DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1749: Lương tâm đem cho chó ăn rồi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô bé không ngừng truy hỏi Triệu Xuân Dương tại sao lại dẫn mình đi đập phá cửa tiệm đồ ăn sáng của Liễu Lan?! Tất nhiên là Triệu Xuân Dương nhận ra giọng nói này! Chẳng phải người này chính là một trong những nhân viên năm đó bà ta dẫn đi đập cửa tiệm bán đồ ăn sáng của Liễu Lan đấy sao? Nếu bà ta nhớ không lầm, người này đã chết trong một tai nạn xe từ ba năm trước rồi! Giả Bình Bình ở bên cạnh cũng sợ hết hồn, cô bé hoảng sợ trốn ở phía sau Triệu Xuân Dương

Mà người gọi là đại sư phong thuỷ kia còn không bằng hai mẹ con họ, vừa thấy thực sự có lệ quỷ..

thì lập tức sợ đến tè cả ra quân, lão xoay người bỏ chạy ngay lập tức! Chuyên tới nước này, Triệu3Xuân Dương cũng không thể lừa dối con gái nữa thêm nữa, vì thế bà ta kể lại toàn bộ ân oán những năm gần đây của Giả Vạn Xuân và hai chị em nhà họ Liễu cho con gái nghe..

Đương nhiên, Triệu Xuân Dương cũng không nói ra hết tất cả những việc mình đã làm

Giả Bình Bình nghe xong càng khiếp sợ không thôi, cô bé chưa bao giờ nghĩ cái chết của cha còn có nguyên nhân khác.

Tuy rằng từ nhỏ Giả Bình Bình đã biết cha không thích mình và em gái lắm, ông chỉ muốn sinh một đứa con trai, nhưng dù thế nào cô cũng không ngờ cha lại thèm muốn con trai tới độ làm ra chuyện không bằng cảm thủ thế này..

Quá đáng nhất là bây giờ còn làm liên luỵ đến cô bé và em gái, hai người vốn chẳng1liên can gì.

Giả Linh Linh bị ác quỷ ám vào người nghe thấy Triệu Xuân Dương phủi sạch bản thân khỏi câu chuyện thì cười gằn và bảo: “Tổng giám đốc Triệu, sao bà không nói cho con gái bà biết là ai hại chết cô em? Rồi ai tự tay giết chết có

chị?”

“Anh câm miệng!!” Triệu Xuân Dương quát lên thảm thiết.

“Bắt tối câm miệng cũng được! Nhưng con gái bà có quyền được biết toàn bộ chân tướng của việc này, suy cho cùng họ cũng chịu liên lụy từ những tội lỗi mà bà phạm phải

Bà đấu thể để họ đến chết cũng không biết tại sao mình bị mất mạng được!” Nét mặt của Giả Linh Linh rất hung ác

Triệu Xuân Dương lập tức cầu xin: “Chuyện này không liên quan đến con gái của tôi! Anh không thể làm chúng bị thương!”

Giả Linh Linh6giận dữ nói: “Thể chuyện này có liên quan gì đến tôi không?!”

Đúng thế..

Mặc dù lúc trước bọn họ giúp Triệu Xuân Dương tiếp tay cho giặc, nhưng dẫu sao bọn họ cùng lắm chỉ là một kẻ làm công, ai có thể ngờ giúp bà chủ đi đánh kẻ thứ ba thôi mà cuối cùng lại phải trả giá bằng mạng sống của mình chứ?

Triệu Xuân Dương biết lúc này mình có nói cái gì cũng vô dụng, vì vậy bà ta quỳ xuống đất dập đầu với Giả Linh Linh bị ác quỷ ám vào người, cầu xin hắn buông tha cho con gái của mình, đừng tra tấn cô bé nữa

Giả Bình Bình nhìn thấy trán của mẹ mình đã chảy cả máu, nhưng em gái vẫn không hề dao động, con bé chẳng hề có phản ứng nào! Giả Bình Bình luôn không tin quỷ4thần nhưng cũng cảm thấy chuyện này quá bất thường...

Cô biết cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, thế là cô mới nhớ ra lúc mình vào đại học, bạn học cùng phòng ngủ đã từng kể một câu chuyện

Tuy cô không còn nhớ rõ tình tiết của câu chuyện nữa, nhưng cô lại nhớ rõ một chi tiết trong đó, chính là băng vệ sinh của phụ nữ có thể trừ tà đuổi quỷ.

Mà hôm nay lại đúng vào ngày Giả Bình Bình có kinh nguyệt, vì thế cô không hề nghĩ ngợi mà móc từ trong quần ra một cái băng vệ sinh dính máu ném vào người em gái

Kết quả đúng thật là mèo mù vớ cá rán, cô đã đuổi oan hồn trong thân xác Giả Linh Linh chạy mất.

Giả Linh Linh khôi phục lại bình thường, cô bé dùng vẻ mặt mờ3mịt nhìn mẹ và chị gái: “Con bị làm sao vậy? Mẹ? Tại sao mẹ phải quỳ dưới đất thế?!” Giả Bình Bình kể hết mọi chuyện đã xảy ra cho em gái nghe, sau đó ba mẹ con ngồi vây quanh nhau ôm đầu khóc ầm lên..

Từ đó về sau Giả Linh Linh biến thành thể chất “dễ thu hút ma quỷ”, lâu lâu sẽ có một âm hồn ám vào người tới tìm Triệu Xuân Dương đòi nợ

Mặc dù bọn họ không thể làm gì Triệu Xuân Dương, nhưng lại có thể liên tục giày vò Giả Linh Linh

Triệu Xuân Dương vốn đã bệnh tật, bị quấy rối hết lần này đến lần khác như vậy nên nhanh chóng bệnh liệt giường,

Thật ra những oan hồn tới tìm bọn họ gây rối đều là những người bị Liễu Mai hại chết rồi cắn nuốt hồn phách

Sau khi bọn họ bị Liễu Mai cắn nuốt thì trở thành con rối của cô ta, Liễu Mai sai bọn họ ra là để tra tấn Triệu Xuân Dương liên tục, cho đến khi bà ta trút hơi thở cuối cùng mới thôi.

Kể đến đây, Liễu Mai lạnh lùng nhìn tôi và nói: “Thế nào? Câu chuyện của chúng tôi có đủ xuất sắc không?” Tôi thấy Liễu Mai không kể hết toàn bộ câu chuyện thì tò mò hỏi cô ta: “Vậy cuối cùng Triệu Xuân Dương thế nào?” Liễu Mai liếc xéo ra phía sau tôi và đáp: “Không phải bà ta ở phía sau cậu đấy à?”.

Tôi nghe mà thầm giật mình, lập tức quay đầu nhìn lại và thấy một người phụ nữ già nua đang lẳng lặng đứng ở phía sau tôi

Tôi hiểu ngay, hóa ra bà ta cũng bị Liễu Mai cắn nuốt hồn phách..

Hơn nữa không chỉ Triệu Xuân Dương, tôi còn thấy Vương Bân, Lý Cường và những người còn lại đã chết trên chiếc xe buýt nhỏ ở phía sau bà ta.

Tuy tôi không hiểu biết nhiều lắm về những chuyện ma quỷ, nhưng cũng biết Liễu Mai của bây giờ chắc chắn đã không còn là âm hồn bình thường nữa rồi, chỉ sợ cho dù có Chú Lê ở đây cũng chưa chắc đã là đối thủ của cô ta

“Cô hại chết Triệu Xuân Dương, hại chết những người đi theo bà ta tiếp tay cho giặc..

Tôi có hiểu được những điều đó

Nhưng tại sao cô lại muốn lừa gạt tình cảm của người khác chứ?” Tôi hơi khó hiểu

Ai ngờ Liễu Mai lại có nét mặt bất thường: “Tôi vui, tôi thích, tôi muốn làm thế nào thì làm thế! Đây là việc trước kia khi còn sống tôi không dám nghĩ đến cũng không dám làm, nhưng bây giờ tôi muốn làm thì làm! Cậu nói xem có tự do hơn lúc còn sống nhiều không?” “Nhưng cái gọi là tự do của cô được đánh đổi bằng mạng của người khác

Lương tâm của cô không cảm thấy cắn rứt chút nào à?” Tôi nói với vẻ mặt khó có thể tin

Kết quả Liễu Mai hỏi ngược lại tôi: “Lương tâm? Lương tâm là cái gì? Bắt đầu từ ngày tôi bị người ta hại chết, lương tâm của tôi đã đem cho chó ăn rồi.” Tôi thở hắt ra, sau đó quay đầu nói với Liễu Lan: “Cô thì sao? Tôi không tin cô cũng nghĩ như vậy...”

Liễu Lan nghe tôi nói như thế thì sắc mặt tối sầm lại, tôi nhận ra ngay Liễu Lan và Liễu Mai không giống nhau, cô ta vẫn có tính người, còn Liễu Mai đã sắp thành ma.

Đọc truyện chữ Full