DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1708: Loạn điểm uyên ương phổ (2)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cứ như vậy qua hết cuộc sống đại học, người khác lảo đảo tìm việc làm, tìm đơn vị. Cũng có một bộ phận người tiếp tục học nghiên cứu. Anh vốn cũng muốn tiếp tục nghiên cứu, nhưng là, anh trực tiếp được mời đến quốc gia nhất quyền uy khoa nghiên bộ cửa. Thượng cấp nói, có thể vừa làm việc vừa nghiên cứu, học tiến sĩ, không hề mâu thuẫn.

Anh thấy đây là cơ hội tốt như vậy, cũng đồng ý.

Bạn học khác tốt nghiệp đều đến đây tìm việc, Vương Tử Kỳ thật giống như thở phào nhẹ nhõm! Có thể coi tốt nghiệp như là muốn thoát ly khỏi khổ ải.

Nhìn thấy biểu tình của cô, anh quá nháo tâm! Sau khi tốt nghiệp, bọn họ không có lý do gì gặp mặt, cô lại vui vẻ như vậy?

Vương Tử trong đầu nghĩ, cô gieo họa cho tôi nhiều năm như vậy, tôi cũng không thể để cho cô thư thái như vậy!

Tiếp đến, anh liền xinh Thượng cấp cho cô làm trợ lý bên cạnh anh. Bọn họ lúc ở đại học, vốn chính là hợp tác. Mặc dù, quan hệ... Cũng cứ như vậy. Nhưng là, trình độ học vấn và lý lịch của cô nương này đều bày ở kia, làm trợ lý quả thật... Rất thích hợp.

Thượng cấp nhắm mắt gật đầu, bất đắc dĩ cho cô gái này vào.

Vương Tử có chút ão não, vốn nghĩ anh và cô cùng làm việc với nhau, tình cảm sẽ có điểm tiến triển tốt? Nhưng là... So với trước kia càng tệ hại hơn.

Bây giờ, cô ngay cả nói chuyện với anh, đều dè đặt. Lúc cô gái khác đến tìm anh nói chuyện, cô vội vàng tránh ra ngoài, giống như rất sợ làm kỳ đà cản mũi.

Thật ra thì anh cũng đã bày tỏ với cô ba lần! Anh sợ cô nghe không hiểu, cho nên, mỗi lần đều là trực tiếp nói cho cô, “Vương Tử Kỳ, tôi thích cô. Cô suy nghĩ như thế nào về chuyện này?”

Những lời này, anh thật nói ba lần.

Nhưng là, mỗi lần... Anh nói xong, cô đều dùng biểu tình “Anh thích biến tôi thành trò cười lắm sao?” tự chế giễu nhìn anh.

Cứ nghĩ đến cô nương này, Ruột gan Vương tử như bị hỏng bét vậy!

Anh thất tình... Thật giống như thất tình, trong lòng vô cùng khó chịu.

Về nhà lần này, chăm sóc ba mẹ đồng thời, cũng là lúc có thể làm rõ ràng mớ tình cảm hỗn loạn này...

Nếu quả thực không được, coi như bỏ đi. Buông tha cho người ta, cũng như giải thoát cho chính mình.

Trên đường về nhà, anh gọi điện thoại cho Diệp Đình.

Diệp Đình nghe anh nói về tới, lập tức nói: “Tối nay đến Đế Hào cho anh vui vẻ!”

Tối hôm nay tham gia tụ họp có rất nhiều người đặc biệt, sức khỏe của ba mẹ anh không có gì đáng ngại, đều là bị thương ngoài da, nuôi ít ngày là có thể khỏe.

Lạc Y tan việc, ngay cả quần áo cũng không thay.Trực tiếp mặc quần tây màu xám tro đi thẳng đến Đế Hào.

Cô vào cửa phượng hoàng, lập tức cảm giác bầu không khí có gì không đúng.

Không biết là do cô đa nghi, nhưng cô cảm giác... Tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn cô chằm chằm.

Cô ngượng ngùng cười một tiếng, sờ lên đầu một cái, “Trên đầu tôi có cắm sừng sao?”

Nói xong, lại nhìn sau lưng một chút: “Cũng không không có đuôi nha... Mọi người đều nhìn tôi làm gì?”

Đoàn người “Ha ha” cười to. Lôi Lão gia nói: “Tới đây, tới đây, Lạc Y đại pháp quan, đến bên cạnh ông ngồi.”

Lạc Y ngồi xuống, mới biết... Bữa tiệc hôm nay, thật ra là một buổi xem mắt được sắp đặt trước...

Nhân vật chính trong buổi coi mắt này, là cô và... Vương Tử?

Lôi Lão Gia cố ý giữ lại vị trí bên cạnh ông cho cô. Toàn trường cũng chỉ có một vị trí như vậy.

Bên cạnh cô... Vương Tử cũng giống như cô, cau mày, hiển nhiên cũng là bị mắc bẫy.

Lạc Y rất phản đối coi mắt, nhưng đối phương là Vương Tử, cô ngược lại không làm sao từ chối...

Lần trước ở hôn lễ Lăng Vi và Diệp Đình, cô có ấn tượng với anh rất tốt.

Nếu là thật có thể phát triển, cô cũng vui vẻ. Chính là công việc của anh, phải giành thời gian dài ở căn cứ? Nếu như anh có ý định kết hôn, sẽ xin điều trở về làm việc chứ?

Lạc Y nghĩ như vậy, liền ngoẹo đầu, cười với Vương Tử một tiếng.

Vương Tử hách khí hướng cô gật đầu một cái.

Lạc Y vừa mới ngồi xuống, hai người còn chưa lên tiếng, liền nghe Lôi Lão Gia tử “Ha ha” cười một tiếng.

Ông nói: “Ai nha, chúng ta lần này là thật mạo hiểm... Thiếu chút nữa thì không thể trở lại. Chúng ta đã lớn tuổi rồi, cũng từng trãi hơn mấy chục năm, thật giao phó ở đó, cũng không có gì đáng tiếc. Chỉ đáng tiếc người tuổi trẻ, thời gian phía sau còn dài! Bây giờ nha, trong đại gia tộc chúng ta, chỉ còn lại cháu và Lạc Y vẫn chưa xếp đặt.”

Lão Gia Tử nói xong lời này, đoàn người ai cũng hiểu lòng, đều liếc sang Tiểu Bát và Lạc Y.

Ý tứ rất rõ ràng, hai ngươi hẳn là đến đối với con a! Tài tử giai nhân, trai tài gái sắc, rất xứng đôi!

Đọc truyện chữ Full