DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 457

Chương 457: Em muốn hỏi một câu (1)

Giám định thương tật?

Lâm Chính vừa dứt lời, tất cả học sinh đều đổ dồn mắt nhìn La Phú Vinh.

Do tầm ảnh hưởng của La Phú Vinh nên bọn họ đều nghiêng về phía hắn.

Nhưng nếu Lâm Chính yêu cầu giám định thương tật, thì chẳng phải mọi chuyện sẽ bị lộ sao?

Dù sao những người ở đây đều biết về Đông y, muốn kiểm tra giám định thời gian gây ra vết thương thì không mất quá nhiều công sức.

Bọn họ đều đang xem quá trình phát triển sự việc, "Mặc Tiểu Vũ" có đánh đám người Lưu Kiều bị thương hay không, e rằng chỉ có giảng sư Hoàng không biết chân tướng…

Mọi người đều không biết La Phú Vinh định ứng phó thế nào.

Đúng lúc này, Lưu Kiều to tiếng nói: "Giám định thương tật? Được, không thì cậu lại bảo chúng tôi vu oan cho cậu, cây ngay không sợ chết đứng, giám định đi!".

Ai nấy đều ngạc nhiên.

Nhìn vẻ mặt bọn họ không có gì là sợ hãi, hiển nhiên đám Lưu Kiều đã có chuẩn bị.

Cũng phải!

Chuyện như giám định thương tật này, sao bọn họ có thể không đề phòng chứ? La Phú Vinh cũng không phải đồ ngốc, sao lại lỗ mãng gây ra chuyện như vậy được?

Tất cả mọi người đều hiểu ra.

“Giám định thương tật vốn do người của phòng bảo vệ giải quyết, nhưng nếu cậu đã không phục, thì tôi sẽ bảo bọn họ giám định ngay tại đây. Nhân chứng vật chứng đầy đủ, tôi nghĩ cậu cũng chẳng cãi được! Mặc Tiểu Vũ, tôi nói cho cậu biết, chỉ cần mọi chuyện được xác thực, thì cậu nhanh chóng cút khỏi Kỳ Dược Phòng cho tôi! Cả đời này không được phép đặt chân vào đây, rõ chưa?”, giảng sư Hoàng nổi giận đùng đùng nói, khuôn mặt đầy thịt vô cùng dữ tợn.

Sắc mặt Lâm Chính vẫn rất bình tĩnh, không có vẻ gì là lo lắng.

“Nào, bắt đầu luôn đi, Mặc Tiểu Vũ, đồ khốn kiếp này, để xem lát nữa cậu còn ngụy biện thế nào!”.

La Phú Vinh trừng mắt hét lên với Lâm Chính.

“Ai giám định?”, giảng sư Hoàng hừ lạnh nói.

Việc này hầu hết các học sinh đều biết làm.

“Hay là… cậu đi? Nhỡ cậu lại không tin?”, Lưu Kiều liếc mắt nhìn Lâm Chính, hừ một tiếng.

“Cậu ta dám? Tôi thấy cứ chọn một người trong số các đàn anh đàn chị ở đây ra mặt giúp đi”, một học sinh nói.

“Không, để cậu ta tự chọn!”, La Phú Vinh bước tới, mỉm cười nói với Lâm Chính: “Nhỡ cậu ta lại nói chúng ta nhờ vả, cho cậu ta tự chọn, cậu ta tin ai thì chọn người đó giám định giúp. Mặc Tiểu Vũ, cậu thấy sao?”.

“Có lý”, Lâm Chính gật đầu.

“Vậy cậu chọn ai?”, La Phú Vinh cười hỏi.

“Tôi chọn anh, anh có tiện không?”, Lâm Chính nói thẳng.

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nín thở.

La Phú Vinh cũng sửng sốt, nhìn Lâm Chính với ánh mắt không thể tin nổi, còn tưởng là mình nghe nhầm.

“Cậu… cậu nói cái gì? Cậu bảo ai giám định cơ?”, Lưu Kiều ở bên cạnh đờ người hỏi.

“Tôi bảo để La Phú Vinh giám định thương tật giúp tôi, không biết đàn anh La có tiện không?”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

Nghe anh nói vậy, ai nấy đều cảm thấy đầu mình ong lên.

Sao lại như vậy chứ?

Chuyện này đã vô cùng rõ ràng, chính là La Phú Vinh hãm hại Mặc Tiểu Vũ, sao Mặc Tiểu Vũ lại bảo La Phú Vinh giám định thương tật chứ? Đầu óc cậu ta có vấn đề sao?

Ai nấy đều nhìn Mặc Tiểu Vũ với vẻ mặt khó hiểu.

Lâm Chính tháo khẩu trang ra, nhìn La Phú Vinh nói: “Sao thế? Nếu đàn anh La không tiện thì thôi vậy”.

Đọc truyện chữ Full