DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2257: Giết tới tương lai (2)

Bẫy rập Đạo Thần lại là do Luân Hồi Thánh Vương lưu lại tại thời điểm mở ra Đạo Giới?

Cái bẫy rập đã khốn trụ Hậu Thổ nương nương, Lôi Trạch Thần Long, đã khốn trụ thân Đạo Thần của Bạch Đế này, lại là do Luân Hồi Thánh Vương cách đây không lâu lưu lại?

- Bẫy rập Đạo Thần vốn dĩ cũng đã tồn tại!

Luân Hồi Thánh Vương nhàn nhạt nói:

- Ta phát hiện luân hồi của đại đạo Đạo Giới có quy luật riêng của chính mình, tại thời điểm tu thành Đạo Thần nhất định phải trải qua cửa ải Bẫy rập Đạo Thần này, phải nhảy ra khỏi bẫy rập mới có thể trở thành Đạo Thần chân chính. Vì vậy ta đã lau đi con đường duy nhất nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần. Chỉ cần là nhảy vào, sẽ không thể nào nhảy ra, khiến cho bẫy rập đã trở thành bẫy rập chân chính!

Bạch Đế phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm:

- Khó trách Hậu Thổ và Lôi Trạch đều rơi vào trong bẫy rập không thể nhảy ra được…

Kinh lịch lần này thật sự là kỳ dị quái lạ không thể tưởng tượng nổi. Đạo Giới không ngờ lại không phải là do Đại Tư Mệnh mở ra, mà là do đám người bọn họ liên thủ mở ra. Bẫy rập Đạo Thần vốn dĩ chỉ là quan ải của cảnh giới Đạo Thần, chỉ cần nhảy ra khỏi bẫy rập sẽ có thể trở thành Đạo Thần chân chính, kết quả Luân Hồi Thánh Vương đã biến bẫy rập thành động không đáy, làm cách nào cũng không thể nhảy ra.

Đầu óc đám người nhất thời một trận ảm đạm.

- Mở ra Đạo Giới lần này, Đế Nhạc chính là kẻ nhận được chỗ tốt lớn nhất, chỉ sợ hắn cách cảnh giới Đạo Thần càng gần hơn!

Hắc Đế nhất thời nghiêm nghị, trầm giọng nói:

- Chúng ta còn có thể đánh chết hắn nữa không? Hơn nữa, Đế Nhạc đã đạt được một bộ phận Đại đạo Luân Hồi, Bẫy rập Đạo Thần có thể bị hắn giải khai, Đạo Giới cũng đã bị hắn hủy rồi. Thực lực của hắn đã càng mạnh hơn, hiện tại đã vô địch rồi!

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, nói:

- Mặc dù hắn cách cảnh giới Đạo Thần không xa, nhưng dù sao vẫn chưa phải là Đạo Thần. Hơn nữa, công pháp của hắn cực kỳ phi phàm, nhưng thủy chung vẫn còn thiếu hai đạo Hắc Ám và Quang Minh, sơ hở vẫn như cũ còn đó. Lần này chúng ta đang ở quá khứ, lịch sử đã cố định. Hết thảy những chuyện này sớm đã được định trước từ hai trăm vạn năm trước rồi. Hắc Đế, đệ tử của ta, ngươi biết rõ cái này ý nghĩa như thế nào không?

Hắc Đế thoáng ngẩn người, lắc lắc đầu.

- Ý nghĩa là tương lai chưa từng thay đổi qua!

Trong mắt Khởi Nguyên Đạo Thần lóe lên quang mang trí tuệ, mỉm cười nói:

- Hai trăm vạn năm trước cũng đã quyết định chuyện tình sẽ phát sinh tại hai trăm vạn năm sau. Cái này ý nghĩa, tương lai của Đế Nhạc mà ta từng thấy kia vẫn không hề thay đổi. Tương lai hắn vẫn sẽ chết! Mà tương lai của Đại Tư Mệnh cũng sớm đã được định trước!

Tứ Diện Thần thoáng do dự, nói:

- Bất quá, tương lai vẫn đã trở nên vẫn đục, ngay cả sinh vật Hỗn Độn cũng không tới được tương lai, cho nên Hỗn Độn Đế mới sẽ lên bờ quan sát. Đây chẳng phải là nói tương lai đã phát sinh cải biến rồi sao?

- Ngươi sai rồi, đạo hữu!

Khởi Nguyên Đạo Thần mỉm cười, nói:

- Sở dĩ tương lai trở nên vẫn đục, khiến cho sinh vật Hỗn Độn cũng không thể đặt chân tới tương lai, là vì sinh vật Hỗn Độn đã bị cuốn vào hồng trần. Ngươi, Hỗn Độn Đế và Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu! Ba người các ngươi bởi vì Hỗn Độn trở nên vẫn đục mà đặt chân lên trần thế, lẽ nào Hỗn Độn không phải là vì ba người các ngươi mà trở nên vẫn đục sao? Các ngươi đã can thiệp vào trần thế, cho nên Hỗn Độn mới vẫn đục. Nhưng vẫn đục thì vẫn đục, tương lai vẫn chưa từng cải biến. Chỉ là các ngươi đã rơi vào hồng trần, không nhìn thấy được mà thôi!

Tứ Diện Thần có chút suy tư.

Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên đại biến, cao giọng nói:

- Đế Nhạc lại đuổi tới rồi!

- Cái tên này đúng là âm hồn không tan!

Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn:

- Chư quân, chúng ta trở về quá khứ, đã đạt tới cực hạn, không trở về được thời đại càng cổ lão hơn. Nếu đã như thế, vậy chúng ta liền chạy tới tương lai a!

Sắc mặt đám người cũng nhất thời thay đổi. Chạy tới tương lai?

Tương lai một mảnh vẫn đục, ngay cả sinh vật Hỗn Độn cũng không thể dễ dàng đặt chân tới, bọn họ có thể chạy tới tương lai sao?

Trong mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động quang mang, cười ha hả, nói:

- Đế Nhạc nghĩ muốn mượn cơ hội này một lưới bắt hết tất cả chúng ta, từ hiện tại truy sát tới hai trăm vạn năm trước, cũng đuổi giết không buông, thề không bỏ qua. Đạo tâm của hắn vô cùng vững chắc, đã dưỡng thành khí thế vô địch, hơn nữa còn âm hiểm xảo trá hơn Đại Tư Mệnh gấp trăm lần, không thua kém gì ta. Nếu đạo tâm của hắn đã không dễ dàng cải biến, vậy thì dao động đạo tâm của hắn. Mà có thể khiến cho đạo tâm của hắn dao động, chỉ có cách để cho hắn nhìn thấy một tương lai! Đây chính là đả kích lớn nhất đối với hắn!

Đám người nhao nhao gật đầu. Bạch Đế và Thiên đều tu luyện Đại đạo Trụ Quang, lập tức cùng với Khởi Nguyên Đạo Thần thôi động Hỗn Độn Liên, gào thét bay đi, từ quá khứ chạy tới tương lai.

Mà ở bên ngoài Hỗn Độn Liên, thanh âm Chung Nhạc đột nhiên vang lên, mỉm cười nói:

- Các vị đạo huynh, cần gì lại chạy chứ? Các ngươi có thể chạy đi đâu? Tất cả các nơi hẻo lánh trong toàn thể vũ trụ này đều không thể thoát được tai mắt của ta. Cho dù có nghịch chuyển thời gian trở về quá khứ hai trăm vạn năm, ta cũng có thể đặt chân tới. Đạo Giới là do ta mở ra, đại đạo là do ta khai mở. Các ngươi đã nhìn thấy Đại thần thông hạo hãn của ta, cần gì phải phản kháng chứ? Mọi người vui vui vẻ vẻ dừng lại, để cho ta sảng sảng khoái khoái chém đầu chẳng phải là chuyện rất tốt sao?

Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần mắt điếc tai ngơ, tiếp tục bỏ chạy. Tốc độ Chung Nhạc đuổi theo mặc dù nhanh, nhưng bọn họ bỏ chạy cũng không chậm. Thời gian hai trăm vạn năm giống như thoi đưa, lóe lên liền trôi qua.

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới, Hỗn Độn Liên rốt cuộc bay vào tương lai. Đóa hoa sen đại phóng, từng sợi từng sợi nhụy hoa khẽ run lên, kết xuất ra càng nhiều đóa hoa sen hơn.

Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên và Luân Hồi Thánh Vương mỗi người đứng ở trung tâm một đóa liên hoa, nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy hết thảy mọi thứ đều mông mông muội muội, hôn ám không rõ.

Bọn họ phảng phất như lái vào Hỗn Độn, nhưng cũng không phải là Hỗn Độn. Đây là thời gian tương lai vẫn đục, không biết đã đi tới bao nhiêu năm.

Đột nhiên có một màn hình ảnh lướt qua bên ngoài. Tâm thần đám người nhất thời đại chấn.

Ông!

Bảy đạo quang luân xoay tròn, cắt vào tương lai. Thân ảnh Chung Nhạc xuất hiện trong Thất Đạo Luân Hồi, đang định xuất thủ, đột nhiên cũng nhìn thấy màn hình ảnh kia, thân thể nhất thời đại chấn, bất giác dừng tay.

Đọc truyện chữ Full