DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Truy Thê: Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài
Chương 1704

Chương 1704





Hàn Khinh Yên nhẹ nhàng hít một hơi giống như là hơi được an ủi, Lạc Du Du ngồi ở bên cạnh rót một ly nước chanh cho Hàn Khinh Yên: “Đừng nghĩ nhiều, tương lai đường còn dài mà”








Đường Duy chống cảm, khuôn mặt nhỏ nhản xinh đẹp trắng bệch giống như là không thèm quan tâm, từ nhỏ đến lớn cậu sống ở trong tình yêu thương của tất cả mọi người nên cho tới bây giờ chưa từng gặp ngăn trở lớn. Đương nhiên ngoại trừ Tô Nhan.





So với dáng vẻ bình tĩnh của cậu, Sakahara Kurosawa lại lộ ra vẻ thận trọng, Lạc Du Du và Cố Mang ngồi song song ở bên cạnh, Lạc Du Du còn chưa nói muốn ăn cái gì Cố Mang đã gắp đồ ăn bỏ vào trong bát của cô ấy.





Sakahara Kurosawa nhìn thấy thì ngây người.



VietWriter.vn






Động tác của Cố Mang rất tự nhiên giống như là đang đối đãi với một người thân của mình, thuận tay gắp thức ăn cho cô ấy.





Đường Duy ngồi ở bên cạnh lườm Sakahara Kurosawa, bàn tay đang cầm đũa của Sakahara Kurosawa run rẩy, anh ta cũng muốn, anh ta…





Anh ta không có lá gan đó.





Đường Duy nhìn thấy thì vô cùng sốt ruột liều mạng nháy mắt với Sakahara Kurosawa, nhưng mà người nào đó sợ nên hoàn toàn không dám có hành động gì chỉ có thể nhìn Cố Mang chăm sóc Lạc Du Du giống như đang chăm sóc đứa con gái nhỏ của mình, hết đồ uống rồi lại gắp thức ăn, Lạc Du Du vẫn chưa há miệng động đũa mà trong bát ở trước mặt đã đầy “Thảo nào người nhà của Lạc Du Du lại thích Cố Mang như thế, luận cẩn thận Cố Mang quả thực là một trong những người tốt nhất, dù không phải yêu đương nhưng trong cuộc sống có một người bạn đáng tin như thế cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy rất dễ chịu.





Đường Duy lại nhìn Sakahara Kurosawa phát hiện lông mày trên khuôn mặt đẹp trai của anh ta nhíu chặt gần như muốn thải lại, nghĩ tới hành vi của Cố Mang đã đâm tới nơi mà anh ta đau nhất.





Chú chuột hamster nhỏ đã từng là thuộc về anh ta, bây giờ lại bị người đàn ông khác dốc lòng chăm sóc như vậy.





Lạc Du Du vừa định động đũa chỉ nghe thấy Sakahara Kurosawa ngồi ở bên cạnh nói một câu: “Đợi đã”





Đợi đã?





úc tất cả mọi người nghi ngờ đảo mắt nhìn anh ta thì thấy anh ta ït cả mọi thứ ở trong bát của Lạc Du Du vào trong bát của mình c độ nhanh như sấm, sau đó há miệng nuốt chửng mọi thứ mà Cố Mang đã gắp vào trong bát.





Sau đó lau miệng, người đàn ông mới gắp đồ ăn mới đặt ở trong bát của Lạc Du Du nói: “Ăn đi”





Đường Duy há to mồm ngạc nhiên, sau đó lại cảm thấy vô cùng buồn cười, cậu ôm bụng cố gắng để giọng nói của mình không có gì khác thường, cậu quay đầu nhìn Từ Thánh Mân ngồi ở bên cạnh, anh ta và Lam Thất Thất cũng méo miệng nhưng mà bả vai đang run rẩy.





Không thể nhịn được nữa.





Đường Duy là người cười đầu tiên, lần đầu tiên cười đến nỗi long trời lở đất, hết lần này tới lần khác vẫn mang theo vẻ đẹp trai: “Cậu có bệnh sao, a ha ha ha Sakahara Kurosawa cậu ăn sạch đồ ăn mà Cố Mang gắp cho Lạc Du Du làm gì, a ha ha ha ha hai”





Đường Duy ngửa đầu cười nên những người còn lại cũng không nhịn được nữa nhao nhao tại đặt đũa xuống, nhất là Lam Thất Thất vô cùng không nể mặt: “Anh nói thẳng ra là được rồi! Ha ha ha ha anh cũng quá cẩn thận đi! Lạc Du Du người ta còn chưa nói chuyện mà anh đã ăn sạch đồ ăn ở trong chén của người ta rồi!”





Khuôn mặt của Lạc Du Du hết đỏ rồi lại trắng, hết trắng rồi lại đỏ, vừa tức vừa xấu hố, lo lắng đến nỗi túm chặt vạt áo của Cố Mang đang ngồi ở bên cạnh.

Đọc truyện chữ Full