DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3364

Chương 3364

“Thật không? Tình trạng của anh ta đã xấu đến mức này rồi sao? Lúc đấu với người của Tử Huyền Thiên thấy mạnh lắm mà “Thì Lâm Dương gặp chuyện ngay trong trận quyết đấu với người của Tử Huyền Thiên đấy!”

“Nghĩa là sao?”

“Tôi nghe nói là Lâm Dương vốn đã trúng hoạt độc, lúc đấu với người của Tử Huyền Thiên thì hoạt độc bị phát tác trong thời gian dài, không thể áp chế được, tim gan phèo phổi cứ thế bị ăn mòn, nhưng Lâm Dương không biết điều đó. Bây giờ Lâm Dương chính là một kẻ sắp chết”

“Thì ra là vậy”

Vô số người châu đầu ghé tai, âm thâm bàn tán. Lâm Dương có thấp thoáng nghe được một chút, nhưng vân không nói gì.

Lúc này, đột nhiên bầu không khi im lặng hẳn đi. Lâm Dương hơi nhíu mày, vừa định nhìn lên xung quanh thì đột nhiên sau lưng có một giọng nói truyền đến: “Cậu chính là Lâm Dương đúng không?

Lâm Dương quay đầu lại, nhìn thấy đó là một người đàn ông trung niên với vóc người đô con, mặt đầy râu hình chữ điền. Người đàn ông ấy rất cao, cao tận gần hai mét, tay chân rắn chắc nổi gân, hơi thở hùng hậu. Ông ta mà đứng trước mặt ai cũng sẽ gây cảm giác áp bách rất mãnh liệt, khó mà thở nổi.

£€ó nhiều người vốn định tiến lên chào hỏi người đàn ông ấy nhưng ông ta không quan tâm, chỉ nhìn chăm chằm vào Lâm Dương, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

“Là tôi, ông là ai?” Lâm Dương ho mấy cái, cảm thấy khó hiểu.

“Không cần để ý tôi là ai, cậu đưa tay cho tôi”

Người đàn ông nói.

“Hả?” Lâm Dương không hiểu ra sao, chần chừ một lúc vẫn quyết định chìa tay ra.

Người đàn ông cầm lấy cổ tay anh, giật mạnh một cái, kéo cả người Lâm Dương bật dậy khỏi chỗ ngồi.

A.

Lâm Dương nhíu mày, đứng lên theo, còn tưởng người này muốn đánh nhau, nhưng người đàn ông ấy lại dùng tay kia đặt ngón lên mạch của Lâm Dương.

Không ngờ là đang bắt mạch cho anh!

Người đàn ông ấy nhắm mắt lại như đang cảm nhận gì đó, một lát sau, ông ta thả tay ra, nhìn Phan.Lâm với vẻ hơi kinh-ngạc, hỏi: “Cậu có thể chất Võ Thần?”

“Tiền bối cảm nhận được ạ?”

Người đàn ông lại hỏi: “Nếu không nhờ có thể chất Võ Thần này thì cậu đã chết vì trạng thái này từ lâu rồi! Nói cho tôi biết… cậu đã tu luyện ra thể chất Võ Thần bằng cách nào?” Lâm Dương lắc đầu: “Chỉ có thể nói là may mắn thôi, cơ mà bây giờ nói cái này thì có ích lợi gì nữa? Đệ tử chỉ muốn sớm ngày loại trừ hoạt độc”

“Hoạt độc không hề dễ chữa đâu, nhất là loại hoạt độc trên người cậu, phải dùng một cái giá vô cùng lớn. Có điều tôi thấy cái giá đó dùng cho cậu là hoàn toàn xứng đáng, một hậu bối còn trẻ mà đã có thể tu luyện ra thể chất Võ Thần, qua một thời gian nữa, chắc chăn cậu sẽ gặt hái được nhiều thành tựu hơn tôi” Người đàn ông nghiêm túc nói. Phan.Lâm nghe thế, càng tò mò hơn: “Tiền bối, ngài rốt cuộc là ai vậy?”

Những người bên cạnh hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Đúng là có mắt như mù, đây chính là Nhị Tôn Trưởng của Trường Sinh Thiên Cung ta đấy!”

“Gì cơ? Ngài chính là Nhị Tôn Trưởng?” Lâm Dương cực kì ngoài ý muốn.

Đọc truyện chữ Full