DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 82

CHƯƠNG 82

Lưu Tào Khang nói: “Cậu trực tiếp tăng giá đến 24 tỷ, một lần lên thẳng 3 tỷ, cho dù là Lôi dở hơi muốn tăng thì cũng phải suy nghĩ một chút.”

Lý Ngôn hỏi: “Nếu như Lôi Hồng Húc vẫn tiếp tục tăng giá thì sao?”

“Thì để lại cho anh ta!”

Lý Ngôn gật đầu, biện pháp này nghe cũng ổn đấy.

Ở phía đối diện, Lôi Hồng Húc nhìn Lý Ngôn, vẻ mặt phách lối kêu: “Lý Ngôn, tăng giá đi. Mặc kệ anh tăng bao nhiêu, tôi đều sẽ ra giá cao hơn. Tôi chính là muốn chèn ép anh đấy!”

Lý Ngôn lạnh lùng cười, giơ tay lên hô: “24 tỷ!”

Cái gì!

Thằng nhóc này điên rồi hay là choáng váng rồi? Một lần tăng tận 3 tỷ!

Từ đầu tới giờ cũng không có người nào tăng giá kinh khủng như thế!

Cảm giác được ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lý Ngôn hơi đắc ý, nhìn Lôi Hồng Húc cười lạnh nói: “Cậu cả Lôi, nếu như anh tiếp tục tăng giá, tôi nhường anh!”

Không ngờ Lôi Hồng Húc lại cười ha ha một tiếng, đảo tròng mắt nói: “Chỉ có đồ ngu mới đi mua một khối phế liệu, tôi chỉ muốn bẫy anh một chút thôi! Ha ha ha…”

“Anh…” Lúc này Lý Ngôn mới hiểu ra mình đã bị lừa, Lôi Hồng Húc căn bản không có ý định mua khối nguyên thạch này. Cho dù anh ta chỉ tăng 300 triệu, Lôi Hồng Húc cũng sẽ không theo.

Thế là anh ta bị hại lỗ hơn 3 tỷ!

Lý Ngôn tức muốn ói máu.

Sắc mặt Lưu Tào Khang đỏ lên, lần này anh ta tính sai rồi. Nhưng dựa theo sự hiểu biết của anh ta đối với Lôi Hồng Húc, Lôi Hồng Húc nhất định sẽ chơi tới bến với Lý Ngôn luôn mà, vì sao hôm nay lại tự dưng đổi tính?

Lưu Tào Khang liếc nhìn Trình Kiêu ngồi bên cạnh Lôi Hồng Húc, đáy mắt lộ ra nét âm trầm. Nhất định là Trình Kiêu đã nói gì đó nên Lôi Hồng Húc mới thay đổi ý định, làm cho anh ta phán đoán sai lầm.

Lý Ngôn nhìn Lưu Tào Khang, vẻ mặt tủi tủi nói: “Cậu Lưu, Lôi dở hơi khinh người quá đáng!”

Lưu Tào Khang trầm giọng nói: “Đừng quá ấm ức, để cắt ra xem thế nào! Nếu như có thể cắt được bảo thạch cực phẩm, vừa hay có thể khiến bọn họ hối hận!”

“Đúng! Cắt đá!” Lý Ngôn nặng nề gật đầu.

Vương Hiểu Hi xem xong cảnh tượng này, Cô ta khiếp sợ thè lưỡi, lôi kéo tay Tôn Mạc nói: “Một tảng đá xấu xí mà có giá tới 24 tỷ?”

Trong lòng Tôn Mạc cũng không thể bình tĩnh nổi, đây là lần đầu tiên Cô ta tới xem đổ thạch, sự khiếp sợ không hề ít hơn Vương Hiểu Hi.

“Xem tiếp đi, mặt kệ tốn bao nhiêu tiền vốn, chỉ cần có thể kiếm lại là được.”

Tuy rằng Y Linh cũng rất khiếp sợ, nhưng tâm tư của cô có một nửa đều đặt ở trên người Trình Kiêu, cô cảm thấy rất hứng thú với những động thái của người này.

“Anh ta thật sự là một người bí ẩn. Rõ ràng chỉ là người bình thường, vậy mà đối mặt với giao dịch gần cả chục tỷ, anh ta lại chẳng có vẻ gì là kinh ngạc!”

“Nhìn thái độ bình thản pha chút khinh thường nhàn nhạt trên mặt anh ta, cứ như thể tất cả mọi thứ trên thế gian này đều khó có thể lọt vào mắt của anh ta vậy. Cái biểu cảm đó tuyệt đối không thể giả vờ được.”

“Rốt cuộc anh ta là người như thế nào?”

Đọc truyện chữ Full