DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3260

Chương 3260

Nói xong, Tiết Văn Trường bắt đầu cởi áo.

 “Chờ đã, tôi tự kiểm tra là được!”

Lâm Dương bước đến, ngăn cản hành vi của Tiết Văn Trường, tự vạch phần áo ở ngực ra nhìn vào trong xem.

“Thấy chưa? Ông đây không đâu lừa cậu đúng không.

Bây giờ vết thương vẫn đang chảy máu, đau muốn chết! Tôi nói cho cậu biết, đây cũng được xem là bằng chứng, các người không chống chế được đâu”

Tiết Văn Trường tức giận mảng, ăn nói cực kỳ chối tai.

Nhưng Lâm Dương hoàn toàn không thèm quan tâm đến anh ta, anh tự nhìn, với tay vào áo như đang kiểm tra vết thương.

“Tôi không thấy rõ lắm. Anh có thể đứng dưới ánh đèn đẳng kia để tôi nhìn kỹ hơn được không?” Lâm Dương nói.

“Mẹ nó sao cậu lằng nhằng quá vậy?”

Tiết Văn Trường tức giận. “Anh, anh cứ nghe lời cậu ta đi để cậu ta được toại nguyện, chúng ta không sợ”

Lý Đại chế giễu khinh thường. Tiết Văn Trường nghe xong, gật đầu:

“Được, tôi sẽ làm cậu †a phải bỏ cuộc!”

Nói xong, anh ta đi theo Lâm Dương đến ánh đèn bên cạnh.

Lâm Dương kiểm tra một hồi nhưng lại quay lưng với mọi người.

Tất cả đệ tử đều hoang mang.

“Có cần vậy không?”

“Chỉ là một vết thương thôi mà, nhìn sơ qua là biết ngay. Sao Lâm Dương này lại kiểm tra cẩn thận như vậy?”

“Chẳng phải lãng phí thời gian của mọi người sao?”

“Lâm Dương, cậu làm cái trò gì vậy?”

“Có phải cậu đang muốn kéo dài thời gian không?”

Một vài đệ tử bất mãn, hét lên dồn dập.

Tiết Văn Trường cũng mất kiên nhẫn, chán ghét hỏi:

“Xong chưa? Lâm Dương, đừng lãng phí thời gian của mọi người. Cậu đã kiểm tra xong chưa?”

“Kiểm tra xong rồi!”

Lâm Dương tụt tay lại, khẽ gật đầu. “Nếu đã kiểm tra xong rồi, chắc hẳn cậu đã biết kết quả rồi đúng không?”

Tiết Văn Trường cười tủm tỉm, quay đầu nói: “Tứ Tôn Trưởng, ông có thể tuyên bố kết quả phán quyết, hành hình ngay rồi!”

“Ừ” Tứ Tôn Trưởng gật đầu đồng ý, vừa định nói.

Nhưng bỗng dưng Lâm Dương lại hỏi: “Tuyên bố kết quả phán quyết gì?”

“Đương nhiên là kết quả của hành vi có ý định mưu sát của Phương Vũ Yên”

Lý Đại cười lạnh. “Có ý định mưu sát?”

Lâm Dương hừ hỏi.

‘Lâm Dương, ban nấy cậu đã kiểm tra vết thương rồi. Thế nào? Chẳng lẽ cậu còn muốn đổi trắng thay đen?”

Tiết Văn Trường nói. “Cái gì mà đổi trắng thay đen? Rõ ràng ngực của anh không có vết thương nhưng lại nói Phương Vũ Yên đâm anh.

Tôi cho rằng anh mới chính là người ăn không nói có.’ Lâm Dương nói. Nghe anh nói, mọi người đều sững sờ.

“Cậu đang nói gì vậy? Ngực của tôi không có vết thương?”

“Chính xác”

“Ha ha ha ha, tôi nghĩ cậu điên rồi phải không?

Cậu trợn đôi mắt chó của cậu lên xem cho kỹ đi.

Xem thử vết dao trên ngực tôi có phải là do con ả Phương Vũ Yên này đâm hay không!”

Tiết Văn Trường cười rồi kéo áo mình ra để mọi người thấy vết sẹo trước ngực mình.

“Mọi người nhìn đi, xem có phải đồ chó này ăn nói lung tung hay không!”

Tuy nhiên… Những người xung quanh đều nhìn và đều sững sờ.

“Thấy chưa? Đã thấy rồi chưa?”

Tiết Văn Trường kéo áo cho mọi người xem vết thương rồi quay sang Tứ Tôn Trưởng, cười nói đắc ý: “

Tứ Tôn Trưởng, vết thương ở đây, bằng chứng nhiều vô kế! Chúng ta quyết không tin những lời Lâm Dương nói!

Khi tôn trưởng phạt Phương Vũ Yên, xin tôn trưởng hãy phạt cả Lâm Dương tội dám làm loạn ở Thiên Hình Cung, ngậm máu phun người, đổi trắng thay đen, láo toét ngỗ ngược!”

Tiết Văn Trường nói to.

Tuy nhiên… Cả một Thiên Hình Cung, không ai trả lời anh †a. Ánh mắt mọi người đang đổ dồn vào ngực anh ta.

Tiết Văn Trường thấy thế, nụ cười tự mãn cứng đờ dân. Nhìn vẻ mặt của những người xung quanh, lòng anh ta run lên, có linh cảm không lành.

Đọc truyện chữ Full