DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 220

Chương 220:

 

Vị Lai lầy ra một khối vuông nhỏ chỉ tầm hai centimet, vừa đi vừa về xoay máy lần, khối vuông nhỏ như là điện thoại gấp, được thành một cái máy tính bảng mỏng dính. Trên màn hình có thể trông thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trong nhà hàng Tân Khải.

 

Vị Lai có thói quen, mỗi khi đến đâu đều sẽ gắn thiết bị giám sát. Bây giờ, trên máy tính bảng hiện ra chính là camera trong trong nhà hàng Tân Khải.

 

Mọi người nhìn máy tính bảng, lập tức thấy thủ lĩnh Ân Sát chống gậy đang đi vào khách sạn.

 

Giờ phút này, người của Ân Sát còn không biết hành tung của mình đã hoàn toàn bị người ta nắm giữ, bọn họ chia ra tiến vào nhà hàng Tân Khải, sau đó tụ tập tại trước phòng riêng 5..9

 

“Theo tình báo, còn mấy người không liên quan đang bên cạnh mục tiêu nhiệm vụ, có ra tay không ạ.”

 

Thủ lĩnh Ân Sát nhìn phòng riêng trước mặt, hai tay nắm lấy cây gậy chống đầu rồng, hờ hững nói: “Giết hết!”

 

Đám người Ản Sát gật đầu, trên mặt bọn họ mang theo sát ý lạnh lẽo, đi đến trước cửa phòng rồi đẩy nó ra.

 

Cửa phòng riêng mở ra.

 

Những người đang ngồi ở bên trong đều nở nụ cười nhìn ra trước cửa.

 

Người của Ản Sát ngay lập tức vọt vào bên trong, bọn họ đều là sát thủ có kinh nghiệm phong phú, đều là tinh anh, đã quyết định giết hết tất cả những người liên quan đến mục tiêu nhiệm vụ, vậy thì sẽ không hề do dự.

 

Xông vào bên trong phòng, người của Ản Sát không tạo ra tiếng động dư thừa nào, trong mắt của bọn họ chỉ có mục tiêu, bọn hắn khát máu liềm láp bờ môi, người trong phòng trong mắt bọn họ, lập tức sắp biến thành thi thể đến nơi.

 

“Ai ở bên trên?” Bạch Trì lắc nhẹ rượu đỏ trong ly, rõ ràng sát thủ đã vọt vào bên trong rồi mà anh vẫn không hề gấp gáp.

 

Dưới tòa nhà khách sạn Tân Khải.

 

Trương Thác cùng Lâm Ngữ Lam cũng đang xếp hàng bước ra khỏi cửa khách sạn.

 

“Ông xã, sao anh lại có nhiều bạn bè nước ngoài như vậy?” Lâm Ngữ Lam hiều kỳ hỏi.

 

Trương Thác gãi đầu: “Trước đây anh sống không cố định, chạy đến khắp nơi trên thế giới, nên đã quen nhau.”

 

“Hừm!” Lâm Ngữ Lam bĩu môi, cô chìm vào bể tình, cũng chưa từng gặp qua dáng vẻ của nữ vương băng sơn đó trước đây, ngược lại còn giống như một cô bé chưa trưởng thành nữa: “Anh nói thử xem, Khương Nhi và Lilith trông đều xinh đẹp như thế, anh đã từng động lòng chưa?”

 

Trương Thác loạng choạng, đưa tay ngoắc chiếc mũi cao thẳng đứng của Lâm Ngữ Lam: “Bà xã, em nghĩ cái gì đấy.”

 

Lâm Ngữ Lam ngoẹo đầu đi, không nhìn Trương Thác, trong lòng tự lẫm bẩm một mình, ôi chao, mình đây là làm sao vậy, làm cái gì mà lại suy nghĩ những chuyện vớ vẫn này chứ?

 

Trương Thác mỉm cười, dáng vẻ ghen tuông của người phụ nữ này, thật là đáng yêu, hai người họ bước vào trong một cái siêu thị, mua rượu Nhị Oa Đầu (*) mà Tóc Đỏ vừa mới đề nghị.

 

(*) một loại rượu trắng có mùi thơm nhẹ được làm từ lúa miền, giá thành rẻ nên rất phổ biến Trong nhà hàng Tân Khải.

 

Ba mươi lăm tên sát thủ đến từ Ân Sát, tất cả đều nằm trên đất, nhìn bọn họ trông có vẻ tứ chỉ còn nguyên vẹn nhưng lại không thể nào cử động được.

 

Tên cằm đầu của Ản Sát cũng nằm giống như thé, cây gậy đầu rồng của hắn ta bị ném sang bên cạnh.

 

“Các người! Các người là ail” Tên cầm đầu của Ẳn Sát hoảng sợ nhìn 6 người trước mặt.

 

“Hỏi bọn tôi là ai sao?” Tóc đỏ hừm lạnh một tiếng: “Än Sát các người làm việc, vẫn luôn mù quáng như vậy sao?”

 

Tóc Đỏ móc ra một chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út màu đỏ từ trong túi quần áo của cậu anh ấy, đặt lên trên bàn.

 

Vào lúc nhìn thấy chiếc nhẫn vòng đuôi(*) này, đồng tử mắt của tên cầm đầu Ản Sát co rút lại dữ dội.

 

(°) nhẫn đeo ở ngón út “Vương…Nhẫn Vương…”

 

Dưới Thánh Nhẫn của đảo Quang Minh, có 10 chiếc Đại Nhẫn Vương, người sở hữu Nhẫn Vương, sẽ được người trong thế giới ngầm ca tụng là thần thánh và ác quỷ, Nhẫn Vương không chỉ đại diện cho địa vị dưới một người trên vạn người, càng đại diện cho sức mạnh đáng sợ của người sở hữu, có thể được ca tụng là ác quỷ và thần thánh, thì đã có thể thấy được sự khủng bồ của nó!

 

Tên cầm đầu Án Sát nhìn tóc đỏ, nhớ lại lời miêu tả về chủ nhân Nhẫn Vương màu đỏ trong truyền thuyết, hắn ta nuốt nước bọt thật mạnh: “Cậu là…Catastrophe Tóc đỏ!”

 

*Yo, xem ra danh tiếng của tôi cũng không nhỏ đấy chứ.”

Đọc truyện chữ Full