DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3475

Chương 3475

“Tốt lắm.” Tam Tôn Trưởng nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục nói: “Việc này Đại Tôn Trưởng đã nói rồi đó thôi. Đệ tử Lâm Dương lén xông vào Thiên Cung Mộ, muốn trộm đi vật quý hiếm, Đại Tôn Trưởng phụng mệnh vào đó lùng bắt. Còn Lạc Linh Huyết, không hề phát hiện. Biết chưa?”

“Biết! Biết…”

Mọi người vội vã nói.

Tam Tôn Trưởng vuốt râu gật đầu, ngồi xuống, tiếp tục uống trà.

Mà lúc này, Đại Tôn Trưởng đã bước tới trước những bậc thang dài, đứng trước hàng lang được bố trí vô vàn cơ quan: “Tên nhóc kia hẳn là đã tan xương nát thịt rồi chứ?” Đại Tôn Trưởng thấp giọng hỏi, sau đó đi vào trong hành lang.

Thế nhưng sau khi đi vào trong đó, lông mày ông ta lập tức nhíu chặt lại. Bởi vì ông ta thấy trong hành lang ngoại trừ một bộ xương khô xuất hiện ở phía ngoài ra thì không thấy bất cứ thứ gì khác.

Không có máu.

Không có thịt!

Thi thể Lâm Dương… không hề thấy bóng dáng nó đâu cả. “Xảy ra chuyện gì thế không biết? Chẳng lẽ thằng oắt kia… không chết?”

Sắc mặt Đại Tôn Trưởng âm trầm, thầm kêu một tiếng, sau đó vươn tay đóng toàn bộ cơ quan trong hành lang lại, tiếp tục đi qua hành lang, tới chỗ mộ huyệt trong phòng.

Khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong mộ thất, Đại Tôn Trưởng gần như tức muốn điên lên. Bởi vì ông ta thấy toàn bộ quan tài đều bị mở ra. Đặc biệt là quan tài của vị cung chủ đời đầu, thậm chí còn bị vỡ vụn.

“Khốn nạn! Quá khốn nạn! Lâm Dương! Rốt cục mày đã làm gì thế này?” Đại Tôn Trưởng gào lên, lửa giận ngập trời. Nghe thầy giọng nói ôn ào của Đại Tôn Trưởng, Lâm Dương từ từ mở hai mắt ra.

“Đại Tôn Trưởng? Sao ông lại tự mình xuống đây thể này?” Lâm Dương ngôi đó, bình tĩnh hỏi: “Ông đến là vì nhặt xác cho tôi à?” “Cái tên Lâm Dương nhà mày giỏi lắm, thế mà lại đám mở hất quan tài của các vị cung chủ rat Mày thật to gan! Dám khinh nhòn thi thể của các cưng chủ đời trước đến mức này? Tao phải trừng trị mày vì tội bất kính! Mày! Thật đáng chết!” Đại Tôn Trưởng gầm lên. Sắc mặt Lâm Dương vẫn rất bình tĩnh, hờ hững nhìn ông ta nói: “Đại Tôn Trưởng, ở đây không có người khác, ông hà tất phải giả vờ giả vịt như thế làm gì?

Tôi biết ông luôn muốn giết chết tôi để lấy đi Lạc Tinh Huyết trên người tôi.

Để tôi tới đây, chẳng phải cũng là chuyện đo một tay ông sắp xếp sao?” Nghe Lâm Dương nói như thế, khuôn mặt vốn đang tỏ ra giận dữ của Đại Tôn Trưởng lập tức khôi phục lại đáng vẻ bình thường, tựa như thay đổi khuôn mặt, ánh mắt cũng trở nên sâu không lường được.

“Lâm Dương, xem ra cậu cũng không ngốc.

Không sai, đúng là tôi có ý muốn đưa cậu tới đây, chính là định đừng những cơ quan trong Thiên Cung Mộ này, đưa cậu vào chỗ chết.

Thế nhưng tôi chưa bao giờ ngờ răng cậu lại có thê vượt qua được những cơ quan này, tới được mộ thất.

Đọc truyện chữ Full