DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3347

Chương 3347

“Không ạ”

“Vậy em từng nghe qua bốn Thánh Anh của Tử Huyền Thiên chưa?”

“Hình như em có nghe một sư tỷ nhắc tới rồi ạ, nhưng biết không nhiều”

“Vậy để anh giới thiệu kĩ lại cho em. Bốn Thánh Anh là bốn đệ tử mạnh nhất của Tử Huyền Thiên, bốn Thánh Anh của họ khác với Ngũ Kiệt của Trường Sinh Thiên Cung chúng ta, Ngũ Kiệt bao gồm những người có thiên phú xuất chúng, thực lực có thể cao thấp chênh lệch nhau. Nhưng bốn Thánh Anh thì khác, thực lực của họ gần như có thể đánh một trận với điện chủ Thiên Cung chúng ta đấy! Là thiếu niên cao thủ nghĩa đen luôn đấy! Ngũ Kiệt của Trường Sinh Thiên Cung bọn mình mà đụng độ phải bốn Thánh Anh này thì không biết sẽ trụ được mấy chiêu nữa! Không phải những người có cấp bậc tối thiểu điện chủ thì không thắng nổi đâu! Bốn người này chính là những người có năng lực chiến đấu cao nhất trong số các đệ tử của Tử Huyền Thiên, không, trên cơ bản họ đã đại diện cho lực lượng mạnh nhất của Tử Huyền Thiên rồi!”

Được nghe kể xong, Thu Phương hít sâu một hơi.

Có thể sánh bằng điện chủ luôn sao?

“Vậy chẳng phải nghĩa là… anh Lâm dữ nhiều lành ít rồi sao?”

“Anh ta nhất định không được đấu với Bạch Hạo Tâm, nếu không sẽ thua thảm cho mà xeml”

Người đó nói.

“Phải ngăn cản Bạch Hạo Tâm ra sân!” Thu Phương hạ quyết tâm, cũng cất cao giọng phản đối Bạch Hạo Tâm lên võ đài, Nhưng vào lúc đó, có một giọng nói hờ hững vang lên.

“Đã tới rồi thì sao không thể tham gia? Đây chỉ là một trận đấu võ, làm gì có nhiều quy tắc như vậy? Mọi người đừng ầm ï nữa. Bạch Hạo Tâm, anh lên đi!”

Người này vừa dứt lời thì cả bầu không khí chợt lặng đi. Hầu như ai trong Thiên Cung cũng nhìn về nơi phát ra âm thanh, rồi im lặng hết toàn bộ, vẻ mặt rất ngạc nhiên.

Người vừa lên tiếng, không ngờ lại là… Tam Tôn Trưởng! Rất nhiều đệ tử của Trường Sinh Thiên Cưng tưởng, mình nghe nhầm.

Họ ngơ ngác nhìn Tam Tôn Trưởng, trên mặt đây vẻ khó tin. Rõ ràng Bạch Hạo Tâm mà lên đấu sẽ gây bất lợi cho Trường Sinh Thiên Cưng cơ mài! Mọi người hoàn toàn có thể cản lại, nhưng vì sao…

Tam Tôn Trưởng lại đồng ý? “Tam Tôn Trưởng!

Thế…thế không được đâu ạ…

Bạch Hạo Tâm…anh ta không làm đúng luật mà!”

Một đệ tử không nhịn được mở miệng hô lên. “Câm. miệng! Ôn ào! Ở đây không đến lượt một đệ tử nhỏ bé như cậu nói chuyện”

Tam Tôn Trưởng hừ lạnh rồi nói. “Nhưng mà, thưa Tam Tôn Trưởng…” Đệ tử kia còn định nói gì thì Tam.

Tôn Trưởng đã phất tay chen ngang, dáng vẻ cực độ không kiên nhẫn: “Người đâu, lôi đệ tử không biết lễ nghĩa này ra ngoài điện Anh Hoa, đánh gãy hai chân cảnh cáo!”

“Vâng, thưa tôn trưởng!”

Đọc truyện chữ Full