DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3104

Chương 3104

“Có thuộc hạt”

“Theo tôi đến băng đảng Cá mập đen!

Chấm dứt chuyện này!”

“Vâng!”

“Chờ đã… Bác sĩ Lâm! Anh đi tìm băng đảng Cá mập đen để trả thù sao? Không phải hiệp hội Thiên Khải đã cảnh cáo anh không thể tùy tiện giết người sao? Anh cứ đi như vậy… Không sợ chọc giận bọn họ sao?” Tào Đức Duy lo lắng.

“Vậy bọn họ không sợ chọc giận tôi sao?”

Lâm Dương nhìn Tào Đức Duy một cái rồi sải bước ra khỏi văn phòng.

Nguyên Tỉnh trực tiếp cảm thấy cả người lạnh lẽo, khuôn mặt già nua đặc biệt tái mét.

Về phần Lâm Dương, anh nghẹn họng không nói nên Tời. Tại thời điểm gấp rút này, Hồng Nhan Cốc lại thực sự đã hành động.

Không thể nghỉ ngờ, đây chính là đang nhằm vào Lâm Dương!

Quả nhiên là họa đến đồn dập.

Tích tích, tích tích.

Đúng lúc nTrụ sở chính của Băng đảng Cá mập đen.

Trong một hội quán võ thuật nằm đưới lòng đất.

Trước tấm kính khổng Tồ cao từ trân đến sàn là một người đàn ông trung niên với thân hình mập mạp, quanh miệng có một chút râu.

Trên trán người đàn ông có đường vân hình con bọ cạp, tay câm điểu xì gà, nhìn trận đấu quyền anh gay cấn bên trong hội quán qua tấm kính, sắc mặt âm trầm.

Phía sau ông ta là đường chủ Hồng, phó bang chủ Nghiêm Tăng và những người khác.

 

Bọn họ củi đầu, khom lưng, cùng kinh, thanh kinh và không đám nhìn thẳng vàoy, di động của Lâm Dương đột nhiên vang. lên.

người đàn ông kia.

Vì đây là bang chủ của Băng đảng Cá mập đen! Chủ nhân của Bồ Thành!

Thang Hắc Sa Đừng nhìn vào thân hình mập mạp của Thang. Hắc Sa mà xem thường ông ta, ánh mắt lại hết sức tàn nhẫn, khí chất rất bá đạo, thời trẻ cũng từng là một kẻ hung ác.

Ông ta có thể kiểm soát toàn bộ thế giới ngầm của Bồ Thành và để cho mọi người đều phải nhường mình ba phần là đủ cho thấy khả năng của ông ta như thế nào.

Nhưng hôm nay Thang Hắc Sa rất khó chịu. Bởi vì những người dưới tay ông ta đã tự ý làm chuyện liên quan đến tương lai của băng đảng mà không nói cho ông ta biết.

“Vậy nên, đội thẩm phán của Hiệp hội Thiên Khải đang cân nhắc xem có đi gặp bác sĩ Lâm không?” Thang Hắc Sa búng nhẹ điếu thuốc lá, mặt không đổi sắc hỏi.

“Có người đã nhìn thấy bọn họ vào chỉ nhánh công ty ở Bồ Thành của tập đoàn Dương Hoal Tôi nghĩ chuyện này hơn phân nửa đã xong.” Đường chủ Hồng vội nói.

“Mẹ kiếp!”

Thang Hắc Sa đột nhiên quay lại chỉ vào đường chủ Hồng mà quát: “ÐĐem thứ chó má đáng chết này đi lột da rút gân, băm ra cho chó ăn!”

“Ø?” Đường chủ Hồng kinh ngạc kêu lên: “Bang chủ, cái này… vì sao chứ?”

“Vì sao? Con mẹ nó, ông đã đem cho Cá mập đen một kẻ thù lớn như vậy rồi mà còn hỏi vì sao!”

“Bang chủ, tôi oan quá, chúng tôi làm việc này rất bí mật, bác sĩ Lâm tuyệt đối không thể biết được là chúng tôi đã tố cáo anh ta!” Đường chủ Hồng không ngừng kêu oan.

Nhưng Thang Hắc Sa dường như không muốn nghe lời giải thích, yêu cầu người bên dưới làm theo chỉ thị.

Đọc truyện chữ Full