Empire State có danh tiếng lẫy lừng, rất nhiều tập đoàn tài chính, du lịch, bảo hiểm.đủ các ngành nghề đến thuê văn phòng ở đây, thứ nhất là để nâng cao tiếng tăm cùng độ tin cậy, ngoài ra cũng để thể hiện công ty có thực lực tương đối.

Đương nhiên, Empire State ngoài việc là một tòa cao ốc đa chức năng, đồng thời cũng là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng nhất New York, mỗi ngày đều có hàng ngàn hàng vạn du khách đến đây xếp hàng chỉ để chờ leo thang máy lên tầng thượng ngắm cảnh.

Hướng Nhật trước kia có đi qua đây một lần, hắn có ấn tượng rất sâu sắc với sân thượng dùng để ngắm cảnh ở tầng 86, ở đó có thế nhìn thấy được toàn bộ diện mạo New York.

Có "thổ địa" Alice dẫn đường, hành trình quả thật thoải mái hơn nhiều, tuy nhiên bên cạnh lại có thêm Lâm đại tiểu thư cứ líu ra líu ríu, chuyện này khiến cho Hướng Nhật không thể nào sảng khoái được. Cũng may là cô nàng này trông dễ coi, giọng lại trong trẻo êm tai, bằng không quả thực Hướng Nhật đã đuổi đi rồi.

Thang máy lên thẳng tầng 86, lúc này mặc dù chỉ mới hơn 9 giờ sáng, nhưng khu vực đi bộ ngoài sân thượng cũng đã rất đông người. Hơn nữa các chủng tộc rất đa dạng, bất kể là người da trắng, người da đen hay là người Hoa, đều cầm trong tay camera hoặc kính viễn vọng, tiếng bàn bạc trò chuyện rôm rả, còn thường xuyên nghe được một hai tiếng hô, chắc là du khách lần đầu lên sân thượng ngắm cảnh bị choáng ngợp trước khí thế khoáng đạt của nơi này.

Chung quanh khu vực ngắm cảnh đã dựng một vành đài phòng hộ kiên cố bằng sắt: đây là vì đề phòng có người nhảy lầu tại nơi này. Dù sao thì sân thượng ngắm cảnh cũng ở độ cao 1050 thước anh (khoảng 320 mét), từ nơi này nhảy xuống, ngoại trừ kẻ biến thái như Hướng Nhật, e là không ai sống sót nổi.

Sân thượng còn bố trí đài cao để nhìn được xa, do lộ thiên nên sức gió trên đài tương đối lớn, lúc trời đẹp thậm chí có thể nhìn xa đến 100 kilomet, ở trên này, bất kể ngày hay đêm đều có thể nhìn thấy cảnh chân trời mỹ lệ khắp bốn phía chung quanh.

Bây giờ đã có nhiều du khách xếp hành chờ tới lượt lên đài ngắm phong cảnh phương xa, hai cô gái trẻ xinh đẹp Alice và Lâm Dục Tú cũng mặc kệ Hướng Nhật, cười hì hì đứng vào xếp hàng.

Mà đầu óc Hướng Nhật không để ở chỗ này, hắn đang suy nghĩ xem có nên tìm cơ hội tách khỏi hai cô nàng này để đi thám thính tổng bộ của thế lực phía sau màn kia hay không, dựa theo tin tức thu được từ trong miệng một kẻ xấu số kia, đó là một công ty tài chính tên là Phleps nằm ở tầng 39.

Đương nhiên, lập công ty chỉ là để ngụy trang, thực chất bên trong lại là tổng bộ của tổ chức ngầm có vòi bạch tuộc trải rộng khắp thế giới. Có thể nói mà không khoa trương, dị năng giả của thế lực này hầu như đều tập trung tại đây.

Thấy hiện giờ hai cô gái đều không chú ý đến mình, Hướng Nhật tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lén lút chuồn đi. May mà du khách tới đây rất đông, mọi người cũng không chú ý tới một người Hoa bình thường, Hướng Nhật có thể ung dung đi thang máy xuống từng tầng một.

Xuống đến tầng 39, Hướng Nhật hiển nhiên phải cẩn thận hơn nhiều, tự thôi miên mình thành một du khách thật sự, dù sao hắn cũng biết đây là tổng bộ của thế lực phía sau màn kia, có quỷ mới biết những dị năng giả của bọn chúng có dị năng nào đó có thể nhìn thấu sự ngụy trang của người khác hay không.

Ra khỏi thang máy, Hướng Nhật đi dọc theo hành lang bên phải, giả vờ như là một du khách đang ngạc nhiên trước những kiến trúc của cao ốc Empire State, vừa đi vừa ngó ngó nghiêng nghiêng, hơn nữa miệng còn có tiếng tấm tắc không thôi, quả thật diễn rất nhập vai.

Trong hành lang cũng có những du khách khác, tuy nhiên nếu so với số trên sân thượng tầng 86 thì rất ít, có thể đếm được. Với lại, cũng không chỉ có du khách, còn có những nhân viên văn phòng cầm văn kiện trong tay đi dọc hành lang một cách vội vã, công việc bận rộn khiến bọn họ không có cả thời gian để dừng lại nghỉ ngơi.

Hướng Nhật vừa đi vừa quan sát bốn phía, du khách phía trước càng ngày càng ít, đột nhiên, mắt hắn sáng lên, một từ tiếng Anh ở cổng một công ty khiến hắn ngừng lại - "Phelp", phiên âm tiếng Hoa là phỉ nhĩ phổ tư, Hướng Nhật lập tức biết rằng mình đã tìm được nơi cần tìm.

Tuy nhiên hắn cũng không tỏ ra vội vàng, chỉ nhìn lướt qua từ đơn kia một chút, sau đó thu ánh mắt lại. Bởi vì ngoài cửa công ty Phleps còn có hai gã bảo vệ đứng gắc, một gã da trắng, một gã da đen, Hướng Nhật không muốn vì nhìn quá lâu mà khiến chúng sinh nghi.

Nhưng hai gã bảo vệ dường như rất cảnh giác, vừa thấy có người lạ đến gần, đều lập tức đặt sự chú ý lên người Hướng Nhật.

Hướng Nhật nhìn lướt qua bốn phía, lập tức phát hiện ra hoàn cảnh của mình, trong lòng thầm cười khổ, trong vòng bán kính vài mét chung quanh hắn không có một ai, khó trách đối phương lại dùng ánh mắt đề phòng nhìn hắn.

Tuy nhiên Hướng Nhật cũng không quay người bỏ đi, ngược lại còn thản nhiên đi về phía cửa công ty Phleps. Trong lòng hắn đã có sẵn đối sách.

Hai gã bảo vệ vừa thấy đối phương đi tới, vẻ mặt càng thêm cảnh giác, gã da đen đưa tay ra cản đường Hướng Nhật:

- Hey, tiên sinh, có phải ngài đi nhầm chỗ không?

- Nhầm?

Hướng Nhật lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, phối hợp với giọng nói ngỡ ngàng, quả thật là không chê vào đâu được.

- Nơi này không phải mới mở viện bảo tàng tranh biếm họa sao? Chẳng lẽ không phải?

- Nó ở lầu một, thưa tiên sinh.

Gã bảo vệ da trắng thiện chí nhắc nhở, tuy nhiên vẻ mặt căng thẳng ban đầu đã giãn ra không ít.

Hướng Nhật cố ý gãi gãi ót.

- Ôi, thật xấu hổ, đây là lần đầu tôi tới cao ốc Empire State.

Hướng Nhật nói như thể hắn là du khách lần đầu đến chỗ này vậy, sau đó ra vẻ ngượng ngùng rời đi.

Hai gã bảo vệ nhìn hắn rời đi, vẻ cảnh giác trong mắt đã biến mất.

Hướng Nhật trong lòng thầm chửi một câu, hắn không ngờ đối phương lại canh gác nghiêm ngặt đến vậy, ngay cả đến gần cũng không được, điều này làm cho ý định muốn dò xét nội tình đối phương của hắn tan thành mây khói.

Nhưng không phải đã hết cách, Hướng Nhật trong lòng mơ hồ có một sách lược khác, cũng giống phương pháp lúc trước dùng để giải quyết nhị công tử của Phương gia, cửa chính không vào được, vậy chỉ có thể nghĩ cách vào từ cửa sổ. Có điều ban ngày quá lộ liễu, chỉ có chờ đến tối, căn cứ vào tình huống cụ thể rồi sẽ quyết định nên làm thế nào.

Nghĩ tới đây, Hướng Nhật đang định vào thang máy để quay lên tầng 86, hai cô nàng kia không nhìn thấy mình suốt một lúc như vậy, chắc là bắt đầu thấy sốt ruột rồi.

Nhưng đoàn người xuất hiện ở đầu hành lang phía xa lập tức khiến hắn bỏ qua ý định vào thang máy, bởi vì hắn phát hiện trong đoàn người này có hai kẻ mà hắn hết sức quen mặt. Ánh mắt Hướng Nhật tập trung nhìn theo hướng ấy, đồng thời vội co mình vào trong góc, hắn dám đánh cuộc, chắc chắn mình không nhìn lầm, hình dáng hai kẻ này hắn khắc sâu trong lòng, chính là hai gã đã trốn khỏi Bắc Hải, Thiên Hồ và Ba Lang.

Ở bên cạnh bọn chúng còn có mấy người da trắng thân hình vạm vỡ, trông giống như đang bảo vệ bọn chúng vậy. Tuy nhiên, nhìn kỹ lại không giống như vậy cho lắm, mà trông như đang giám thị và bắt giữ thì đúng hơn.

Đưa mắt nhìn đoàn người Thiên Hồ và Ba Lang đi vào công ty Phleps, Hướng Nhật kinh ngạc, nhưng đồng thời lại cho rằng cái này cũng hợp lẽ thường, bọn chúng đã mang theo ba dị năng giả của thế lực phía sau màn kia bỏ trốn, vậy việc nhanh chóng tìm được chỗ dựa mới cũng không có gì là lạ.

Hướng Nhật trong lòng suy tính một hồi, như vậy cũng tốt, dù sao lần này hắn đến Mỹ chính là muốn giải quyết trọn ổ, vừa hay bọn chúng lại ở đây, chỉ cần tra rõ hư thực về tổng bộ của thế lực phía sau màn này, đến lúc đó cũng không cần sợ bọn chúng chạy mất.

Trở lại sân thượng tầng 86, Hướng Nhật đi thẳng đến một góc có bố trì đài nhìn xa, cứ tưởng rằng hai cô nàng đang nhặng xị lên tìm hắn, nhưng không ngờ lúc này lại thấy các nàng đang tranh chấp cùng một đám nam nữ trẻ tuổi khác.

Hướng Nhật cũng không đi nhìn đám nam nữ trẻ tuổi kia, mà tiến tới bên cạnh Alice và Lâm Dục Tú, trầm giọng hỏi:

- Chuyện gì thế?

Mặc dù tình cảm của hắn dành cho hai cô nàng rất phức tạp, tỷ như Alice, hắn căn bản không biết nên giải quyết mối quan hệ hiện giờ giữa hai người như thế nào, mà Lâm Dục Tú lại là thiên kim của ông chủ lâm, giờ thấy có người ức hiếp các nàng, Hướng Nhật cũng không thể làm ngơ được.

Alice thấy "Vị hôn phu" đến, cơn tức giận rõ ràng giảm đi không ít, chỉ vào thanh niên tóc quăn ở đối diện và nói:

- Rõ ràng đến lượt chúng em, nhưng cái gã không nói đạo lý này lại chen ngang vào, muốn cướp đi thành quả mà chúng em vất vả đợi từ nãy giờ.

Thanh niên tóc quăn bị chỉ vào đang lo "thưởng thức" gương mặt xinh đẹp của Alice, không hề nhìn kỹ Hướng Nhật bên cạnh, hắn la ầm lên:

- Sao, tưởng tìm được bạn trai là có thể khác à!

Đột nhiên lại kêu lên đau đơn, hóa ra chân hắn bị đồng bạn bên cạnh giẫm một phát.

Thanh niên tóc quăn bất mãn nhìn tiểu tử da đen bên cạnh mình.

- Thebes, ngươi làm gì thế, muốn bị đánh sao?

Tiểu tử da đen không nói gì, chỉ nghẹn đỏ mặt và không ngừng đưa mắt ra hiệu, mấy nam nữ bên cạnh hắn cũng nháy mắt với thanh niên tóc quăn, tuy nhiên không một ai lên tiếng.

Thanh niên tóc quăn cuối cùng cũng phát hiện ra sự khác thường, nhìn theo phương hướng mà mọi người nháy mắt, nhất thời sợ tới mức ngã bệt mông xuống đất, nhìn Hướng Nhật với vẻ không dám tin:

- Anh, anh.sao anh lại ở chỗ này?

Hướng Nhật cười nhạt:

- Không ngờ lại gặp được mấy người ở chỗ này.

Mấy nam nữ trẻ tuổi trước mặt chính là đám sinh viên đại học Colombia được hắn cứu khỏi miệng sư tử trong công viên rừng quốc gia, cũng may lão giáo sư có tinh thần "xả thân vì sư tử" không có mặt.

- Jack, bọn họ là bạn của anh à?

Alice cũng phát hiện sự khác thường của đám người đối phương khi nhìn thấy "vị hôn phu" của mình, không nhịn được bèn hỏi.

Hướng Nhật gật gật đầu, hắn cũng không muốn làm đám sinh viên Colombia này quá mất thể diện, cho dù mới chỉ gặp bọn họ có một lần.

Thấy cô gái xinh đẹp gợi cảm trước mắt gọi thẳng tên của "siêu nhân", ai cũng biết quan hệ giữa hai người không đơn giản, thanh niên tóc quăn trong lòng đã bắt đầu thấy sợ mất mật. Từng biết sự lợi hại của Hướng Nhật, không lý nào hắn lại không sợ hãi, đây chính là kẻ biến thái có thể đánh chết cả sư tử và hổ báo.

Vội chật vật bò dậy từ mặt đất, hắn dùng giọng run rẩy xin lỗi Alice.

- Thưa tiểu thư, vừa rồi tôi không biết cô là.là.

Nói một câu cũng không xong, rõ ràng việc Hướng Nhật đứng ở đây gây cho hắn áp lực quá lớn, sợ nói sai gì đó sẽ bị gã "siêu nhân" trước mặt xé thành từng mảnh nhỏ.

Alice cũng không rõ đối phương có quan hệ gì với "vị hôn phu" của mình, nhưng thấy đối phương vừa phát hiện sự có mặt của nam nhân liền trở nên biết điều, cơn giận dữ trong lòng cũng tiêu tan đi quá nửa.

- Quên đi, chỉ là sau này đừng tranh giành với phụ nữ như vậy, phải biết giữ phong độ thân sĩ chứ.

Có trời biết, đất biết, việc này chẳng có liên quan quái gì đến phong độ thân sĩ, thanh niên tóc quăn thấy Alice có khuôn mặt xinh đẹp và dáng người gợi cảm Alice, còn có Lâm Dục Tú tướng mạo đáng yêu bên cạnh, nhất thời bị thu hút, hơn nữa còn bị mấy người bạn học xúi giục, thế nên mới định tiến lại trêu một chút, nhằm gây sự chú ý với đối phương. Ai ngờ trêu nhầm đối tượng, đối phương lại có quan hệ thân mật với người mà bọn họ cho là "Siêu nhân biến thái", thanh niên tóc quăn quả thực là khóc không ra nước mắt, thậm chí còn nghĩ đến cả việc nhảy từ nơi này xuống.

Đọc truyện chữ Full