DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 628

Chương 628:

 

“Tấn công.”

 

Ba người đó vốn dĩ không cần nói bất cứ điều gì cũng đều nhất tề rút ra một con dao găm, xông về phía Trương Thác.

 

Mỗi một người đều nhắm đến tử huyệt của Trương Thác mà tấn công.

 

Đối mặt với sự tấn công ba người này, Trương Thác không chút gấp gáp, chỉ với vài miếng võ mèo cào này không đáng để anh đặt vào trong mắt.

 

Trương Thác nhìn người đầu tiên xông đến trước mặt mình, anh giơ nắm đấm lên, suy nghĩ một chút, lại duõi ra hai ngón tay, lắc lắc cổ tay, hướng hai ngón tay đâm vào cổ của anh ta.

 

Trương Thác đang mô phỏng lại chiêu thức tấn công của ông lão hồi nấy. Trương Thác không vội vàng giải quyết ba người này, có ý định muốn dùng ba người này để luyện công.

 

Hai ngón tay của Trương Thác điểm vào cổ của đối phương, tuy tốc độ rất nhanh, nhưng lực đạo lại không nhiều.

 

“Không đúng” Trương Thác lắc đầu, xuất một chiêu khác.

 

“Vẫn không đúng”

 

“Không đúng.”

 

“Không đúng”

 

Trương Thác liên tục xuất chiêu, mỗi một lần đều đang thử nghiệm.

 

Ba người cầm dao găm cũng không nhìn ra được Trương Thác đang sử dụng bọn họ để luyện chiêu, bọn họ đánh qua đánh lại Trương Thác, thỉnh thoảng còn chiếm thế thượng phong.

 

Để luyện chiêu, Trương Thác không dùng đến nửa phần công lực, ngược lại còn khiến ba người kia có thể nhìn thấy được khả năng chiến thắng.

 

“Vẫn sai” Trương Thác nhíu mày.

 

Chỉ trong hai phút đồng hồ ngắn ngủi, Trương Thác đã xuất hơn mười chiêu nhưng anh vẫn không thể tìm lại được cảm giác hôm nay ông lão đó mang lại.

 

Chỉ là một cọng rơm mà lại có thể trở nên sắc bén như lưỡi kiếm, bản thân anh lại sử dụng hai ngón tay, vốn đã ưu thế hơn cọng rơm đó rồi, nhưng lại không thể tạo ra được uy lực như nó.

 

Một chiếc Mercedes-Benz GT màu đỏ chạy trên con đường trước biệt thự, từ xa xa đã có thể nhìn thấy Trương Thác đang đánh nhau trong sân.

 

Gương mặt Lâm Ngữ Lam hiện rõ vẻ lo lắng, cô nhấn mạnh chân gas, tiếng động cơ gầm rú vang lên, chiếc xe phóng thật nhanh tới trước sân.

 

“Cô Lâm, cô đừng lo lắng quá, cứ giao cho tôi” Ngay khi xe dừng lại, Tô My liền lên tiếng, cô ta mở cửa xe rồi xông về phía biệt thự.

 

Tô My chỉ cần nhìn qua thân thủ của ba người đàn ông này liền thầm tính, tuy ba người này được đào tạo võ công bài bản, nhưng thân thủ thì lại vô cùng bình thường, chỉ có như vậy mà lại khiến Trương Thác trở nên như thế này sao?

 

Liếc nhìn ống tay áo của Trương Thác, hai bên ống tay đều bị dao găm cắt đến nát tươm ra rồi. Một người đàn ông như vậy, làm sao có thể trở thành trụ cột gia đình đây?

 

Tô My khẽ kêu lên một tiếng, vươn chân ra đá vào người cách mình gần nhất.

 

Ba người bọn họ vốn đang cùng Trương Thác đánh tới đánh lui, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Tô My liền nhận ra họ không phải là đối thủ của cô.

 

Tô My tựa như lang như sói, chỉ vài chiêu đơn giản đã có thể đánh ngã ba người đàn ông đó. Ba người bọn họ vừa nhìn thấy tình hình có vẻ không ổn, không dám ở lại lâu, quay đầu bỏ chạy.

 

“Này, trời ạ, sao lại chạy mất rồi?” Trương Thác nhìn thấy ba người bọn họ cấm đầu cắm cổ mà chạy, gương mặt liền hiện lên vẻ tiếc nuối. Khó khăn lắm anh mới tìm được đối tượng để luyện tập, còn chưa luyện tập xong đã bị người khác đánh đuổi mất rồi.

 

“Ông xã, anh không sao chứ?” Gương mặt Lâm Ngữ Lam vô cùng lo lắng, cô vội vàng chạy tới, kéo tay của Trương Thác, không ngừng nhìn tới nhìn lui.

Đọc truyện chữ Full