DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1896: Bức tranh con người

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này tôi vươn tay nhẹ nhàng chạm vào vách tường, sau đó dán chặt tai lên bề mặt và nhắm mắt cẩn thận cảm giác..

Không đúng! Đằng sau bức tường này có gì đó! Ai ngờ tôi vừa có được kết luận này thì đột nhiên cảm giác mặt tường hơi chấn động, tiếp đó cả bức tường như một tấm lật quay tròn

Vì đang dán vào bức tường nên tôi lập tức bị đưa sang bên kia...

Tôi không thể ngờ bức tường này lại có kiểu cơ quan như vậy, dễ như trở bàn tay đã đưa tôi vào một gian mật thất khác

Nhưng khi tôi vừa ổn định được cơ thể thì bị cảnh tượng trước mặt làm cho sững sờ, dọa tôi không dám thở3nữa!

Trước đây tôi cứ nghĩ chiếc quan tài đá được đám lính xương khổ bảo vệ là chủ nhân thực sự của ngôi mộ này! Nhưng khi tôi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt mới biết rằng mình đã đoán sai, hơn nữa còn sai lè..

Trong gian mật thất này có một chiếc bàn đá hình tròn rất to, trên chiếc bàn này đặt một trận pháp kỳ quái

Mà điều làm cho người ta khó tưởng tượng nhất là trong trận pháp này đang vây nhốt rất nhiều âm hồn trôi nổi giữa không trung Tất cả những âm hồn này đều cúi đầu, đứng tại một vị trí cố định giữa không trung, mà chính giữa bàn đá đang có một người đàn ông trẻ tuổi ngồi thẳng1ở đó

Nhìn tên này chắc không quá hai mươi tuổi, dáng dấp còn hơi đẹp trai, không hề kém cạnh với đám “tiểu thịt tươi” hiện giờ.

* Từ dùng chỉ những cậu bạn ít tuổi đẹp trai.

Tôi thấy lồng ngực tên này đang nâng lên hạ xuống, rõ ràng là một người sống, mặc dù hắn hơi kỳ quái nhưng lại có một mái tóc ngắn của người hiện đại

Tôi đi vòng quanh bàn đá một vòng để tìm hiểu xem những âm hồn vây quanh gã này rút cục đang làm gì? Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra mấy âm hồn gần gũ đó nhất biến thành hơi mờ, giống như đang bị gã đàn ông trong trận nuốt từng chút một

Tôi không hiểu nhiều về huyền9học thuật số, kỳ môn độn giáp, nếu như chú họ và chú Lê không ở bên cạnh thì tôi thật sự không thể nhận ra manh mối gì về trận pháp này

Bởi vì không dám tùy tiện đánh động gã thanh niên trong trận, tôi đành phải quan sát trong mật thất xem có còn đổ vật khác nào kỳ quái không..

Kết quả đúng là tôi đã tìm được trên vách tường có rất nhiều bức chân dung nhân vật.

Mặc dù từ chất liệu đến phong cách vẽ của những bức tranh này, tuổi tác và cách ăn mặc của người trong bức tranh đều có khác biệt, nhưng nhìn vầng trán thì cứ như vẽ cùng một người.

Hơn nữa điều kinh khủng nhất là khi tôi lần3lượt xem từng bức tranh thì phát hiện cái cuối cùng lại biến thành một tấm ảnh chụp.

Tôi nhìn tấm ảnh này, rồi nhìn gã thanh niên trẻ tuổi trong trận đó, cuối cùng cho ra một kết luận mà chính mình cũng không dám tin, đó là tên này chẳng lẽ đã sống hơn hai nghìn năm?

Tại sao lại có thể như vậy? Với thân thể của con người tuyệt đối không thể sống thời gian dài đến thế, Bành Tổ năm đó cũng chỉ sống hơn tám trăm tuổi, mà điều đó cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi

Nhưng người đàn ông trước mặt này dường như sống từ thời Hán đến giờ mà chưa chết..

Tôi lập tức nhớ lại những hình vẽ trên tường đá, chẳng3lẽ cái gã này đã ăn viên thuốc trường sinh bất lão đó nên mới có thể sống đến bây gið?

Thật ra nghĩ lại cũng có khả năng này, nếu như những gì miêu tả trên mấy bức vẽ đó đều là thật, vậy viên thuốc trường sinh này đã được luyện chế từ rất nhiều nội đan của yêu quái

Những yêu quái như Bạch Linh Nhi hay Trang Hà đều có thể sống hơn nghìn năm, nếu như có rất nhiều nội đan của các yêu quái mạnh mẽ như vậy đặt chung một chỗ luyện chế, biết đâu có thể luyện ra một viên kim đan giúp người ăn trường sinh bất lão

Nhưng tôi nhìn hình vẽ những người này có già có trẻ, trông không giống như trường sinh bất lão! Hơn nữa trong cuộc sống hiện thực nếu có một người trường sinh bất lão thì rất dễ dàng bị người khác phát hiện

Thử suy nghĩ xem, nếu như mọi người xung quanh đều từ từ già đi, chỉ có một mình người này vẫn giữ nét trẻ trung, đây không phải là một chuyện rất kinh khủng sao? Cho nên một người trường sinh bất lão nếu muốn trốn trong đám người cũng không phải là một chuyện dễ

Hoặc là sự trường sinh bất lão của người này không giống với trường sinh bất lão mà tôi đã tưởng tượng, hắn có thể từ từ già đi theo thời gian, nhưng khi già tới mức độ nhất định sẽ lại biến thành trẻ tuổi

Nghĩ tới đây, tôi lại nhìn về những âm hồn trong trận, chẳng lẽ những âm hồn hắn đang cắn nuốt này mới là nguồn gốc cho tuổi trẻ của hắn? Nhưng đúng lúc này tôi bỗng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong đám âm hồn, mặc dù người này mặc quần áo thời cổ đại, những gương mặt đó không thể quen hơn nữa! Đó là Đinh Nhất đang mặc một bộ áo giáp đứng trong trận pháp

Sau lúc giật mình, tôi vội vàng đi tới gần cẩn thận quan sát và thấy người đó là Đinh Nhất nhưng cũng không phải Đinh Nhất! Sở dĩ nói người đó là Đinh Nhất vì gương mặt này quá quen thuộc, bất kể hắn đổi thành kiểu quần áo thể nào tôi cũng sẽ không nhận nhầm

Nhưng tôi cũng đã gặp Đinh Nhất mặc áo giáp này một lần, hoặc nói đúng ra người này không phải Đinh Nhất mà là Vũ An Hầu

Nhất định là do chiếc đài Tịnh Hồn đó, nếu không tôi không nghĩ ra lý do gì để âm hồn của Vũ An Hầu xuất hiện trong trận pháp!

Đọc truyện chữ Full