DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3343

Chương 3343

Chấn Hám Sơn lớn tiếng kêu lên. “Đúng! Thầy nói đúng! Cho dù thua một trận cũng không chứng minh được điều gì cả, huống gì bây giờ con vẫn chưa thua! Con vẫn có thể tiếp. tục chiến đấu! Con muốn.

đánh bại anh ta[ Con muốn đánh bại anh ta Dường như đã được cổ vũ bởi những lời của Chấn Hám Sơn, Vệ Hoàng Công cúi găm mặt, trên khuôn.

mặt tái nhợt không ngừng có mấy giọt mồ “hôi chảy xuống, môi rưn run lẩm bẩm như đang thôi miên bản thân. Thì thào được một lúc, Vệ Hoàng Công như lại lấy hết can đảm một lân nữa, ngấng đầu chuẩn bị đứng lên.

Nhưng ngay phút Vệ Hoàng Công ngẩng đầu, đập vào trong mắt anh ta lại là một người đàn ông vĩ đại như thần. Người đàn ông ấy đang đứng trước mặt anh ta, quan sát anh ta, trong đôi mắt ấy ánh lên vẻ 1y nghiêm vô tận. Một giọng nói hờ hững truyên vào.

trong tai anh ta: “Vệ Hoàng Công! Bây giờ có phải anh nên đập đầu bái tôi làm sư phụ rồi không?”

Vệ Hoàng Công vừa định đứng lên lại ngôi sụp xuống đất một lần nữa, ánh mắt đò đẫn, sợ hãi và bàng hoàng nhìn Lâm Dương. Chấn Hám Sơn giận dữ hét lên: “Lâm Dương! Cậu đừng có mà quá đáng! Vệ Hoàng Công là người của Tử Huyền Thiên chúng tôi! Nó có sư phụ của mình, không tới lượt cậu làm. sư phụ nó đâu Nếu hôm nay Vệ Hoàng Công thật sự đập đầu với Lâm Dương thì chẳng phải Tử Huyền Thiên sẽ trở thành trò cười cho dư luận sao? “Ông Hám Sơn, vừa rồi tôi nương tay là đã giữ thể điện cho Tử Huyền Thiên các người rồi, còn người của ông ra sân thì không hề nể nang ai, việc đập đầu bái sư phụ cũng là giao kèo giữa tôi và anh ta, không ai có thể thay đổi! Đương nhiên, nếu anh nuốt lời thì tôi cũng.

không trách, quyền quyết định nằm trong tay anh ta, bất cứ ai cũng không nhúng tay vào được.” Lâm Dương nói mà mặt không có biểu cảm nào. Chấn Hám.

Sơn tức đến điên: “Cậu..

Nhưng Lâm Dương không thèm đếm xỉa tới ông ta mà nghiêng đầu nhìn xuống tHoàng Công, trầm giọng nói: “Vệ Hoàng Công, quyết định của anh là gì? Thực hiện cam kết, dập đầu với tôi, hay là nuốt lời đi về, làm trò cười cho người †a? Tự lựa chọn đi!”

Những lời ấy như một thanh kiếm bén nhọn đâm thẳng vào lòng Vệ Hoàng Công.

Anh ta ngẩng đầu lên, mở to mắt mà nhìn Lâm Dương. Thẫn thờ.

Các đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung đang đứng xung quanh cũng ngơ ngác nhìn hai người.

Cả những người tai to mặt lớn trong ngũ cung thập điện cũng nhìn chăm chăm vào Vệ Hoàng Công.

“Sư huynh!”

“Sư huynh Hoàng Công!”

“Sư huynh! Anh quay lại đi!”

“Đừng bị hẳn ta đầu độc mà sư huynh Người của Tử Huyền Thiên liên tục hét lên can ngăn, nhưng không hề có tác dụng.

Vệ Hoàng Công ngơ ngác nhìn Lâm Dương, một lúc sau, người anh ta nghiêng về phía trước, hai tay chống xuống mặt đất, dập đầu xuống đất cái “Cộp” trước ánh mắt bàng hoàng của tất cả mọi người.

“Đồ đệ… xin chào sư phụ Câu này vang lên, toàn bộ điện Anh Hoa cũng yên lặng như tờ, ai cũng thân người ra.

Vệ Hoàng Công… thế mà bái sư phụ thật à?

Người của Tử Huyền Thiên hoàn toàn đờ đẫn.

Đọc truyện chữ Full