DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 312: Mối tình không được chúc phúc

Ngày đó đúng lúc Lương Trạch Phi không có ở nhà, đến tối trở về anh lại không thấy Lương Tư đâu! Ban đầu anh còn tưởng Lương Tư đang giúp mẹ ở dưới bếp, kết quả mãi đến khi khách khứa về hết, anh vẫn không thấy bóng dáng Lương Tư.

Mà lúc này Lương Trạch Mộc đã uống say mèm, hoàn toàn không nhớ ra còn có một người đang bị nhốt trong nhà kho! Sau đó Lương Trạch Phi tìm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy Lương Tư đã sợ đến ngất xỉu trong nhà kho...

Kể từ đó, Lương Tư bị trầm cảm không nói chuyện cả nửa năm, bà Lương đưa cô đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý, thế nhưng vẫn không có chút chuyển biến gì. Lương Trạch Phi thấy Lương Tư như thế thì rất đau lòng, vì chuyện này anh còn đánh anh cả Lương Trạch Mộc một trận.

Về sau, ngay vào ngày sinh nhật mười lăm tuổi của Lương Tư, Lương Trạch Phi đã tặng vật phù hộ bình an của mình cho cô. Đó là miếng Ngọc Quan Âm mà anh đeo từ nhỏ tới lớn, đồng thời còn nói rằng, nếu có ngày mình không có ở bên, miếng Ngọc Quan Âm này sẽ thay thế mình bảo vệ cô.

Lương Tư nghe xong thì khóc gọi anh ba một tiếng, cũng từ đó tháo gỡ được những khúc mắc chất chứa trong lòng nhiều năm qua... Thì ra là khi còn bé, bố mẹ Lương Tư cãi nhau cả ngày, bố cô còn thường xuyên ra ngoài rượu chè, đến khi uống say thì về nhà đánh vợ.

Có một hôm mẹ của Lương Tư không chịu đựng được nữa, bà nhốt Lương Tư vào trong một căn phòng nhỏ tối tăm, sau đó dùng dây điện siết chết người chồng nát rượu của mình. Lương Tư khi đó chỉ mới mấy tuổi đã chứng kiến toàn bộ quá trình qua khe cửa, từ đó về sau cô rất sợ không gian nhỏ tối, chỉ cần bị giam ở phòng tối kín, bóng ma lúc nhỏ sẽ không mời mà tới...

Lương Tư được sự thương yêu của Lương Trạch Phi nên xua đi bóng ma lúc nhỏ, khiến cô dần dần có thể sinh hoạt và học tập như những cô gái bình thường. Mấy năm sau, Lương Trạch Phi và Lương Tư trưởng thành hơn, giữa họ lại lặng lẽ nảy sinh một thứ tình cảm đặc biệt.

Sau khi Lương Trạch Phi tốt nghiệp đại học, gia đình liên tục giới thiệu bạn gái cho anh, hi vọng anh có thể tìm được một cô gái môn đăng hộ đối với nhà họ Lương để kết hôn. Thế nhưng Lương Trạch Phi chỉ một lòng một dạ với cô em gái Lương Tư nhỏ hơn mình ba tuổi.

Theo hiểu biết của anh về những thành viên trong nhà họ Lương, đoán chừng sẽ không có ai chúc phúc cho đoạn tình cảm này của họ, thậm chí bao gồm cả chính Lương Tư. Bởi vì liên quan đến chuyện lúc nhỏ mà đến bây giờ Lương Tư vẫn nhút nhát yếu đuối... Cô sẽ không có dũng khí chống đối lại nhà họ Lương - những người đã nuôi dưỡng mình.

Cuối cùng Lương Tư vì né tránh Lương Trạch Phi mà sang Mỹ học chuyên sâu. Từ đó về sau, Lương Tư vẫn một mình sống ở ngoài. Còn Lương Trạch Phi vì tránh bị người nhà bức hôn cũng rời khỏi nhà họ Lương đi du ngoạn, thám hiểm khắp nơi. Dù sao nhà họ cũng nuôi nổi tên phá của như anh.

Nhưng duyên phận không phải thứ mà người ta muốn tránh là có thể tránh được, hai con người tưởng chừng sẽ mãi mãi không bao giờ gặp nhau nữa, ấy vậy mà ở nơi đất khách quê người, họ tình cờ gặp lại. Vốn đã có tình cảm với nhau từ lâu, cho nên cuối cùng họ vẫn đến bên nhau...

Một năm đó, hai người họ giấu giếm gia đình, đến một thị trấn nhỏ của Mỹ trải qua những tháng ngày hạnh phúc... Trong khoảng thời gian tươi đẹp ở đó, hai người họ gần như đã dùng hết hạnh phúc cả đời mình.

Do thân phận nên dù có ở Mỹ thì họ vẫn không thể đăng ký kết hôn, thế nhưng ở trong mắt người ngoài, họ chính là đôi vợ chồng yêu nhau say đắm. Đáng tiếc... mọi điều tốt đẹp đã kết thúc mãi mãi vào một ngày cuối năm.

Anh cả Lương Trạch Mộc là người đầu tiên tìm được họ, anh ta khiếp đảm khi phát hiện hai người họ yêu nhau! Đây là chuyện mà anh ta hoàn toàn không thể chấp nhận được, mà nhà họ Lương lại càng không thể chấp nhận. Tất cả con cháu trong nhà đều phải hi sinh hôn nhân của mình vì gia tộc, dựa vào đâu mà họ có thể sống hạnh phúc vui vẻ với nhau?

Nếu như vậy, anh ta thà để Lương Trạch Phi lại làm một kẻ vô công rỗi nghề chỉ biết du ngoạn khắp nơi như trước!

Sự xuất hiện của Lương Trạch Mộc khiến hai người họ chỉ có thể xa nhau, một người quay lại làm đứa con ngoan ngoãn như trước kia, tiếp tục trở về đi học, người còn lại thì vác hành lý lưu lạc khắp nơi.

Lương Trạch Phi cứ nghĩ, nếu như mình không quay về thì người nhà cũng sẽ không thể ép mình kết hôn với người phụ nữ khác được, chỉ cần chờ tới lúc họ có thể tự làm chủ cuộc sống của mình thì sẽ lại ở bên nhau.

Thế nhưng tất cả cũng chỉ là một giấc mơ đẹp của anh mà thôi, nửa năm sau khi anh và Lương Tư xa nhau, người nhà đã gửi thiệp đính hôn của Lương Tư cho anh! Thì ra dưới sự sắp xếp của Lương Trạch Mộc, anh ta gả Lương Tư cho con trai một đối tác quan trọng của gia đình bọn họ...

Đối với Lương Trạch Phi thì chuyện này đả kích anh rất lớn! Anh biết cả đời này mình cũng sẽ không thể ở bên cạnh người con gái mình yêu, cho dù bây giờ anh chọn lựa thoát ly quan hệ hoàn toàn với nhà họ Lương, thì Lương Tư cũng sẽ không thể trở lại bên cạnh anh ta nữa.

Để trốn tránh hiện thực, Lương Trạch Phi bắt đầu tham gia các loại hoạt động mạo hiểm, bất kể bố mẹ có dùng cách gì bảo anh trở về thì anh cũng lấy đủ mọi lý do từ chối. Thế nhưng cho dù anh có trốn tránh, thì cũng không thay đổi được hiện thực Lương Tư phải gả cho người khác.

Ngày anh gặp chuyện không may cũng chính là ngày Lương Tư về nước cử hành hôn lễ, hầu như tất cả họ hàng bạn bè thân thiết của nhà họ Lương đều đến dự, chỉ vắng mỗi mình Lương Trạch Phi... Anh rủ mấy người bạn lông bông như mình cùng vượt biển đến một hòn đảo nhỏ, chính là để vứt bỏ tất cả những đau khổ trong lòng...

Thế nhưng anh nhanh chóng nhận ra, có một số việc càng muốn quên lại càng không thể quên được. Lúc đó, hầu như mỗi giây mỗi phút anh đều nhớ về Lương Tư.

Cuối cùng để có được chút thời gian yên tĩnh, anh quyết định một mình ra biển đi lặn.

Dưới đáy biển quanh hòn đảo nhỏ này có mấy tảng san hô, bên trong có nhiều loại sinh vật biển, rất thích hợp để lặn. Ở dưới đó, Lương Trạch Phi rốt cục cũng cảm thấy nội tâm mình có được bình yên thật sự.

Đột nhiên, ngay lúc anh đang hưởng thụ mọi thứ trước mắt thì một tia sáng đâm vào mắt. Nhìn kĩ lại, anh phát hiện ngay bên dưới một tảng đá san hô có thứ gì đó sáng lấp lánh.

Lương Trạch Phi bơi tới, nhặt một đồng tiền vàng trên mặt cát lên... Lúc đó Lương Trạch Phi thật sự rất phấn chấn, cảm thấy hôm nay đúng là ngày may mắn của mình. Từ lâu anh đã nghe nói, rất nhiều năm về trước, ở đây đã từng là nơi đóng quân của cướp biển! Truyền thuyết kể rằng số báu vật mà những tên hải tặc cất giấu ở nơi đây nhiều không kể xiết.

Lương Trạch Phi nhìn đồng tiền vàng trong tay, ngay khi anh đang cảm thấy truyền thuyết này có thể là thật, thì đột nhiên một một bóng đen cách đó không xa vọt tới. Tốc độ của thứ kia quá nhanh, Lương Trạch Phi còn chưa kịp nhìn rõ thì đã cảm thấy đùi mình đau đớn vô cùng, sau đó một dòng máu đỏ sẫm hòa vào trong nước biển...

Lương Trạch Phi cúi đầu nhìn xuống, phát hiện một con cá mập trắng lớn đang cắn chặt đùi mình. Để giữ mạng, Lương Trạch Phi liên tục vung tay đâm vào mắt con cá mập trắng kia, cá mập bị đau nên nhả Lương Trạch Phi ra.

Lúc này anh không đoái hoài tới cơn đau trên đùi, chỉ muốn nhanh chóng bơi trở lại thuyền! Chỉ có thế mới giữ được tính mạng! Đáng tiếc, do đùi bị thương nặng nên tốc độ của anh rất chậm, lúc này con cá mập trắng kia không cam lòng, vẫn đang đuổi theo…

Đọc truyện chữ Full