DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 397: Ký ức không bao giờ nhạt phạt

"." Chu Giai Giai im lặng, đúng vậy, bây giờ tuy rằng Dương Minh không ghét mình, nhưng không có nghĩa là hắn thích mình, nghĩ như vậy, Chu Giai Giai đã bắt đầu bình tĩnh lại.

"Được rồi, được rồi, đừng đau khổ nữa!" Vương Tuyết thấy Chu Giai Giai im lặng, cũng biết lời mình nói hơi quá, vội vàng giải thích: "Hai người bây giờ đã khá hơn trước nhiều, chỉ cần có tiến triển là tốt rồi"

"Ừ!" Chu Giai Giai giơ quả đấm nhỏ lên: "Mình cũng cảm thấy như vậy, hihi."

Buổi tối, Dương Minh và Trần Mộng Nghiên cùng nhau ăn cơm, nghiên cứu về chuyện tết nguyên đán đi đến nhà Dương Minh làm khác. Hai người hẹn ngày mai sẽ cùng đi mua chút lễ vật cho cha mẹ Dương Minh. Dù sao con dâu lần đầu đến nhà, không thể đi hai tay không được! Vậy còn ra thể thống gì!

Bởi vì buổi chiều đã nghỉ ngơi, nên buổi tối Dương Minh vẫn chưa buồn ngủ, mở máy tính lên mạng.

Xem xét vài người bạn trên đó, phát hiện ra" nữ giáo sư dã man" đang online, vì thế gửi qua một tin nhắn.

Thế giới nào có chân tình: Đã lâu không gặp!

Không lâu sau," nữ giáo sư dã man" trả lời, nickname của nàng bây giờ là" Nữ sinh viên dã man", chẳng qua Dương Minh vẫn quen gọi là nữ giáo sư rồi, cho nên kêu nàng đổi nick lại là" nữ giáo sư dã man".

Nữ giáo sư dã man: Đúng vậy, đã lâu không gặp, gần đây thế nào?

Thế giới nào có chân tình: "Vẫn khõe, đã làm lành với bạn gái, còn cô?

Nữ giáo sư dã man: Tôi? Cứ như vậy thôi.

Thế giới nào có chân tình: Cô và cái người cô thích, vẫn chưa đến với nhau?

Nữ giáo sư dã man: Làm sao có thể, đã lâu rồi chưa gặp.

Thế giới nào cóchân tình: Vậy cô chuẩn bị làm gì? Đúng rồi, tôi có một người bạn, nói cho tôi biết, loại chuyện này nên giành chủ động, cô không thể ngồi chờ đến chết được!

Dương Minh chợt nhớ ra lời nói của Triệu Oánh tối hôm đó đã nói với mình, nếu không phải Triệu Oánh nhắc nhở, Dương Minh bây giờ vẫn còn đang chiến tranh lạnh với Trần Mộng Nghiên!

Nữ giáo sư dã man:. Tôi thấy nên từ bỏ đi.

Triệu Oánh thầm nghĩ, mấy ngày trước, mình còn khuyên người ta câu này. Bây giờ lại đến lượt người khác khuyên mình!

Chẳng qua bây giờ Triệu Oánh đã đặt quyết tâm yên lặng yêu Dương Minh rồi, cho nên cũng không muốn đem suy nghĩ của mình nói ra. Nàng cũng biết, bây giờ Trần Mộng Nghiên là bạn gái chính thức của Dương Minh, bản thân dù có nói, Dương Minh cũng tuyệt đối không thể chia tay với Trần Mộng Nghiên. Nàng hiểu rõ thái độ làm người của Dương Minh, hắn là một đứa con trai rất có ý thức trách nhiệm, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không vì một người con gái khác mà chia tay bạn gái mình.

Cũng bởi vì vậy, Triệu Oánh rất rõ ràng, nếu bây giờ mình nói ra với Dương Minh, vẫn khẳng định sẽ làm cho Dương Minh phiền não, hơn nữa, Trần Mộng Nghiên sẽ chấp nhận mình?

Đừng nghĩ Trần Mộng Nghiên bây giờ mở miệng ra kêu"
chị Oánh" dễ dàng và thân mật. Nhưng đề cập đến lợi ích cá nhân, đến lợi ích của người mình yêu, nàng ta còn có thể thân mật với mình sao? Nha đầu này rất có chủ ý, ngay cả Lam Lăng cũng không muốn nhận, chứ đừng nói là Triệu Oánh mình!

Tuy rằng, Triệu Oánh và Tiếu Tình trên danh nghĩa đều là chị của Dương Minh, nhưng ý tưởng hai người có sự khác biệt rất lớn. Tuy rằng hai người đều vô cùng tin tưởng Dương Minh, làm việc gì đều suy nghĩ cho hắn, nhưng mà, tuổi tác của Tiếu Tình lớn hơn Triệu Oánh rất nhiều, nên cũng thành thục rất nhiều! Cho nên tư tưởng cho nàng ta cũng khác xa so với Triệu Oánh!

Suy nghĩ của Tiếu Tình chính là, có thể cùng Dương Minh một chổ, ngẫu nhiên vụng trộm thân mật một chút, thì cũng tốt rồi, những thứ như danh phận đều không quan trọng. Tiếu Tình cũng không cần những thứ đó, thanh danh của bản thân cũng đủ kém rồi. Cho nên Tiếu Tình không cần.

Nhưng Triệu Oánh thì khác, tuy rằng nàng chỉ lớn hơn Dương Minh vài tuổi, nhưng nàng vẫn còn rất non và xanh, thậm chi đôi khi còn làm cho Dương Minh cảm thấy rằng nàng chỉ là một đứa em gái nhỏ.

Triệu Oánh không muốn chơi trầm tình cảm ngầm, nàng muốn cùng Dương Minh đường đường chính chính cùng một chổ. Nếu trước kia không phải vì cố kỵ thân phận cô gai1o, cũng sẽ không vì Dương Minh mà từ trường học đến đây làm một nghiên cứu sinh bình thường.

Cho nên, Triệu Oánh quyết định chờ, chờ một cơ hội tốt đẹp. bây giờ nàng phải làm cho tnm nhanh chóng tiếp nhận Lam Lăng, chỉ có như vậy, nàng ta mới có cơ hội!

Thế giới nào có chân tình: Sao thế? Sao không nói?

Nữ giáo sư dã man: Không có chuyện gì, ha ha, chơi Đấu Địa Chủ với tôi một lát được không? Đã lâu không chơi.

Thế giới nào có chân tình: Được rồi, dù sao cũng đang rãnh, chơi một chút đi.

Nữ giáo sư dã man: Đến Đông Bắc, phòng xx, bàn xx, tôi chờ.

Cả đêm ngồi chơi với nữ giáo sư dã man, làm cho đến sáng rồi, mà hai bên tai của Dương Minh vẫn vang lên tiếng"
Hai điểm"," Ba điểm" của máy tính.

Rửa mặt, Dương Minh nhìn đồng hồ, sắp phải đến lớp, cho nên nhanh chóng chạy đi lớp. Trương Tân và Điền Đông Hoa cũng đã không thấy, hai tên này hiển nhiên nghĩ Dương Minh không đi học, cho nên không gọi hắn.

Đến căn tin, Dương Minh đi vào mua một ly sữa đậu nành, cùng một ổ bánh mì, lúc đi ra thì đụng phải một người quen: "
Chị Oánh!"

Dương Minh kêu lên một tiếng, người phía trước, rõ ràng là Triệu Oánh!

"
Dương Minh?" Triệu Oánh vội vàng dừng chân, xoay người lại, có chút kinh ngạc nhìn Dương Minh: "Thật là trùng hợp!"

"
Đúng vậy, chị Oánh!" Dương Minh cười, gật đầu: "Chị cũng đến căn tin mua đồ ăn?" Nhìn hai hũ sữa chua và bánh mì trong Triệu Oánh, Dương Minh hỏi.

"
Ừ, tùy tiện mua chút bữa sáng!" Triệu Oánh gật đầu nói: "Em đi học?"

"
Đúng vậy, chị đi không? Cùng đi thôi!" Dương Minh nói.

"
Được!" Triệu Oánh gật đầu.

Hôm nay, Triệu Oánh mặc một cái áo khoác da bó sát người, làm cho dáng người nóng bỏng hiện ra rõ ràng, hơn nữa trên đầu còn đội nón họa sĩ, làm cho nàng trở thành một sinh viên có hơi thở thanh xuân mười phần, không hề có tác phong của một giáo viên như lúc xưa.

Nhưng cái hình tượng cô giáo Triệu Oánh kia, và những đêm mùa hè ấy, cùng nhau đi ăn khuya, xảy ra những chuyện xấu hổ trong nhà Triệu Oánh, còn có tình cảm mông lung giữa hai người, đã trở thành một phần trí nhớ khắc sâu trong Dương Minh, một phần ký ức không thể phai nhạt!

Dương Minh rất muốn trở lại trước kia, cảm giác khi ấy, nhưng, hắn tựa hồ như phát hiện ra, Triệu Oánh cố ý tránh né, làm cho Dương Minh cũng không còn cách nào.

Đến lớp học của Triệu Oánh, Dương Minh đành phải chia tay.

Triệu Oánh bây giờ vẫn còn quan tâm đến mình, nhưng Dương Minh lại cảm thấy rất khác thường, Triệu Oánh đối với mình, tựa hồ đã không còn cảm giác tình cảm không muốn chia xa trước kia. Bây giờ, là một sự quan tâm của một người chị dành cho người em!

Điều này làm cho Dương Minh vô cùng mất mác, dù sao, Triệu Oánh trước đó trong cảm nhận của Dương Minh, không thể so sánh với tnm, thậm chí có đôi lúc, còn muốn siêu viêt hơn Trần Mộng Nghiên nữa!

Chẳng qua, những cái đó, đã thành quá khứ, Dương Minh cười khổ lắc đầu, bất đắc dĩ đi đến phòng học.

Chu Giai Giai vẫn ngồi như mỗi ngày, chừa một chổ cho Dương Minh, Dương Minh cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, có lẽ xuất phát từ cảm giác hiểu lầm cùng có lỗi với Chu Giai Giai, nên Dương Minh đã nở nụ cười với nàng.

Chu Giai Giai cảm thấy rất khó hiểu, nhưng đồng thời cũng vui vẻ vô cùng, Dương Minh đã cười với mình! Đây có nghĩa gì, chẳng lẽ, bởi vì chuyện đêm qua, đã làm cho quan hệ hai người đột nhiên tăng mạnh?

Dương Minh chợt nhớ ra một việc, sau đó lấy bút ghi xuống, rồi hỏi Chu Giai Giai: "
Đây là Yahoo của bạn?"

Cái Dương Minh viết chính là yahoo"
mị lực bảo bối" của Tiếu Tình, cũng chính là người đã đóng phim con heo trước mặt hắn.

"
Đúng vậy, làm sao bạn biết? " Chu Giai Giai có chút kỳ quái, theo lý thuyết thì Dương Minh không thể có yahoo của mình.

"
Bạn có quen với một người nick là Đại Tân?" Dương Minh hỏi.

"
Mình." Chu Giai Giai nghe đến tên Đại Tân, lập tức biến sắc. Lúc ấy Vương Tuyết đã mượn yahoo của mình để nói chuyện với người kia, hơn nữa còn nghĩ đó là Dương Minh, chẳng lẽ người đó thật sự là Dương Minh?

"
Đại Tân là bạn?" Sắc mặt Chu Giai Giai tái nhợt nhìn Dương Minh, do dự hỏi.

"
Không phải tôi, là Tiếu Tình" Dương Minh nói.

"
A!" Chu Giai Giai hét lên một tiếng kinh hãi, trời ơi, Vương Tuyết đã làm gì vậy trời! Chu Giai Giai xấu hổ vô cùng, nếu Dương Minh đã hỏi như vậy, khẳng định là hắn đã xem qua đoạn clip kia rồi.

"
Đoạn clip đó là bạn, đúng không?" Dương Minh nhìn bộ dáng xấu hổ của Chu Giai Giai, cười nói. Xem ra mình đã đoán đúng, người trong clip không phải là Chu Giai Giai, nhìn bộ dáng thẹn thùng là biết rồi, dâm nữ không biết thẹn đâu!

Đọc truyện chữ Full