DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 170: Mua thêm một bộ

Spoiler for /:

"Sao em không mặc đồ, không sợ người khác thấy hả?" Lam Lăng nhìn thấy đồ ăn chảy nước miếng, còn Dương Minh thì nhìn thân thể của Lam Lăng mà chảy nước miếng.

"Màn cửa che hết rồi, sợ cái gì" Lam Lăng không ngại bị Dương Minh mình, ngồi xuống chuẩn bị ăn.

Dương Minh bới hai chén cơm, đặt trước mặt hai người, sau đó nói với Lam Lăng: "Được rồi, ăn nhanh đi, thử tay nghề của anh xem nào, đã nhiều năm không làm"

"He he, em thấy thơm như vậy, nhất định là ngon lắm!" Lam Lăng gấp đến nỗi cầm đũa, gắp một miếng đậu hũ đặt vào miệng, nhấm một chút rồi nuốt vào bụng, tán dương: "Ngon thật, anh dạy em đi!"

"Ngon sao? Thật ra rất đơn giản, đem đậu hũ ra ướp một chút, sau đó chiên giòn, dù chút nước tương cho có vị" Dương Minh nói: "Trước đây anh cũng thường xuyên ăn đậu hũ, nên làm đơn giản vậy đó"

"Dạ, vậy đến lúc đó anh dạy cho em đi, em cũng học một chút"

Lam Lăng ăn rất nhiều, đến nổi bụng to lên, đi phải chống đỡ, y như một con cua, lết về phòng. Đi được một lát, cảm thấy ăn xong rồi lại thèm, vì thế nói với Dương Minh: "Chúng ta chơi một chút được không?"

"Em không sợ thức ăn bị trào ra à?"

"Ghê quá đi" Lam Lăng làm động tác nôn mửa, quả thật, ăn nhiều như vậy, cũng cảm thấy đầy bụng.

Lam Lăng sợ tiêu hóa không tốt, không có chuyện gì liền đi làm công việc nhà, đem chén dĩa đi dọn. Dương Minh ngây người trong chốc lát, thấy mọi thứ đều ổn, liền gọi điện thoại cho Trương Tân, kêu hắn đến đón mình, sẵn tiện đưa bằng lái cho mình luôn.

Trương Tân oán giận, bản thân thành tài xế cho Dương Minh, bất quá, oán giận là oán giận, nhưng đồng ý với Dương Minh, gặp mặt tại cửa.

Dương Minh cúp điện thoại, nói tạm biệt Lam Lăng, sau đó đi xuống lầu, tự nhiên gặp phải một người con gái, tự nhiên lại là người quen!

"Bác. chị Tiểu Tình!" Dương Minh sửa chữ bác gái rất nhanh.

"Dương Minh, sao em lại ở đây?" Tiểu Tình nhìn thấy Dương Minh cũng sửng sốt, không ngờ có thể gặp hắn ở đây.

"Em có một người bạn ở đây, còn chị?"

"Chị đến thăm cha, người đang ở đây" Tiểu Tình cười.

"Được rồi, không quầy rầy chị nữa. Chị đi đi" Dương Minh thấy chiếc xe của Trương Tân từ xa, vì thế nói với Tiểu Tình.

Tiểu Tình gật đầu, nàng và Dương Minh chỉ là bình thủy tương phùng, gặp mặt nói vài câu là được, liền cáo từ.

"Vừa rồi là ai vậy? Đúng giờ quá" Trương Tân mở kính xe xuống, dâm đãng cười nói.

"Một người bạn" Dương Minh quay đầu lại nhìn hướng Tiểu Tình đi.

"Dáng người đẹp lắm, chẳng qua là một người phụ nữ thành thục, thật hấp dẫn, sao, giới thiệu cho tao đi"

"Cũng được, bữa nào mày gọi Triệu Tư Tư đi, tao cũng kêu bằng hữu của tao, chúng ta đi hóng gió!" Dương Minh sảng khoái nói.

"Mẹ kiếp, coi như tao chưa nói cái gì" Trương Tân oán giận nói: "Lên xe đi!"

"Hắc hắc, nàng ta là giáo sư đại học, sao, mày có hứng thú hả?" Dương Minh mở cửa xe, leo lên, nói.

"Giáo sư đại học? Con gái đàng hoàng?" Trương Tân lắc đầu: "Quên đi, tao không muốn bị lửa thiêu thân, nếu chỉ chơi đùa với dâm phụ thì được. Tao đã quyết định sẽ lấy Triệu Tư Tư"

"Hắc hắc, mày quyết định kết hôn với Triệu Tư Tư?" Dương Minh cảm thấy Trương Tân quyết định cũng quá ghê gớm.

"Đúng vậy, tao cảm thấy nàng rất tốt, cho nên tao tính khi khai giảng sẽ tấn công mãnh liệt, chuẩn bị bắt nàng vào tay!"

"Mày thấy vậy thì tốt rồi, à đúng rồi, mày không phải muốn mua xe sao? Sao vậy chưa mua?" Dương Minh cầm lấy cái tờ quàng cáo ô tô, nói: "Hôm nay mày đi mua xe?"

"Ờ, sáng lấy bằng lái xong liền đến chổ bán xe, nhìn thấy mấy chiếc, mày góp ý cho tao coi" Trương Tân lấy một cái túi màu đen ra, vứt cho Dương Minh: "Bằng lái của mày"

"Ừ, tốt lắm" Dương Minh nhận lấy, phát hiện ra cái bóp da rất tốt.

"Nói nhãm, tao tốn năm mươi đồng để mua, sao lại không tốt chứ!" Trương Tân bĩu môi.

"Haha, tao có thể nói không tốt sao?" Dương Minh cười nói: "Đúng rồi, có phải mày muốn xe nhập khẩu sao?"

"Không có yêu cầu gì đặc biệt, nhưng xe nhập khẩu thì tao mua không nổi, ba của tao chỉ cho mức mười vạn mà thôi" Trương Tân nói: "Tao thấy vài chiếc, loại FAW và Czechoslovakia cũng tốt"

"Ờ, nhưng FAW thì hơi đắc một chút" Dương Minh nhìn vào tờ , nói: "Bất quá xe này nhìn đẹp, tao thích"

"Đúng vậy, so với chiếc Czechoslovakia mắc hơn gấp ba lần, nhưng tao cũng thích. Nhưng ông già tao lại muốn mua Czechoslovakia"

"Tại sao?" Dương Minh buồn cười hỏi: "Mày là người chạy, không phải ba mày mà"

"Ai biết, tình nhân của ông cũng thích chiếc Czechoslovakia màu đỏ, ông ấy nói mua hai chiếc sẽ rẻ hơn" Trương Tân lắc đầu: "Tao liền uy hiếp ổng, nếu ổng không mua FAW cho tao, tao sẽ đem chuyện của ông nói cho mẹ biết"

Dương Minh giật mình: "Nếu mày làm vậy, chú Trương sẽ phiền chết"

"Tối về tao đã thương lượng với ổng, quyết định mua FAW" Trương Tân nói: "Không biết ổng nghĩ sao nữa, dù sao tao cũng là con của ổng, sao có thể thua một con tình nhân, mẹ kiếp"

"Được rồi, đưa tao đến chổ khu thương mại Tứ Trung trước đi!" Dương Minh đột nhiên nhớ đến một chuyện quan trọng.

"Khu thương mại, đến đó làm gì?"

"Mua một bộ đồ tình nhân"

"Mua giống luôn? Mày có bệnh không? Vừa rồi không phải mới mua sao?"

"Vừa mới mua, nên bây giờ mua thêm một bộ"

"Mày không thể một lần mà mua hai bộ được, mày chơi xỏ tao hả" Trương Tân cả giận nói.

"Mày nghĩ rằng tao muốn vậy hả? Cái này là cùng mua với Trần Mộng Nghiên, nhưng bị Lam Lăng nhìn thấy, tao nói là mua cho nàng. Cho nên, phải đi mua thêm một bộ" Dương Minh bất đắc dĩ giải thích.

"Khá, rất khá" Trương Tân vươn ngón tay cái lên.

Xe đậu ngoài cửa, Dương Minh tiến vào quầy trang phục, nói với người bán hàng mua một bộ y chang như trong tờ phiếu mua sắm. Làm cho người bán hàng không hiểu gì, nhịn không được mở miệng hỏi: "Tiên sinh, không phải ngài vừa mới mua sao?"

"Tôi thích kiểu này, bạn gái tôi cũng thích, nên mua nhiều một chút để mặc" Dương Minh giải thích.

"Thì ra là vậy" Người bán hàng nhìn tờ phiếu, suy nghĩ một lát, rồi báo với quản lý, cái bộ quần áo này cũng đắt tiền, sao mà dễ bán quá vậy!

Mua xong, Trương Tân đưa Dương Minh về nhà, sau đó cùng Dương Minh tiến vào. Nhà của Dương Minh trước kia Trương Tân cũng đã đến, nhưng không vì nhà nhỏ nghèo hèn mà khinh thường Dương Minh. Đó là điều khiến hắn có thể kết bạn với Dương Minh.

Trong suy nghĩ của Dương Minh, những học sinh có tiền đều khinh thường và không muốn làm bạn với những người nghèo. Nhưng trên người Trương Tân lại không có cái thái độ đó. Đừng nói nhà Trương Tân không có tiền, Dương Minh nhìn thấy đủ để mở mấy cửa hàng buôn bán luôn.

"Trương Tân đến chơi à!" Dương mẫu đón tiếp nhiệt tình" Đại Minh, không phải con đi mua quần áo với Trần Mộng Nghiên sao? Sao lại về với Trương Tân?"

"Đừng nhắc nữa, Dương Minh gặp." Trương Tân vừa định nói Dương Minh gặp cướp, đã bị Dương Minh nháy mắt.

Dương Minh không muốn để cha mẹ lo lắng, chuyện đã qua, không có gì để nói. Trương Tân phản ứng cũng nhanh nhẹn, thấy vậy lập tức sửa lời: "Dương Minh gặp con, sau đó con kéo hắn đến chổ bán ô tô"

"Thì ra là thế, Trần Mộng Nghiên đâu? Đại Minh, con không để nó một mình ngoài đường chứ?" Dương mẫu lo lắng, phải biết rằng, đây là một hành động vô cùng không lễ phép!

"Sao có thể chứ, con và Trương Tân chở bạn ấy về trước. Chúng con vừa mới đi mua đồ, mẹ xem, đồ trên người con, cũng là kiểu dáng mà Trần Mộng Nghiên mặc mà" Dương Minh chỉ vào người mình, nói.

Dương mẫu híp mắt, nhìn áo sơ mi trên người Dương Minh, khóe miệng nở nụ cười, hiển nhiên bà cũng biết hai cái áo giống như có ý nghĩa gì, xem ra đứa con của mình đã thu phục Trần Mộng Nghiên!

Bà đâu biết rằng chỉ là thu phục tạm thời, nếu để Trần Mộng Nghiên biết Lam Lăng tồn tại, sẽ không biết như thế nào nữa!

Đọc truyện chữ Full