DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 493

Chương 493:

 

Từ Uyễn kéo kéo tay áo Trương Thác: “Anh rẻ, chính là người này, bán chỗ trong trường học.”

 

“Chính là ông ta?” Trương Thác nhìn người đàn ông trung niên trước mặt này, hôm nay anh ấy vốn dĩ muốn hỏi Mã hội trưởng chuyện này rốt cuộc thế nào, ai nghĩ người lại đi đến trước mặt.

 

“Ông ở viện Y Học?” Trương Thác hỏi.

 

Người đàn ông trung niên mặt đầy thách thức, ngắng đầu nói: “Đương nhiên.”

 

Trương Thác lại hỏi: “Lần này ai có thể nghe giảng, ai không thể nghe, đều do ông quyết định?”

 

Người đàn ông trung niên cười cười gật đầu, không nói gì.

 

 

Người đàn ông trung niên nhìn bộ dạng nịnh nọt của Trương Thác, vẻ mặt càng thêm kiêu ngạo: “Sao cơ?”

 

“Ông xem…” Trương Thác xoa xoa tay: “Tôi một lần mua ba chỗ, ông có thể để tôi rẻ một chút?”

 

Nghe thấy Trương Thác nói muốn mua ba chỗ, vẻ mặt người đàn ông trung niên lộ ra vẻ xúc động, đây chính là mấy trăm triệu khoản tiền thu nhập thêm.

 

Nhưng rất nhanh, người đàn ông trung niên đem vẻ xúc động đó thu lại, khoe ra vẻ cao quý: “Rẻ? Cậu cho rằng chỗ của tôi không bán được sao? Nhìn xung quanh, bao nhiêu người muốn vào nghe đều không có cửa vào! Cậu muốn nghe thì nghe, không nghe thì thôi, tôi không thiếu một hai người các cậu.”

 

Trương Thác lộ ra vẻ mặt khó xử: “Nhưng một trăm bảy.

 

lăm triệu một người, cũng có chút đắt quá, hơn nữa ông chắc chắn có thể nghe được không, nếu như không nghe được phải làm sao?”

 

“Một trăm bảy lăm triệu còn đắt? Cậu có thể học được kỹ năng từ thần y, đủ cho cậu ăn cả đời rồi, không phải lo không nghe được, thật sự không nghe được, tôi đền cậu gấp mười lần!” Người đàn ông trung niên xua tay tự tin.

 

nói.

 

Trương Thác cắn răng: “Được thôi, vậy tôi mua ba chỗ, chuyển trực tiếp cho ông năm trăm hai mươi lăm triệu được không?”

 

“Được.” Trong lòng người đàn ông trung niên vui mừng, trên mặt lộ ra vẻ nịnh nọt, lấy ra mã QR thanh toán, để Trương Thác quét mã.

 

Rất nhanh, năm trăm hai mươi lăm triệu được Trương Thác chuyển đến điện thoại của đối phương.

 

“Sao thế, chúng tôi có thể đi vào được chưa?” Vẻ mặt Trương Thác xúc động hỏi.

 

*Được rồi, vào trong đi.” Người đàn ông trung niên xua tay, đồng thời đưa cho Trương Thác ba tắm thẻ nhựa: “Khi vào trong, cầm cái này cho người ta xem là được.”

 

“Được.” Trương Thác liền gật đầu, nhận tắm thẻ nhựa.

Đọc truyện chữ Full