DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 991: Run rẩy

“Quốc vương nước Lang quốc”

Khi tất cả các bộ trưởng dân sự và quân đội nhìn thấy quốc vương nước Lang quốc bị sốc rơi khỏi ghế, tất cả đều kêu lên và đi lên để giúp ông ta.



“Quốc vương nước Lang quốc, ngài bị sao vậy?” Một công chức hỏi.

“Long Quốc này, làm sao… vừa nói đánh thì liền đánh rồi?” Quốc vương nước Lang quốc run rẩy nói. Vừa rồi ông ta nói Long quốc có thể sẽ đưa quân đến tấn công, không ngờ vừa mới hạ giọng liền nhận được tin tức Long quốc phái một lượng lớn chiến binh, ông ta làm sao có thể không kinh hãi?



“Đúng vậy, Long quốc vừa tuyên thệ trước khi xuất quân, thì lập tức phái một lượng lớn chiến binh tấn công chúng ta, dường như muốn tiêu diệt chúng ta một cách bất ngờ!” Một bộ trưởng cũng sợ hãi nói.

“Lê Uy Long luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên quyết trong công việc. Anh ta phải chiến đấu ngay khi có thể. Anh ta chắc muốn chúng ta bị sét đánh không kịp bưng tai, dần đầu tiêu diệt nước Lang Quốc chúng ta, giết gà dọa khỉ. Khiến các quốc gia kẻ thù khác khiếp sợ.” Chỉ huy quân sự nói.

“Long quốc đang hung hãn tấn công nước Lang Quốc của chúng ta, chúng ta nên làm thế nào đây?” Quốc vương nước Lang quốc nói.

“Quốc vương nước Lang quốc, theo ý kiến của tôi, chúng ta nên đầu hàng càng sớm càng tốt và cầu hòa với Long Quốc ngay lập tức!”

“Chúng ta còn chưa bắt đầu khai chiến với Long quốc, thế thì nghĩa là chúng ta không chiến mà đã khuất, đầu hàng với Long quốc, vậy còn gì mà mặt mũi của chúng ta?” Một quan chức quân sự nói.

“Đợi đến khi khai chiến thật sự, chúng ta mới đầu hàng thì đã quá muộn rồi.  Thay vì đợi đến khi vô số binh lính của nước Lang Quốc của chúng ta bị giết rồi mới đầu hàng, tốt hơn hết là nên đầu hàng Long Quốc ngay bây giờ và ký một hiệp định đình chiến để giảm bớt tổn thất.” Một quan chức dân sự khác nói.

“Quốc vương nước Lang quốc, Long quốc đã đạt được những thắng lợi to lớn trên bốn mặt trận đông, nam, tây và bắc, đặc biệt là chiến thắng ở thành phố Quốc Hòa, quét sạch Arnold và Taylor, nên sĩ khí đang bùng nổ. Đơn giản là chúng ta không thể cạnh tranh được với họ điều này. Nếu phải đối đầu với một quốc gia hùng mạnh như thế, tốt hơn là nên đầu hàng nhanh chóng!” Một qua chức khác nói.

“Đúng vậy, quốc vương Long quốc của Long Quốc đã nói trước công chúng rằng kẻ xâm phạm Long quốc vĩ đại sẽ bị tiêu diệt. Nhưng những lời anh ta nói không phải là để dọa người. Bây giờ, Lê Uy Long, Hộ soái bảo vệ hàng đầu của họ, đang dẫn đầu cuộc tấn công. Có thể thấy Long quốc quyết tâm tiêu diệt chúng ta, lúc này chúng ta sẽ không đầu hàng, còn chờ đến bao giờ!” Một vị tướng rụt rè cũng nói.

“Ngay cả Chiến thần bất khả chiến bại Arnold và Chiến thần bất khả chiến bại Tyler cũng không phải là đối thủ của Lê Uy Long. Làm sao chúng ta, một nước Lang Quốc nhỏ, có thể chống lại một chiến thần tầm cỡ thế giới như Lê Uy Long!” Một vị tướng khác nói.

“Các chiến binh của Long Quốc đã được cử đi, và sẽ không mất nhiều thời gian để bay đến nước Lang Quốc của chúng ta. Đến lúc đó, nước Lang Quốc của chúng ta sẽ bị tàn phá và tiêu diệt. Không còn nhiều thời gian cho chúng ta, Quốc vương nước Lang quốc, xin ngài hãy đưa một một quyết định nhanh chóng!” Một bộ trưởng dân sự khác nói.

Lúc này quốc vương nước Lang quốc đã trở thành một con chim sợ cành cong, nghe nói hầu hết các bộ trưởng dân sự và quân sự đều chủ trương đầu hàng, chỉ có một số ít chủ trương kháng cự, ông ta hạ quyết tâm và nói: “Được rồi, vậy thì theo số đông, ngay lập tức đầu hàng Long Quốc, yêu cầu đình chiến!”

Nghe tin quốc vương nước Lang quốc cuối cùng cũng đồng ý đầu hàng, các bộ trưởng dân sự và quân sự cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, họ khen ngợi quốc vương nước Lang quốc khôn ngoan, hiểu chuyện và quyết đoán.

Long quốc, thành phố Quốc Hòa, trong nghĩa trang liệt sĩ.

Các quan chức dân sự và chỉ huy quân sự có mặt thấy rằng không lâu sau khi Lê Uy Long rời đi, vô số máy bay ch iến đấu đã băng qua bầu trời thành phố Quốc Hòa và lao về phía tây.

Vừa lúc nảy, Lê Uy Long đột nhiên dẫn một nhóm binh lính từ sư đoàn dũng sĩ và một nhóm lính đặc nhiệm của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng rời đi, họ không thể hiểu được Lê Uy Long sẽ làm gì.

Bây giờ họ nhìn thấy rất nhiều chiến binh tấn công, họ đều nghĩ rằng Lê Uy Long, theo lệnh của quốc vương Long quốc, sẽ đột ngột đưa quân đến nước Lang Quốc ở phía tây!

Quốc vương Long quốc biết rằng Lê Uy Long sẽ đến thành phố Vĩnh Thụy để giải cứu mẹ mình Lê Tuyết Tương.

Nhìn thấy Lê Uy Long đã triển khai rất nhiều máy bay chi ến đấu chỉ để cứu mẹ mình, quốc vương Long quốc cảm thấy một chút bất mãn.

Lê Uy Long này chỉ muốn cứu mẹ mình, hơn nữa anh chỉ là đang đối phó với các thế lực ở một địa phương, tại sao lại xuất nhiều chiến binh đến vậy? Điều này quá xa hoa và lãng phí, chỉ cần gửi đi một ít là quá đủ!

Đừng nói là Lê Uy Long đang muốn san bằng thành phố Vĩnh Thụy?

Tuy nhiên, quốc vương Long quốc mặc dù cảm thấy có chút bất mãn, nhưng cũng khó có thể nói ra lời.

Bởi vì vừa rồi ông ta đã nói với Lê Uy Long rằng quân đội của Long quốc anh có thể sử dụng đụng toàn lực. Là quốc vương của một đất nước, lời đã ra khỏi miệng thì không thể rút lại.

Đúng lúc này, một vị quan chức phụ trách ngoại giao đột nhiên chạy tới.

“Báo cáo với quốc vương Long quốc, nước Lang Quốc đột nhiên tuyên bố đầu hàng Long quốc của ta!” Vị quan chức ngoại giao có chút kích động nói.

Đọc truyện chữ Full