DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3217

Chương 3217

Thứ hai, chính là ngăn cản viện binh của người đó phá rối tình hình” “Viện binh?” Trịnh Nam Thiên giật mình.

Nhưng ngay sau đó ông ấy nghe thấy một sự náo động đăng sau đội của mình.

Sau đó, một người đàn ông mặc đồng phục vội vã chạy đến.

“Đại tư lệnh, có người tới đây gây rối, định phá vỡ phòng tuyến.

Xin ngài hãy ra lệnh!”

Người đàn ông chào rồi nói nghiêm túc.

“Gây rắc rối?”

Trịnh Nam Thiên liếc mắt nhìn Hà Vĩ Hùng, mơ hồ đoán được là chuyện gì, bèn hét lên: “Tất cả thắt chặt, tôi đi xem thử”

“Vâng”

“Anh Trịnh, tôi đi trước đã”

Hà Vĩ Hùng khẽ gật đầu rồi dẫn người đi.

Trịnh Nam Thiên ngay lập tức sải bước ra lối đi bên ngoài. Thấy hàng trăm người đang chen chúc bên ngoài lối đi vào lúc này.

Hàng trăm người này khí tức nồng đậm, ăn mặc kỳ dị, và tất cả họ đều là phụ nữ.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là từ Hồng Nhan Cốc Họ có vẻ không hài lòng vì con đường phía trước bị chặn, bọn họ có ý định lao vào.

Nhưng lính canh ở đây đều là những đặc công do Trịnh Nam Thiên chuyển giao gấp từ các bên, được trang bị công nghệ hiện đại, không dễ gì có thể vượt qua được.

Xét về vết đạn tại hiện trường và vết thương của hai bên thì tại đây đã xảy ra mâu thuẫn từ trước.

Khi Trịnh Nam Thiên đến, hai bên dường như có ý định đánh nhau hiệp thứ hai.

“Tất cả dừng lại”

Trịnh Nam Thiên hét lên.

Cả hai bên dừng lại ngay lập tức.

Những người lính ở đây giương súng, vẻ mặt nghiêm túc, vây quanh nhóm khách không mời này.

Trịnh Nam Thiên đi đầu, nhìn về phía đội quân thiếu nữ †oàn năng trước mặt, trâm giọng quát: “Ai là người đứng đầu các người?”

“Lão già. Ông là người đứng đầu của lũ ngu ngốc này đúng không? Cút ngay cho tôi.

Bằng không đừng trách chúng tôi vô lễ”

Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi với mái tóc dài bước tới hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.

“Cô đến từ Hồng Nhan Cốc? Tôi khuyên cô nên đến từ đâu, nên quay về nơi đó Muốn vào giúp kẻ khác, chúng tôi phải nhốt hết cô lại” Trịnh Nam Thiên lạnh lùng nói.

“Bắt chúng tôi? Dựa vào ông?”

“Thực lực của ông là cái gì, tôi nhìn thoáng qua, ông cho rằng mình có năng lực này?”

Những đệ tử Hồng Nhan Cốc này đều cười.

Tuy nhiên, trong những giây tiếp theo, vô số khẩu súng đã nhằm vào các đệ tử này.

“Các người là cái gì? Dám nói chuyện với Tư lệnh Trịnh như thế này?”

Đọc truyện chữ Full