DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 86

Chương 86

“Chuyện kinh doanh anh không hiểu, tuy rằng đã nói qua rồi, nhưng mà..” Trịnh Tuyết Dương lắc đầu, phương diện này nếu không am hiểu rất khó để giải thích rõ ràng. Bản thân cực nhọc lảm mới lấy lại được vốn đầu tư, nhưng mà từ ba tỷ biến thành hai tỷ, có lẽ gia đình không chấp nhận được”

Nói xong, bọn họ tạm biệt Triệu Lan Hương, vội vàng về nhà.

Công ty Đầu tư Bùi thị.

Sau khi Hạ Vân sắp xếp xong mọi việc ở nhà hàng Hồn Việt, cô ta thu dọn một chút rồi chuẩn bị về nhà.

Khi đi ngang qua văn phòng của Tống Kiều Linh, cô ta nhìn thấy Tống Kiều Linh đang lúng túng khi đổi mặt với một chiếc túi lớn, trong túi có rất nhiều hộp đựng mấy thứ đồ xa xỉ và những thứ khác.

Hạ Vân thấy có chút hứng thú với mấy thứ này, bây giờ nhìn thấy thế liền cười nói: “Giám đốc Linh, xem ra gần đây có anh nhà giàu nào đó đang theo đuổi chị, toàn là đồ tốt”

“Cái gì mà con nhà giàu, chính là Trịnh Chí Dụng của nhà họ Trịnh. Tặng cái này chẳng qua là muốn lấy tiền đầu tư cho nhà họ Trịnh, nhưng mà tổng giám đốc đã có sắp xếp với chuyện nhà họ Trịnh rồi, tôi làm sao dám xen vào?” Tống Kiều Linh vẻ mặt khó xử, ngay sau đó mắt liên sáng lên: “Thư ký Vân, cô có thế cùng tôi đi đến nhà họ Trịnh một chuyến không, đem mấy thứ này trả cho Trịnh Chí Dụng, sau đó nói rõ sự việc. Nếu không mấy ngày nay điện thoại của tôi sắp nố tung rồi”

Hạ Vân vốn muốn từ chối, nhưng nghe thấy là nhà họ Trịnh, cô vẫn gật đầu. Dù sao đây cũng là chuyện mà tổng giám đốc ra lệnh, cô cũng cần theo dõi một chút.

“Tôi đi sắp xếp mấy việc bên kia một chút, cô liên lạc với nhà họ trước đi. Tối nay chúng ta qua đó” Hạ Vân nhìn qua đồng hồ đeo tay.

“Được, vậy lát nữa gặp”

Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà họ Trịnh.

Một đám người nhà họ đang ngồi ngăn ngắn, giờ phút này tất cả bọn họ đều là vẻ mặt mong chờ nhìn Trịnh Tuyết Dương. Kể cả ông cụ Trịnh nhìn có vẻ như rất bình tĩnh, bàn tay đang cầm điếu thuốc cũng hơi run rẩy.

Thực ra hôm nay tất cá những người này đều chưa rời đi, toàn bộ đều ở đây chờ hồi âm. Có quỷ mới biết Trịnh Tuyết Dương sau khi đến Công ty Đầu tư Bùi thị không có về nhà, ngược lại đi dạo phố. Cuối cùng ông cụ Trịnh cũng không nhịn được, phải gọi điện thoại cho Trịnh Tuyết Dương.

Trịnh Tuyết Dương ngôi ở đó có chút lo lắng, Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh cô lại không quan tâm mấy. Buổi trưa đi đạo phố một chút loanh quanh đã muốn rã rời, cho nên anh tự để bản thân nghỉ ngơi, lấy một ít hoa quả trên bàn cho vào miệng.

Lúc này mọi người mới chú ý đến anh, nhìn thấy bộ dáng anh như sắp chết đói, cả đám người bày ra vẻ mặt không biết nói gì. Nhà họ Trịnh chúng tôi họp mặt, một người không liên quan đến đây làm gì?

Một lát sau, Trịnh Chí Dụng là người đầu tiên không nhịn được nữa, đứng dậy chỉ tay vào mặt Bùi Nguyên Minh nói: “Cậu chỉ là đứa ở rể, có phải quá không ý tứ rồi không, cậu có tư cách ngồi vào bản họp của nhà họ Trịnh chúng tôi từ khi nào vậy? Cậu nghĩ rãng đây là chỗ ngồi uống trà sao?”

Bùi Nguyên Minh xem thường nhìn một cái, thản nhiên nói: “Tôi không có tư cách, vậy người đến công ty người khác quấy rối ở quầy lễ tân cúa người ta, làm mất đi hợp đồng đầu tư ba tỷ thì có tư cách sao?”

“Tôi chẳng qua cùng lắm là vô dụng, còn hơn có những người không làm nên tích sự gì, thất bại thì có thừa”

Bùi Nguyên Minh bày ra vẻ mặt không hề chịu thua, cho dù chết cùng phải lôi Trịnh Chí Dụng xuống nước cùng.

“Cậu…” Trịnh Chí Dụng tức giận đến run người.

“Đủ rồi, ngồi xuống đi!” Triệu Tùng hung hăng trừng mắt Trịnh Chí Dụng một cái, không biết rắng việc nhỏ cũng làm hỏng chuyện lớn hay sao? Lúc này nói mấy lời vô dụng làm gì, cứ coi như không thấy anh.

Mà ông cụ Trịnh bây giờ trái lại thực sự phớt lờ Bùi Nguyên Minh, vừa uống trà, vừa nhìn chắm chắm Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương, nghe nói công †y của con gần đây việc quay vòng vốn có chút khó khăn, có cần cả nhà hỗ trợ gì không?”

Lời này vừa nói ra, mọi người trong nhà đều ngây ngốc. Không phải muốn hỏi chuyện đầu tư sao, sao đột nhiên lại chuyến thành cho Trịnh Tuyết Dương tiền?

Bản thân Trịnh Tuyết Dương cũng kinh ngạc một hồi, có chút không hiểu ý đồ của ông nội, nhưng mà cô vẫn nhẹ giọng nói: “Lúc trước là thời gian quay vòng có chút gấp, từ lần gần nhất đến bây giờ cũng đã đầu tư được năm tỷ, cũng coi như tạm thời giải quyết được vấn đề”

“Tốt lắm, không hố là Tuyết Dương, ông không nhìn nhầm con. Xem ra vị trí chủ thịch nhà họ Trịnh ta sớm muộn cũng thuộc về con” Ông cụ Trịnh mỉm cười: “Phải rồi Tuyết Dương, không biết chuyện của con hôm nay giải quyết thế nào rôi?”

Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một hồi, vẻ mặt khó xử nói: “Ông nội, không phải con không muốn báo cáo với ông, mà là chuyện này hiện có chút phiền phức. Tổng giám đốc Công ty Đầu tư Bùi thị dường như rất tức giận, chính ông ấy cũng không muốn để ý đến việc này, mà phái giám đốc Tống Kiều Linh đến để xử lý vấn đề này… Giám đốc Linh hiện tại chỉ hứa cấp cho chúng ta bảy nghìn tỷ vốn đầu tư, hơn nữa lợi nhuận thu về thêm mười phần trăm nữa..”

“Cái gì?” Ông cụ Trịnh sửng sốt trong giây lát: Không phải nói sẽ cấp mười nghìn tỷ sao? Bọn họ như thế nào nói thay đổi liền thay đổi? Đột nhiên lại còn đòi chia lợi nhuận thêm mười phần trăm, thế này không phải quá đòi hỏi sao?”

Đọc truyện chữ Full