DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 419

Chương 419:

 

“Giám đốc Trằn! Vừa rồi! Anh Trương tuyển một người, người đó là đàn ông bốn mươi tuổi, không có học lực gì, anh ta lại là người đánh giá của đầu tư Long Vực!” Nhân viên lớn giọng nói.

 

“Cái gì!” Giám đốc Trần sắc mặt kinh ngạc, lập tức trở nên vui mừng.

 

Đầu tư Long Vực, người của Ngân Châu hình như đều nghe nói qua, đây là một công ty rất nhỏ, lúc đầu mới có hai người, trong tay vốn mở không đến trăm triệu, nhưng chỉ trong một năm, đã gây dựng nên một công ty chục tỷ, tốc độ phát triển như vậy, không thể tách rời người đánh giá của Long Vực, con mắt của anh ta, tương đối nham hiểm, ngay cả Lâm Ngữ Lam, lúc đó bỏ ra lương năm giá cao mười bảy tỷ, muốn khai thác đối phương đến, lại bị đối phương từ chối.

 

Bây giờ, người này lại được tuyển bởi Trương Thác.

 

“Bao nhiêu tiền thì ký?” Trưởng phòng Trần hào hứng hỏi “Trưởng phòng, nói ra anh cũng không tin, tiền lương hằng năm 350 triệu, nhận 1% tiền hoa hồng.” Vẻ mặt của nhân viên vô cùng khó tin.

 

“Lương hàng năm 350 triệu! Nhận hoa hồng?” Trưởng phòng Trần có chút khó tin, lúc đó giám đốc Lâm định ký với giá 17 tỷ 500 triệu, vậy mà bây giờ lại bị anh Trương ký với giá này sao?

 

Khi nhân viên phòng nhân sự nhìn Trương Thác đang ngồi trong phòng khách, trong mắt anh ta không còn vẻ bắt mãn lúc trước nữa.

 

Trương Thác ký hợp đồng với một nhân tài như vậy với mức giá này, nếu giám đốc Lâm biết được thì cả phòng nhân sự sẽ được biểu dương. Với tính cách của giám đốc Lâm, tiền thưởng chắc chắn sẽ không ít. Loại nhân tài này so với những học sinh đứng đầu chỉ có bằng cấp giỏi rất nhiêu.

 

Lúc đó pháp nhân của đầu tư Long Vực gom tiền chạy trốn, bao nhiêu người muốn chiêu mộ giám định viên đầu tư của đầu tư Long Vực đều không có cửa, đối phương cũng một lần mát tích là mấy năm liền.

 

Trưởng phòng Trần vẫn chưa hết bàng hoàng, một nữ nhân viên khác lại chạy ra từ phòng chờ: “Trưởng phòng Trần, tin tốt, có tin tốt, cô gái vừa rồi anh Trương tuyển, chính là cái người mà anh tự tay trả hô sơ. về, lại chính là người phát triển hạng mục Tẩm Tâm Viên Tâm năm đó.

 

Vài năm trước tin tức vô cùng rằm rộ, chính là cái người đăng báo khắp nơi để vay tiền, cuối cùng hạng mục đó được người ta thu nhận, kiếm được máy nghìn tỷ.

 

*Cô ấy sao?” Trưởng phòng Trần khẽ nhíu mày: “Trong hồ sơ của cô ấy không phải là có tiền án sao?

 

“Đúng vậy, đó là do chuỗi vốn của cô ấy bị gãy, khoản vay không trả được và cô ấy đã bị kết án gian lận tài chính.

 

Thời gian này cô ấy mới ra ngoài, vì chuyện tiền án nên không tìm được việc làm, bên ngoài cũng truyền tin rất nhiều, nếu không phải cô ấy bị người ta hại thì bây giờ đã trở thành bà chủ với khối tài sản bạc tỷ rồi.”

 

Ngay khi giọng nói của nữ nhân viên vừa dứt, một giọng nói đầy phần khích khác phát ra từ phòng chờ.

 

“Trưởng phòng Trằn! Nói ra có thể anh không tin…”

 

Trưởng phòng nhân sự của Triệu Thị đứng bên cạnh lắng nghe những tin tốt mà các nhân viên của Lâm Thị đang bàn tán, khuôn mặt anh ta gần như tối sầm lại, sắp khóc đến nơi. Những tài năng hàng đầu trong các lĩnh vực từng người một đều bị Lâm Thị ký hợp đồng với mức lương thấp như vậy, hơn nữa còn là chế độ chia hoa hồng. Với năng lực của những người này, chỉ cần một người phát huy hết khả năng, những lợi ích mang đến cho doanh nghiệp là không thể tưởng tượng được. Lại nhìn đến Phan Quảng, người phụ trách của Triệu Thị có một thôi thúc muốn có được cậu ta. Một sinh viên vừa mới tốt nghiệp, anh ta lại trả cho cậu ta 1 tỷ 50 triệu lương một năm, so sánh một chút, anh ta đúng là tên ngốc mà.

 

Trưởng phòng Trần đứng trên gian hàng nhìn Trương Thác đang chậm rãi nhấp một ngụm trà ngồi trong phòng chờ, vẻ khinh thường trong lòng đã biến mắt từ lâu, bây giờ chỉ còn lại sự ngưỡng mộ sâu sắc! Người đàn ông này.

 

thực sự không đơn giản như bề ngoài, phương pháp làm việc của anh ấy thực sự có thể gọi là cao cấp và thâm thúy.

 

Sáu giờ chiều, trung tâm hội nghị và triển lãm đóng cửa, hội chợ việc làm quy mô lớn này đã hoàn toàn kết thúc, công ty nào cũng thu được không ít, nhưng thu được lớn nhất chính là Lâm Thị.

 

Chỉ 30 phút sau khi vạch định hợp đồng tiền lương, nhân viên phòng nhân sự phát hiện rằng những người mà Trương Thác vừa mới ký đó, ai cũng là nhân tài, hơn nữa những nhân tài này đều bị tất cả người trong bộ phận bỏ qua trước đó.

 

“Anh Trương, chúng tôi rất tò mò, chính xác thì anh đã làm như thế nào? Những nhân tài đó, rất nhiều điều đều không được ghi trong hồ sơ.” Trưởng phòng Trần nhịn không được hỏi.

Đọc truyện chữ Full