DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 158: Công chúa đẹp quá

“...” Cảnh Y Nhân căng thẳng ngồi tại chỗ, không dám cử động.

Lục Minh đẩy cửa bước vào liền có nhân viên phục vụ tiến lên đón rồi hỏi: “Thưa ngài! Ngài muốn cắt tóc ạ?”

Khuôn mặt nhân viên phục vụ lộ ra vẻ kinh diễm, ánh mắt nhìn Lục Minh có hơi thất thần. “...” Bước chân của Lục Minh không hề dừng lại mà cứ thể đi thẳng, không quan tâm tới sự tồn tại của nhân viên phục vụ. Khi đi qua chỗ của Lộ Lộ, Lộ Lộ nhìn qua gương thấy sườn mặt của Lục Minh.

Cô không nhịn được quay sang hô một tiếng: “Y Nhân à! Cô xem người đàn ông kia sao lại giống...” Lục Minh. Lộ Lộ còn chưa nói hết câu đã thấy Lục Minh đứng ở phía sau ghế của Cảnh Y Nhân. Cô thợ tạo mẫu tóc ở bên cạnh khi nhìn thấy Lục Minh cũng đứng thất thần tại chỗ. Lộ Lộ nhìn người đàn ông đứng trước mặt này, cô có thể khẳng định người đàn ông này chính là Lục Minh. Vì tính chất công việc của cô, hơn nữa với bối cảnh gia đình mình, cô không chỉ được gặp Lục Minh một lần, tuy nhiên Lục Minh từ trước tới giờ chưa từng gặp cô, chỉ sợ là có gặp cũng không nhớ rõ. Nhưng giờ phút này, Lục Minh xuất hiện ở đây, làm cho cô ngạc nhiên đến há hốc mồm.

Đây là tin tức lớn thế nào chứ? Cảnh Y Nhân ngồi tại chỗ giống như không hề thấy Lục Minh đi vào, đôi mắt long lanh xinh đẹp liếc trái dòm phải né tránh ánh mắt của Lục Minh giống như nhìn thấy quỷ.

Lục Minh lạnh lùng lườm thợ tạo mẫu tóc một cái, hờ hững nói: “Tóc của cô ấy mà không hồi phục lại như cũ trong ngày hôm nay thì tiệm nhà các cô không cần phải mở nữa.” Trong giọng nói của Lục Minh mang theo ngữ điệu cảnh cáo đầy lạnh lẽo, làm cho thợ tạo mẫu tóc phải hồi thần lại, không dám chậm trễ cẩn thận giúp Cảnh Y Nhân làm tóc.

Nói rồi Lục Minh xoay người đi tới ghế sa lông phía sau lười biếng ngồi chờ Cảnh Y Nhân làm tóc.

“...” Lộ Lộ vẫn há miệng kinh ngạc như trước nhìn theo Lục Minh. Sau đó ánh mắt nhìn về phía cảnh Y Nhân.

“Cô trâu bò thật đó. Không chỉ là chị của Cảnh Hi mà còn biết Lục Minh nữa?” “...” Cảnh Y Nhân cắn môi dưới, không nói tiếng nào. Trâu bò cái con khỉ. Một lát nữa làm sao mà chết cũng không biết đây này. Cảnh Y Nhân làm sao mà biết được, khi Lục Minh dùng hệ thống định vị trên điện thoại di động để tìm tới đây, nhìn thấy kiểu tóc khủng bố của Cảnh Y Nhân, anh tưởng như đã rơi vào địa ngục, trong lòng đột nhiên trống rỗng.

Sự trống rỗng mang theo nỗi thống khổ, đau đớn, cảm giác tuyệt vọng tràn trong ngực.

Anh không dám mở miệng nói chuyện, cũng không dám phán đoán tại sao cô đột nhiên biến thành dáng vẻ này, anh sợ nỗi nghi ngờ trong lòng mình sẽ biến thành sự thật.

Mãi tới khi cảnh Y Nhân cẩn thận dùng khẩu hình miệng gọi một tiếng “cậu” thì trái tim sắp héo tàn của anh mới như được hồi sinh trong nháy mắt, điên cuồng đập mãnh liệt.

So với việc cô lỡ hẹn, giờ phút này Lục Minh lại càng giận cô thiếu chút nữa đã dọa anh khiếp hồn khiếp vía.

Anh từng giây từng phút đều lo lắng rằng Cảnh Y Nhân hiện tại bỗng nhiên một ngày nào đó sẽ biến mất, lúc ấy anh phải làm sao?

Lại dằn vặt thêm nửa tiếng nữa, tóc của Cảnh Y Nhân muốn hoàn toàn trở lại như cũ là điều không thể, chị tạo mẫu tóc sửa cho cô một mái tóc rẽ ngôi kiểu Hàn đang thịnh hành gần đây.

Tóc uốn xoăn đến vai, trông vừa xinh đẹp, vừa đáng yêu, lại vừa nữ tính.

Kiểu tóc này đúng là trước sau thay đổi đến một trăm tám mươi độ, phối hợp với bộ váy xòe dài của Cảnh Y Nhân, khiến dáng vẻ cô đáng yêu như một cô búp bê phương Tây, rất sống động, lại không hề mất đi vẻ nữ tính.

Trong chớp mắt trông còn trẻ hơn Lộ Lộ đứng cạnh rất nhiều.

Lộ Lộ giống thục nữ, còn Cảnh Y Nhân là đáng yêu giống như nữ sinh trung học vậy. Kiểu tóc này Cảnh Y Nhân rất vừa lòng.

Đọc truyện chữ Full