DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 148: Theo dõi

"Này, ngươi cuối cùng là muốn mua gì thì mua lẹ đi, lề mề quá."

Hai tay Hướng Nhật đã mang đầy các túi đủ màu. Đây đều là đồ của nữ thư ký ngực bự, chỉ ko biết tại sao cô nàng đã mua nhiều như thế mà vẫn còn đi lòng vòng khắp nơi. Hắn hoài nghi cô nàng đang hành hạ mình, nếu ko sao cứ đi tới đi lui mà ko mua gì? Lúc đầu cô nàng thấy gì cũng mua, giờ thì chỉ đi.vòng vòng dạo chơi.

"Ko phải ngươi nói sẽ mang đồ giúp ta sao? Chẳng lẽ làm " anh em " mà ngay cả chút việc này cũng ko giúp?"

Thật ra thì.nhìn vẻ mặt khổ sở của đối phương, Phương Oánh Oánh cực kỳ đắc ý. Sự thật là nàng cũng muốn đi mua cái.cái đó đó, nhưng chủ yếu là cái gã này cứ đi bên cạnh, làm sao mà dám đi mua trước mặt hắn chứ, xấu hổ muốn chết.

"Mệt quá, ko đi nữa, ta phải nghỉ một lát. Muốn mua gì thì tự đi mà mua, xong rồi thì đưa ta xách giúp."

Hướng Nhật ngồi xuống chiếc ghế dài dành cho người đi mua sắm nghỉ ngơi. Đương nhiên, hắn cũng ko có dấu hiệu mệt mỏi gì, chỉ là cứ đi như vậy thì sẽ ko có cơ hội liên lạc với nữ hoàng tóc vàng, việc này khiến cho hắn buồn bực cho nên nhân dịp này rời xa tầm mắt của size 36F này, lặng lẽ liên lạc với nữ hoàng bệ hạ hẹn địa điểm gặp mặt để hỏi thăm một ít chuyện.

"Được thôi! Xem ra cũng chỉ có một mình ta đi mà thôi."

Phương Oánh Oánh giả bộ thất vọng nhưng trong lòng thầm sung sướng, nàng làm bộ lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái rồi nhanh chân đi về phía đã ngầm chọn từ trước.

Hướng Nhật bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn cô nàng ngực bự càng đi xa dần, hắn đột nhiên sực tỉnh, sợ rằng cô ả này ko phải ko muốn mua mà là ko thể mua trước mắt mình, bởi vậy nàng cứ đi lòng vòng mãi, chắc chắn là món hàng " cực phẩm" kia, ko chừng còn là " tình thú nội y" a. Ngồi suy nghĩ đến hình dáng của size 36F mà mặc bộ đồ kích dục ấy vào thì.Hướng Nhật có chút động tâm, biết vậy thì đã đi theo, đáng tiếc giờ thì cả bóng người cũng ko thấy, thôi kệ, gọi điện thoại cái đã.

Móc điện thoại ra, sau đó ổn định tinh thần lại, cuối cùng bấm một loạt số.tút.tút.Bên kia truyền đến một giọng nữ cực kỳ.hấp dẫn:

"Alô, ai vậy?"

Tim Hướng Nhập đập " đùng đùng" trong ngực, phong cách nói chuyện bình thường cũng biến đổi:

"Xin hỏi có phải Đặc Lỗ tiểu thư ko?"

"Chính là tôi đây, ông là.?"

"Ha ha." Hướng Nhật cười khẽ:

"Nữ hoàng bệ hạ ko nhận ra giọng của ta ư?"

"Ông là." Đối phương yên lặng, một lát sau đột nhiên hỏi:

"Ông là Hướng tiên sinh?" Giọng nói rất kinh ngạc thốt lên.

"It's me!"

"A, Hướng tiên sinh sao lại có.à, suýt quên, ông và Thiết tiểu thư có quan hệ với nhau mà. Được rồi, ông gọi điện cho tôi có việc gì ko?

"Cũng chẳng có gì, chỉ là vừa đến Paris, ko quen cho lắm, nên."

Giọng nói của hắn cực kỳ nhỏ nhẹ, nhưng mà lại ko nói hết câu, quả thật là có dụng tâm. Lúc còn trong nước hắn đã có đại ân với người ta, giờ đến địa bàn của người ta thì nghĩ đối phương chắc chắn sẽ báo đáp, ko muốn sỗ sàng nói thẳng ra cái lễ nghi chủ khách.

Quả nhiên, nữ hoàng bệ hạ vừa nghe thấy liền nói:

"Hướng tiên sinh tới Paris ư? Sao ông ko báo cho tôi biết sớm, tôi sẽ cho người đi đón. Hướng tiên sinh đang ở đâu? Tôi cho người đi đón ông."

"Thế thì thật ngại quá." Hướng Nhật "khiêm tốn" nói, sau đó lập tức nói ra vị trí của mình:

"Ta đang ở trong một trung tâm thương mại ở đại lộ.Champs - Élysées (là một đại lộ lớn ở thành phố Paris Nối hai quảng trường Concorde và Étoile, Khải Hoàn Môn cũng trên đại lộ này đó ^^ - cảm ơn những thông tin của tungtheend)

"Được, vậy ông chờ một lát, tôi sẽ cho người đi đón!"

Một tiếng "tít" vang lên, đối phương đã cúp máy.

Hướng Nhật cực kỳ sảng khoái, đơn giản là hắn sẽ được rượu ngon và người đẹp chiêu đãi, người đẹp tất nhiên là chính nữ hoàng rồi. Thật ra thì.hắn vẫn muốn gặp lại người đẹp nước ngoài khiến người ta khó quên này. Về phần size 36F hắn cũng chẳng quản nhiều, dù sao như vậy cũng đủ rồi, với lại tiệc rượu tối nay cũng ko cần mình tham gia, cho nên.

Hoạt động xã giao là thứ mà Hướng Nhật cực kỳ chán ghét, hắn ko muốn ở chung một chỗ với đám cầm thú dối trá.

"Vừa gọi cho ai vậy?"

Phía sau thình lình vang lên giọng nói của ai đó.

Hướng Nhật giật mình xém té, quay đầu lại đã thấy Phương Oánh Oánh cầm một túi đồ đứng đó ko biết từ bao giờ.

"Là phụ nữ?"

Phương Oánh Oánh hỏi tiếp, nàng mơ hồ đoán được mục đích đến Pháp của tên dê xồm này, hợp với chả tác gì, chủ yếu muốn đi gặp tình nhân thôi.

"Có thể cho là vậy"

Hướng Nhật ngượng ngùng đáp.

"Đưa ta đi cùng được ko?"

Phương Oánh Oánh mắt sáng lên hỏi, nàng đã quyết định đi làm cái bóng đèn, ko muốn có thêm cô gái ngây thơ nào lọt vào tay của con dê xồm chuyên đùa bỡn tình cảm thiếu nữ này nữa. Nếu có thể, nàng sẽ "lơ đễnh" nhắc tới hắn đang có bao nhiêu đàn bà, cho dù nàng ko rõ là bao nhiêu, nhưng ko phải trên đời còn có từ "đại khái" sao?

Hướng Nhật thì ko nghĩ vậy, hắn cho rằng đối phương cũng có "sắc tâm" như mình, nghe nói có phụ nữ thì như mèo thấy mỡ, chết sống cũng đòi đi theo. Nếu cô ta muốn đi thì cho đi theo, dù sao hắn cũng ko cho rằng cô nàng có bản lĩnh lớn như vậy, tư cách gì mà cưa đổ được nữ hoàng bệ hạ mang dòng máu ko thuần này.

"Cũng được, nhưng phải đợi một lát, đối phương đã phái người đến đón chúng ta."

"Được thôi!"

Phương Oánh Oánh vươn tay đưa túi đồ cho hắn. Dù sao hắn nói muốn giúp, cứ để cho hắn xách

Hai người nhìn rất là hòa thuận với nhau, nhưng bên trong ai cũng đầy dao kéo búa đủ loại, sẵn sàng "đâm chọt" nhau bất cứ lúc nào. (từ đâm chọt nhau có thể hiểu theo nhiều nghĩa)

Ko lâu sau đã có người đến đón, mà cũng ko ai xa lạ, đó là nữ vệ sĩ da đen từng một lần chống đối hắn Susan.

"Xin chào Hướng tiên sinh!"

Trong lòng Susan bây giờ ko còn dám "abc này nọ" với hắn nữa mà chỉ còn sự kính trọng và cảm kích.

"Chào Susan, mới vài ngày ko gặp mà trong cô hấp dẫn hơn rồi đấy!"

Hướng Nhật bắt đầu " Quăng lựu đạn". Thật ra thì.trong mắt hắn, đàn bà da nào cũng là đàn bà, nhìn lâu cũng sẽ thấy đẹp. Hơn nữa, đang ở nước của người ta, quăng thêm vài trái lựu đạn cũng ko tốn bao nhiêu nước miếng đâu.

"Hướng tiên sinh, mời theo tôi."

Dù ko nói những lời khiêm tốn phủ nhận nhưng rõ ràng trên khuôn mặt của nữ vệ sĩ da đen lại thêm một nụ cười.

Phương Oánh Oánh ở bên cạnh hừ nhẹ một tiếng, trong lòng nàng càng khinh bỉ tên khốn này, ngay cả phụ nữ da đen cũng ko tha, đúng là ko còn kiêng kỵ cái gì nữa.

"Và đây là.?"

Nữ vệ sĩ da đen cũng chú ý tới cô nàng ngực bự bên cạnh Hướng Nhật nghi hoặc hỏi, bởi lúc đi cô ko nghe nói ngoài Hướng tiên sinh còn có người khác mà lại là một người phụ nữ xa lạ.

"À, đây là một người bạn của ta. Cô ấy cũng muốn gặp Anna tiểu thư"

Hướng Nhật vội vàng giới thiệu.

"Ko thành vấn đề, tôi nghĩ chỉ cần là bạn của Hướng tiên sinh thì bệ hạ nhất định sẽ ko cự tuyệt tiếp kiến đâu."

Susan tươi cười, sau đó mời hai người vào xe. Chỉ là trong lòng nàng có chút thắc mắc, bạn gái của Hướng tiên sinh là Thiết tiểu thư, nhưng người bên cạnh lại ko phải Thiết tiểu thư, chẳng lẽ là một người bạn gái khác của hắn sao? Cô lại liếc mắt nhìn túi lớn túi nhỏ trong tay hắn, xác định mình đoán ko sai, Hướng tiên sinh đưa tình nhân đến Paris mua sắm!

Hướng Nhật cũng ko chú ý vẻ mặt mập mờ của nữ vệ sĩ da đen, ném mấy túi đồ bỏ vào xe trước rồi mới lên xe. Phương Oánh Oánh cũng ko chần chờ ngồi bên cạnh hắn, đương nhiên là có giữ khoảng cách với tên khốn này rồi, khoảng.vài chục cen

Susan thấy cả hai đã lên xe liền nổ máy chạy.

Cách đó ko xa, một chiếc Cadillac SRX màu đen đã yên lặng theo đuôi, trong xe có hai người đàn ông đang nói chuyện.

"Này, Anderson, mày ko thấy thằng châu á vừa rồi rất quen sao?"

Thằng da đen đầu trọc ngồi cạnh tên cầm lái nói.

"Tao thấy rồi. Hắn chính là mục tiêu mà ông chủ muốn chúng ta thủ tiêu. Ko ngờ lại vác xác tới Pháp, quả thật là một tin đáng mừng!"

Gã da trắng lái xe sung sướng thốt lên.

"Được rồi, Anderson.Đ.mẹ mày! Lái xe cẩn thận cho tao!"

Tên da đen đầu trọc rít lên. Thì ra vừa rồi gã da trắng lái xe kích động quá thiếu chút nữa tông vào đuôi xe tải phía trước.

"Yên tâm đi tiểu bảo bối, chẳng lẽ kưng ko tin vào tay lái của anh?"

Tên da trắng thản nhiên nói.

"Đ.mẹ! Mày mà để mất dấu chúng, ông chủ sẽ quăng mày xuống sông Seine làm mồi cho cá!"

"Cảm ơn mày đã nhắc nhở, thằng chó. Tao cảm thấy lúc này như trở thành Ghost Rider vậy.A, đáng chết, sao nhiều xe vậy? ĐM, tao nguyền rủa cái đèn đỏ này!"

Gã da trắng văng tục liên tục, phía trước gặp đèn đỏ vừa may là xe mục tiêu cũng dừng lại, nếu ko hắn cũng chuẩn bị vượt đèn.

"Câm cái mồm chó của mày lại đi Anderson, chú ý mục tiêu phía trước."

"Yên tâm, tao cũng ko muốn bị ông chủ ném xuống sông Seine nuôi cá đâu."

Nói tới đây, tên da trắng đột nhiên cười dâm đãng:

"Mày thấy gì ko ku, con bé da vàng kia thật sexy quá. Thề có chúa, bộ ngực của nó còn to hơn cả Li. Tao đoán nhất định cũng phải size F"

"Đừng nói về con chó Li đó nữa, nó là một con đĩ khốn nạn, mẹ nó, chỉ cần có tiền là nó tự động banh đùi ra cho mày đúc"

Tên da đen đầu trọc ko biết bị kích thích thế nào mà cao giọng gầm lên.

"Được thôi, ko bàn đến con đĩ đó nữa. OMG! Em này chính là thiên thần của tao.tao quyết định rồi, sau khi giết chết thằng kia sẽ xin ông chủ con đĩ này"

"ĐM! Đừng nhắc đến đàn bà nữa. Bọn chúng chạy rồi kìa!"

"Được rồi! Ghost Rider đã theo thì có chạy lên trời."

Đọc truyện chữ Full