DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 338

Chương 338:

 

Hai người này đều tầm hơn 50 tuổi, khi nghe Tiêu Sơn nói rằng chỉ có hai người bọn họ, thì hai người đều tỏ ra họ đành bó tay không tài nào phát triển được.

 

“Tiêu tổng, nghiên cứu lần này, không giống với trước đây, nếu như chỉ có hai người chúng tôi, đừng nói là có tiến triển mang tính đột phá, mà ngay cả một số thao tác cũng rất khó mà hoàn thành được.”

 

“Đích thực là như vậy, nếu như muốn thu được tiến triển, thì mức thấp nhất phải có một nhóm 10 người trở lên hỗ trợ cho cả hai chúng tôi.”

 

Trên gương mặt của Tiêu Sơn đây vẻ bát lực.

 

Trương Thác vẫn luôn không nói lời nào, lúc này lên tiếng: “Cha nuôi, néu như cha có thể tin tưởng con, con có thể giúp cha tìm ra được một nhóm nghiên cứu khoa học.”

 

Lời nói của Trương Thác khiến cho Tiêu Sơn vốn dĩ đã có phần tuyệt vọng, ngay lập tức có hy vọng: “Tiểu Thác, con có thể tìm được người?”

 

*Ừm.” Trương Thác gật đầu.

 

Một người nhân viên nghiên cứu cắt ngang lời của Trương Thác: “Cậu thanh niên, đội ngũ mà chúng tôi cần, mức tối thiểu nhất cũng phải là những người hàng đầu đấy, hơn nữa phải có khoảng 10 người, đội ngũ mà cậu có thể tìm đến được, là bao nhiêu người?”

 

Trương Thác suy nghĩ, rồi đưa ra 3 ngón tay: “Chắc khoảng 30 người đấy.”

 

*30 người?” Đôi mắt của nhà nghiên cứu đó lộ ra vẻ nghi hoặc, lập tức đối mắt liếc nhìn người bên cạnh, hai người đều lắc đầu: “Cậu thanh niên, có thể là cậu chưa từng tiếp xúc với ngành này, thông thường thì đội ngũ tỉnh anh, có rất ít những đội có đến 30 người, bình thường mà nói, 10 đến 15 người thì đã xem là nhiều rồi, nếu cậu nói 30 người, thì loại đội ngũ này, vẫn không đạt được yêu cầu của chúng tôi.”

 

“Đúng vậy, nghiên cứu lần này, là giành giật từng giây từng phút một, cậu tìm đến những người không vào luồng được, thì cũng chỉ tăng thêm rắc rối, gần như không giúp được gì đâu.”

 

Hai nhà nghiên cứu đối với đội ngũ 30 người mà Trương Thác nói, đều tỏ ra có phần không vừa mắt.

 

Trái tim vốn dĩ đang dâng trào hy vọng của Tiêu Son, lại lần nữa dập tắt.

 

Trương Thác uống một ngụm cà phê, nói: “Thế này đi, cha nuôi, cha đưa hai vị này đi đến phòng thí nghiệm trước, rồi nói địa điểm cho con biết, con đưa bọn họ đến xem thử trước, nếu có thể giúp đỡ được, thì tuyệt vời, còn nếu không giúp đỡ được thì con kêu bọn họ đi là được rồi, còn nước còn tát, suy cho cùng còn tốt hơn là ngồi không.”

 

 

Một ông cụ thân hình cao to đứng bên cạnh bọn họ.

 

Đi cùng bên cạnh ông cụ là một thanh niên với gương mặt đầy vẻ phấn khởi.

 

Người thanh niên đang cầm điện thoại, không ngừng nói vào trong điện thoại: “Cha, con đã nói với cha rồi, con đã tìm được công việc rồi, cha đừng có kêu con trỏ về thừa kế công ty gì đó của cha nữa có được không, con sớm đã nói với cha rồi mà, con phải đi làm, cha nói con phải thừa kế công ty đó của cha, ngoài mấy mảnh đất, mấy trang web, mấy tòa nhà, mấy cái khu dân cư, hơn cả trăm tỷ đó ra, thì con còn có cái gì nữa? Con được xem là cái gì chứ? Dù sao còn cũng không cần, công ty đó cha thích ai thì giao cho người đó đi, hôm nay con vừa mới chuyển sang chính thức rồi!”

 

Lời của cậu thanh niên, nếu như người khác nghe thấy, thì nhất định sẽ tưởng cậu thanh niên này đang đùa.

 

Nhưng sự thật thì cậu thanh niên này không hề đùa giỡn một chút nào, nếu như Tiêu Sơn và những người khác ở: đây, chắc chắn có thể nhận ra được, cậu thanh niên này, là con trai duy nhất của lão tổng Công ty đầu tư mạo hiểm Dụ Nguyên một doanh nghiệp dẫn đầu Hàng Châu hiện tại, Thượng Phát.

 

Không chịu thừa kế một công ty có giá trị hàng trăm tỷ trên thị trường, nói bản tự mình đã tìm được một công việc, vừa mới chuyển sang chính thức, nếu như người khác nghe thấy, nhất định sẽ cho rằng Thượng Phát điên rồi.

 

Nhưng những người có mặt ở đây, lại không có một người nào nghĩ như vậy, có thể phụ trách một cơ quan, so với việc thừa kế khối gia sản hàng tỷ tệ, thì lợi ích mà họ nhận được, nhiều hơn rất nhiều, một khi đã tiếp xúc với cơ quan làm việc này, về phương diện đẳng cấp cũng được thăng lên một bậc rất lớn.

 

Những nhân viên nghiên cứu khoa học này có thể được tìm đến, nói rõ rằng bọn họ đã từng tiếp xúc với thế giới ngầm, hiểu được thế giới ngầm, so sánh với những món đồ vật khổng lồ đó ở đảo Quang Minh thì Tập đoàn trăm tỷ đó cũng chỉ là con kiến mà thôi.

Đọc truyện chữ Full