DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 501: 501

Lúc này mấy nhân viên kỹ thuật trốn trong xe cũng chạy ra, nhiều người thì sức lớn, mọi người nhanh chóng đào ra được nhiều mảnh xương vỡ khác từ vị trí xương bánh chè.

Nhìn những mảnh xương này, tôi vẫn không cảm nhận được gì, không2biết là hồn phi phách tán, hay đã hóa thành lệ quỷ đây?

Pháp y nhìn những thứ được vớt từ trong nước mưa ra, kết luận những đoạn xương này ít nhất đã ở đây được mười năm rồi. Từ chiều sâu của lớp đất cho thấy, trước5khi nơi này được xây thành biệt thự, xương người đã được chôn dưới đất.

Dựa vào số xương cốt nhân viên kỹ thuật đào được từ biệt thự của Tôn Vĩ Cách, Bạch Kiện đã ra lệnh bắt chính thức. Lúc Tôn Vĩ Cách biết cảnh sát đã6phát hiện ra bí mật trong sân biệt thự, hắn từ chối thẩm vấn, không nói lời nào.

Thế nhưng tình huống bây giờ dù hắn có không nói gì thì cũng không cần khẩu cung để phá án nữa, cho nên Bạch Kiện nhanh chóng muốn đào hết5số xương cốt trong sân biệt thự lên.

Đây có thể coi là một công trình lớn, gần như cả tổ trọng án đều ra quân, họ đào trong ngoài sân đến sâu hơn hai mét, mới xem như đào hết được chỗ xương vỡ.

Cuối cùng, pháp y ghép3những mảnh xương này lại với nhau được ba bộ hài cốt hoàn chỉnh, trong đó có một bộ bị thiếu một ngón tay út bên trái, căn cứ theo kích cỡ xương chậu có thể khẳng định ba bộ hài cốt này đều là nữ giới.

Vì trong đó có một bộ hài cốt bị vôi hóa cao nên rất khó làm kiểm tra ADN, mặc dù không lấy được ADN nhưng pháp y căn cứ theo tổ hợp xương mu, suy ra được bộ hài cốt này lúc tử vong cũng đã hơn năm mươi tuổi. Một người phụ nữ lớn tuổi như vậy có quan hệ thế nào với Tôn Vĩ Cách? Hơn nữa bộ hài cốt này có khả năng rất cao là người đầu tiên mà hắn gây án…

Để kiểm tra hết những mảnh xương này phải mất rất nhiều công sức, mặc dù bộ hài cốt lâu năm nhất không lấy được ADN, nhưng không có nghĩa nhân viên kỹ thuật không thể làm gì.

Dù vụ án đã có bước đột phá quan trọng, thế nhưng nếu không làm rõ thân phận những người bị hại, lúc viết báo cáo vụ án cũng sẽ rất khó cho Bạch Kiện, đồng thời cũng sẽ là nói thì dễ mà nghe thì khó.

Đến lúc đó lãnh đạo bên trên nếu có ngày nào đó đến hỏi Bạch Kiện: “Đồng chí Tiểu Bạch! Nghe nói án phân xác là do anh phá! Không đơn giản nhỉ!”

Bạch Kiện chắc chắn sẽ khiêm tốn nói: “Không không không... đó không phải là công lao của một mình tôi, là công lao của cả tổ chuyên án cùng nhau cố gắng!”

“Ồ? Nghe nói vụ này có bốn người bị hại, thân phận của họ đã biết rõ chưa?”

Đến lúc đó Bạch Kiện chỉ có thể chắp hai tay nói: “Không biết…”

Nghĩ thôi đã thấy xấu hổ rồi, cho nên thân phận của ba người này nhất định phải tìm cho ra mới được!

Kết quả đầu tiên nhận được tất nhiên là hài cốt của Vệ Hồng Mai, vì màu sắc xương còn rất sáng, dù sao cô ấy cũng mới chết chưa đến nửa năm nên rất dễ thu được ADN.

Thật ra với số lượng xương lớn như thế, đừng nói là thân phận của xác chết, đến việc xếp nó vào đúng người đã là vấn đề rồi. Nhưng trong mắt pháp y đây lại là chuyện nhỏ, chỉ cần bỏ chút thời gian là được.

Mặc dù hài cốt đã bị cố ý xử lý qua, nhưng vì thời gian chôn khác nhau nên màu sắc xương và mức độ vôi hóa cũng khác nhau, vì thế nhân viên kỹ thuật và pháp y cũng dễ dàng xếp thành ba bộ hài cốt hoàn chỉnh.

Cuối cùng trải qua một tuần chiến đấu liên tục, nhân viên kỹ thuật rốt cuộc cũng lấy được ADN của hai bộ xương còn lại. Có điều, dù đã lấy được mẫu ADN nhưng vẫn không có căn cứ để xác nhận thân phận của họ.

Tôi nhìn Bạch Kiện và tổ chuyên án họp phân tích tình huống, ai cũng tỏ vẻ u sầu, tình hình không phát triển, vẫn không tìm được thân phận của hai bộ hài cốt kia. Cuối cùng có một cảnh sát trong tổ chuyên án nghĩ ra, có khi nào người bị hại đầu tiên có quan hệ thân thích với Tôn Vĩ Cách không?

Bởi vì, dù sao bà ấy đã lớn tuổi, căn cứ theo thời gian xảy ra án mạng, lúc đó Tôn Vĩ Cách chỉ khoảng hai mươi, quan hệ xã hội sẽ không quá phức tạp, chắc sẽ dễ điều tra.

Thế là Bạch Kiện lại lấy lý do điều tra hồ sơ hộ tịch ra kiểm tra, cha của Tôn Vĩ Cách chết khi hắn được mười mấy tuổi, nhưng không phải tử vong bình thường, nói thẳng ra là tự tử, theo hộ tịch hắn còn một người mẹ vẫn khỏe mạnh.

Nhưng theo điều tra của cảnh sát, thời điểm đó Tôn Vĩ Cách không sống cùng mẹ, cuối cùng cảnh sát đành liên hệ với cha mẹ Tôn Quảng Bân, thông qua họ tìm thêm thông tin về mẹ Tôn Vĩ Cách.

Nhưng cha mẹ Tôn Quảng Bân nói, đã hơn mười năm họ không gặp mẹ của Tôn Vĩ Cách, nghe nói là vì lý do sức khỏe nên đã bị Tôn Vĩ Cách đưa đến một viện dưỡng lão rồi.

Đột nhiên, một suy nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu tôi, bộ hài cốt lâu năm kia không phải là của mẹ Tôn Vĩ Cách đấy chứ! Dựa vào tên, tuổi tác và tuổi xương thì vừa khớp.

Tôi nói suy nghĩ này với Bạch Kiện, anh ta lập tức bảo cấp dưới đi điều tra tình hình cụ thể của mẹ Tôn Vĩ Cách, đồng thời lấy ADN của Tôn Vĩ Cách để đối chiếu.

Trong lúc lấy ADN của Tôn Vĩ Cách, tôi thoáng thấy ánh mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc rồi nhanh chóng biến mất, xem ra tám chín phần là đoán đúng rồi.

Quả nhiên, lúc cảnh sát so sánh hai mẫu ADN với nhau, bộ hài cốt lâu năm kia chính là của mẹ Tôn Vĩ Cách, Ngô Hồng Anh.

Hạng người thế nào mới có thể ra tay giết mẹ của mình chứ? Cảnh sát hỏi thăm một người hàng xóm cũng là họ hàng xa của Tôn Vĩ Cách mới biết, năm đó cha của Tôn Vĩ Cách tự sát cũng là vì mẹ của Tôn Vĩ Cách.

Trước khi cưới cha của Tôn Vĩ Cách là Tôn Ái Đảng, Ngô Hồng Anh là một công nhân ở xưởng may, sau khi kết hôn thì chuyển đến thư viện làm việc. Ngoại hình của Ngô Hồng Anh xinh đẹp, nếu không phải ông nội Tôn Vĩ Cách lúc đó là Cục trưởng Cục giáo dục, sao bà ta có thể cưới một người xấu xí như Tôn Ái Đảng được chứ?

Mấy năm sau, Tôn Vĩ Cách dần lớn lên, những lời đồn đại liên quan đến Ngô Hồng Anh càng bị nói nhiều hơn. Mọi người đều nói, Tôn Vĩ Cách có ngoại hình đẹp không giống cha mình như vậy, chắc chắn là do Ngô Hồng Anh vụng trộm với người khác sinh con hoang!

Từ nhỏ, Tôn Vĩ Cách đã lớn lên trong lời đồn đó, đến năm hắn học lớp mười, cha hắn rốt cuộc không chịu nổi cuộc sống uất ức đó nữa, đêm nọ đã nằm trên đường ray xe lửa tự sát.

Về sau, Ngô Hồng Anh đưa Tôn Vĩ Cách rời khỏi nơi đó, đến tận sau này nghe nói cậu của Ngô Hồng Anh từ hải ngoại về, để lại cho bà một số lớn tài sản, Tôn Vĩ Cách mới được như ngày hôm nay.

Đọc truyện chữ Full