DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3479

Chương 3479

Đại Tôn Trưởng kinh ngạc nhìn anh hỏi: “Sao mày lại có loại năng lực này?”

“Đương nhiên là do các đời cung chủ trong mộ thất này của các ông ban tặng rồi” Lâm Dương nói.

“Tao biết các cơ quan trên hành lang kia thật ra chính là những thử thách, nếu có thể vượt qua được những thử thách này sẽ được ban tặng một thân thể càng thêm mạnh mẽ. Không lẽ ý mày là bản thân mày đã vượt qua được những thử thách kia nên mới có được một thân thể mạnh mẽ như vậy?” Đại Tôn Trưởng trầm giọng nói.

“Cũng không hẳn là thế” Lâm Dương nói.

“Lâm Dương! Mày đừng có vội vui mừng quá sớm. Tuy là như vậy thật, nhưng nếu tao muốn giết mày, vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay thôi”

Hai mắt Đại Tôn Trưởng mở to, đằng đẳng sát khí, ông ta tiếp tục vung hai tay lên, đánh về phía Lâm Dương.

Trong phút chốc.

Vèo vèo vèo vèo…

Vô số kim châm cứu lao ra như mưa xối xả đâm về phía Lâm Dương.

Những cây kim châm cứu này không cho Lâm Dương có chút cơ hội né tránh, trực tiếp phong tỏa anh vào góc chết, khiến anh không còn đường lui.

Thế nhưng trên thực tế dường như Lâm Dương cũng không tính trốn. Anh cứ đứng tại chỗ như thế, mặc cho những cây kim châm cứu kia đâm vào cơ thế mình.

“Xoạt xoạt xoạt…”

Chỉ trong chớp mắt, trên người Lâm Dương đã trúng hơn bảy trăm cây kim châm cứu, trên những cây kim châm cứu đó tẩm hơn ba mươi loại kịch độc, lục phủ ngũ tạng thậm chí là da thịt gân cốt đều chịu sự tấn công vô cùng khủng bố.

Thế nhưng một giây sau.

“Leng keng leng keng…”

Lúc kim châm cứu rơi xuống đất tạo thành những âm thanh lanh lảnh không ngừng vang lên.

Đại Tôn Trưởng trợn mắt ngoác mồm, con ngươi dại ra nhìn Lâm Dương.

Vừa rồi tận mắt ông ta đã thấy Lâm Dương bị kim châm cứu ghim khắp người trông không khác nào con nhím, thế nhưng chỉ một lúc thôi những cây kim châm cứu ấy lại tự động bong ra, sau đó từng cây từng cây một rơi hết trên mặt đất…

Đây là hình ảnh quỷ dị đến mức nào cơ chứ?

Kim châm cứu không thể xâm nhập sao?

Chờ chút!

Hình như những dấu vết vừa nổi lên do trúng độc trên người Lâm Dương cũng đột nhiên biến mất rồi. Chẳng lẽ… ngay cả những thứ độc ông ta bôi lên trên kim châm cứu… cũng không làm gì được anh?

“Mày… rốt cuộc đang xảy ra cái quái gì thế?

Rốt cuộc mày đã dùng thủ đoạn gì?” Đại Tôn Trưởng cuống lên, trợn mắt không ngừng quát tháo.

“Không phải tôi đã nói với ông rồi sao? Những thứ này là do các cung chủ của ông ban tặng cho tôi” Lâm Dương tiếp tục thở gấp nói.

Nhưng lúc này tiếng thở dốc của anh cũng đã dần dần bình phục, sắc mặt cũng từ từ hồng hào.

Đọc truyện chữ Full