DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1801: Mạch nước ngầm tuôn trào (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lạc Y rất thích đi lang thang.

Mấy ngày nay, bọn họ đi dạo thành phố cổ xưa kết hợp với hiện đại.

Tiểu Bạch dẫn cô đi chơi khắp nơi, Lạc Y thích trượt tuyết nhất.

Gần trang viên Oro có một sân trượt tuyết nhỏ, mấy ngày nay, mỗi ngày Lạc Y đều tới đây trượt tuyết.

Mắt thấy sắp hết năm. Lạc Y vừa trượt tuyết vừa hỏi Tiểu Bạch: “Khi nào chúng ta về? Còn hai ngày nữa là 30 tết rồi, em muốn về cùng ba mẹ em.”

Tối 30, cô chưa từng ở bên ngoài, cô lớn như vậy, đều ăn tết ở nhà. Huống chi, mùa xuân trong nước chúng ta cũng không phải là ngày lễ của nước ngoài.

Hơn nữa, người nhà Tiểu Bạch không có chút tình cảm gì với anh, nếu hai ngươò họ ở đây thì quá vắng lạnh. Cô muốn cho Tiểu Bạch thể nghiệm chút ấm áp của gia đình.

Mặc dù lần trước anh đến nhà cô, mẹ cô còn đuổi anh ra ngaoì, nhưng sau khi tiếp xúc, mẹ cô cũng đã sớm bỏ tối theo sáng, hoàn toàn nghiêng phía về con rể của bà.

Tiểu Bạch cũng rất muốn đến nhà cô cùng ăn tết. Ba mẹ cô đều tốt vô cùng, đến lúc đó nhất định náo nhiệt lắm.

Tiểu Bạch nói: “Tối mai chúng ta đi đi, ngủ một giấc trên máy bay, mở mắt liền đến.” Anh vừa nói vừa cười thần thần bí bí, ánh mắt anh giảo hoạt xoay chuyển:”Anh còn có một chuyện quan trọng chưa làm xong.”

Lạc Y nhìn dáng vẻ kia của anh, cũng biết anh lại có ý xấu gì…

Có điều Tiểu Bạch sẽ không chôn sống cô, cô thoải mái đáp ứng: “Được!”

Nói xong, trượt tuyết, lao xuống sườn núi cao.

Tiểu Bạch nhìn cô trượt xuống, chợt nhiệt huyết dâng trào.

Động tác quét một vòng cung của Lạc Y thật đẹp, Tiểu Bạch không khỏi thầm khen cô, không nghĩ tới cô học nhanh như vậy, mới mấy ngày đã học tốt.

Lạc Y trượt tuyết, xông thẳng xuống, Tiểu Bạch đeo kính an toàn đuổi theo cô.

Lạc Y chợt thật vui vẻ, màn đêm buông xuống, bốn phía đều mở đèn, cô mới chịu đi ra ngoài.

Tiểu Bạch nhìn ra cô thích trượt tuyết, trong đầu nghĩ: Muốn trượt tuyết không khó, về làm một sườn núi cho cô trượt!

Chẳng qua… anh phải xây một căn phòng nhỏ cạnh sườn núi nha, chỗ tốt để anh có thể lăn lộn bất cứ lúc nào.

Ha ha ha —— Tiểu Bạch vừa nghĩ vừa cười, Lạc Y đột nhiên đi tới bên cạnh anh, hỏi anh: “Cười gì thế? Cười bỉ ổi như vậy?”

Tiểu Bạch nín cười, nói: “Không có gì không có gì.”

Lạc Y ngồi về chỗ mình, Tiểu Bạch liền ra lệnh cho trợ lý,b bảo anh ta đi mua một căn nhà, xem thử có thích hợp trượt tuyết hay không.

Lạc Y trượt tuyết mệt mỏi, dựa lưng vào ghế, đấm chân. Bộ đồ và giày trượt tuyết kia thật nặng.

Tiểu Bạch thấy cô đấm chân, liền bỏ laptop xuống, vươn tay kéo chân nhỏ của cô đặt trên đùi mình.

Ngón tay nhỏ dài của anh bóp bắp chân cô, Lạc Y nhích người, ngồi dựa vào cửa, trực tiếp đặt chăn lên đùi anh.

Tiểu Bạch bóp chân cho cô, Lạc Y “a ừ”, bắp chân hơi đau nhức.

Cô cảm nhận được Tiểu Bạch cứng đờ, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng dần đỏ lên.

Đọc truyện chữ Full