DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3121

Chương 3121

"Cậu ta chưa chết! Cậu ta vẫn chưa có chết!”

Những người trong đội thẩm phán nghe vậy thì đồng loạt dừng bước, nhìn vào núi hoang. Đội trưởng đội thẩm phán đã rơi xuống đất cũng dừng lại, nhìn chằm chằm về phía đó, phát hiện Lâm Dương với mái tóc bạc, thân trên trần trụi mà cầm Vũ Tôn kiếm đi ra khỏi trung tâm vùng bị bụi bặm bao phủ.

"Cái gì?"

Tất cả mọi người đều bàng hoàng.

"Trúng đòn đó của anh Viêm mà vẫn chưa chết à? Người này... cực kì lợi hại!”

'€ó một thành viên trong đội thẩm phán của hiệp hội Thiên Khải không nhịn được mà cảm khái.

Thực lực của Lâm Dương đã vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.

Nhưng đội trưởng đội thẩm phán lại không hề sợ hãi chút nào, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi trầm giọng nói: “Mấy cậu đừng hoảng hốt, dù cơ thể tên này thuộc loại Võ Thần, thực lực cao thì sao, muốn chém chết hắn ta cũng không phải việc khó! Sự trang nghiêm của Hiệp hội không được

phép bất cứ ai nghi ngời Mấy cậu nhanh thi triển Đại Diệt Thần Nhẫn Trận với tôi đi!

Nói xong, đội trưởng tung người nhảy lên hơn mười mét, vung đao chém về phía núi hoang tan tác kia.

"Vùt Một luồng cương khí mạnh mẽ bộc ra từ lưỡi đao, liên tiếp chém về phía Lâm Dương

Lâm Dương và cả những Ảnh Ngự mới vừa đứng lên đều bị luồng cương khí này đè ép, gần như không đứng thẳng được, tựa như trên vai mỗi người đều có một ngọn núi đè lên vậy.

"Đây là cái gì vậy?" Phó bang chủ Phong Nghiêm Tằng kinh ngạc không thôi.

Mà những người thuộc đội thẩm phán chợt sáng mắt lên. Họ đã hiểu ý của đội trưởng rồi! Vì vào lúc này, ngọn núi tan hoang kia thật sự chính là một khu vực quá thuận lợi để bày trận.

Lâm Dương và các Ảnh Ngự đang đứng ngay trung tâm núi hoang. Có đội trưởng đội thẩm phán trấn áp, họ hoàn toàn có đủ thời gian để thi triển kiếm trận.

“Đại Diệt Thân Nhẫn Trận! Khai!

"Tán!"

"Tổ"

Những kẻ kia không dám chần chờ, đồng loạt

nhảy ra. Ai nấy đều cầm một thanh kiếm mà nhảy lên giữa không trung như thần tiên, thanh kiếm trong tay vung vẩy không ngừng, đồng thời tỏa ra một luông khí tuyệt diệu.

Dường như trong không khí có tiếng kêu của đao.

Chỉ trong một cái chớp mắt, mười hai thành viên của đội thẩm phán chia ra đứng tại mười hai phương hướng. Lâm Dương và các Ảnh Ngự bị vây nhốt tại chính giữa, đối mặt với sự tiến công đồng loạt của mười hai lưỡi đao sắc bén. ất cả

Lâm Dương đưa mắt nhìn sang, trầm giọng quát: mọi người nghe đây, tới cần tôi! Nhanh lên!”

Các Ảnh Ngự không dám chần chờ, dân dần lại gần Lâm Dương trong lúc đang chịu đựng cảm giác bị đè nén. Vì bị cương khí của đội trưởng đội thẩm phán đè ép nên họ không tài nào chạy trốn nổi. Thực lực của đối phương quá mạnh mất Bây giờ đến bước đi thôi cũng khó khăn, nếu không trốn thoát thì e rằng họ sẽ thật sự chôn thây ở đây.

Trong đôi mắt dưới mũ sắt của các Ảnh Ngự lộ ra sự kiên nghị và quyết tuyệt.

Không ai trong số họ sợ chết, họ chỉ không cam

lòng, không cam lòng vì sự vô dụng của bản thân, không cam lòng vì mình đã không thể chống lại những kẻ này. Nhưng đây đã là cực hạn của họ.

Dẫu sao đó cũng là đội thẩm phán của Hiệp hội Thiên Khải mài!

Đọc truyện chữ Full