DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 1216: Nguy cơ (2)

Một gã đệ tử Thần Trữ Cung cả kinh kêu lên. Hiện tại trong đám thân ảnh trên đỉnh đầu mọi người không ngờ lại có cả Hàn Phù, năm xưa cũng từng là một gã đệ tử của Thần Trữ Cung.

Ánh mắt Hàn Phù quét nhìn đám người bên dưới, trên mặt lộ ra mấy phần nụ cười nịnh bợ, nói với một gã nam tử bên cạnh mình:

- Lão đại, nơi này chính là Thần Trữ Cung mà ta đã nói với ngươi. Toàn bộ đám người này đều là từ Thế giới Đại Diễn đi tới đây. Hơn nữa, thiên tư của mỗi người cũng đều không tệ. Nếu bắt lấy bọn họ, bán cho mấy đại tông môn kia, khẳng định sẽ có thể đổi lấy không ít bảo vật a!

- Cái gì? Hàn Phù, là ngươi dẫn bọn chúng tới đây?

Thần sắc đám thiên kiêu của Thần Trữ Cung tràn ngập tức giận nói.

Thần sắc Hàn Phù không chút thay đổi, lạnh lùng đảo quét một vòng bên dưới, nói:

- Trước đây chúng ta đúng là có chút giao tình, nhưng hiện tại chúng ta đã tới Văn minh Thần Hà, mỗi người tự có cơ duyên của chính mình. Đi theo Lão đại chính là cơ duyên của ta, mà các ngươi bị Lão đại bắt giữ, trở thành nô lệ bán đi, chính là cơ duyên của các ngươi, không thể trách ta được!

- Vô sỉ!

Ngẩng đầu nhìn Hàn Phù trên đỉnh đầu, toàn bộ đám đệ tử Thần Trữ Cung đều lớn tiếng mắng chửi. Nếu không có đám Thần linh xung quanh Hàn Phù, sợ rằng lúc này bọn chúng đã bay lên, đè hắn ra đánh một trận.

Lúc này thần sắc Tử Kim Hoàng Chủ cũng lộ ra mấy phần hoảng hốt:

- Thảo nào các ngươi ngay từ khi nhìn thấy ta đã liền đuổi theo không chịu buông tha, hóa ra là có người đã làm nội gián cho các ngươi!

- Bằng không ngươi cho rằng chúng ta sẽ cảm thấy hứng thú với một tên Hạ Vị Thần bình thường sao? Chính bởi vì ngươi xuất thân từ Văn minh cấp thấp, hơn nữa theo như lời Hàn Phù đã nói, ngươi quả thật chính là sau khi nghịch thiên trọng sinh, một lần nữa tu luyện thành Thần. Cái này rất có giá trị nghiên cứu rồi! Nếu chúng ta bắt lấy ngươi, bán cho đám Dưỡng Tâm Sư sắp sửa đột phá cảnh giới Thần Nông kia, khẳng định có thể đổi được từ trong tay bọn chúng không ít bảo bối!

Nhìn chằm chằm Tử Kim Hoàng Chủ, một tên trong ba gã Thần linh kia nhếch miệng cười nói. Kỳ thật trước khi bọn chúng tới đây chỉ là nghe theo lời chỉ dẫn của Hàn Phù, nghĩ muốn bắt lấy đám người Thần Trữ Cung biến thành nô lệ để mua bán mà thôi. Nhưng ai ngờ trên đường đi đã đụng phải Tử Kim Hoàng Chủ, lại nghe Hàn Phù nói Tử Kim Hoàng Chủ là kẻ nghịch thiên trọng sinh, ba gã Thần linh này đương nhiên lập tức nổi lên hứng thú, cho nên mới một đường truy sát Tử Kim Hoàng Chủ như vậy.

- Muốn bắt ta làm nô lệ bán đi sao? Trước phải nhìn xem các ngươi có bản lãnh này không đã!

Thần sắc Tử Kim Hoàng Chủ băng lãnh, thân ảnh đột nhiên lóe lên, một tay chụp lấy Hàn Phù vào trong tay, sau đó lại quay lại chỗ cũ. Bị Tử Kim Hoàng Chủ nắm trong tay, sắc mặt Hàn Phù tự nhiên đại biến, nhịn không được cả kinh kêu lên:

- Lão đại, cứu ta!

Kẻ được Hàn Phù gọi là Lão đại kia là một gã nam tử bộ dáng hung hãn dữ tợn, hắn cũng là kẻ có tu vi cao nhất trong ba gã Thần linh này. Lúc này hắn trơ mắt nhìn Hàn Phù bị bắt đi, nhưng cũng không có nửa điểm ý tứ sẽ xuất thủ, mà chỉ nhếch miệng cười lạnh, nói:

- Ngươi ngay cả bằng hữu của chính mình cũng có thể bán đứng, loại thủ hạ này ta cũng không cần! Cho nên ngươi có thể chết đi rồi!

Thần sắc Hàn Phù tràn ngập tuyệt vọng, quay đầu lại nghĩ muốn cầu xin Tử Kim Hoàng Chủ tha thứ, nhưng không đợi hắn kịp nói gì, Tử Kim Hoàng Chủ đã vỗ một chưởng, đánh hắn thành một đống thịt nát.

Từ khi tiến vào Văn minh Thần Hà cho tới nay, Tử Kim Hoàng Chủ đã từng gặp qua rất nhiều loại tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa như thế này, cho nên hắn biết rõ, đối mặt với loại tiểu nhân này, chỉ có con đường giết chết không tha mà thôi. Chỉ là với tình huống hiện tại, cho dù giết chết một tên Hàn Phù cũng gần như không có bất kỳ trợ giúp gì đối với khốn cảnh trước mắt.

Đàn Càn hòa thượng đang trốn ở một bên, nhưng cặp mắt vẫn âm thầm lặng lẽ quét nhìn đám người trên không trung.

- Một tên chỉ số năng lượng 20 điểm, một tên chỉ số năng lượng 17 điểm, một tên chỉ số năng lượng 13 điểm, những tên còn lại đều là rác rưởi… Xong đời rồi! Lần này thật sự xong đời rồi! Mặc dù thiên phú của đám gia hỏa này không bằng được Tử Kim Hoàng Chủ, nhưng tu vi lại cao hơn rất nhiều. Tử Kim Hoàng Chủ hiện tại căn bản không phải là đối thủ của bọn chúng!

Dựa vào đạo cụ đo đạc năng lượng trên người mình, Đàn Càn hòa thượng rất dễ dàng liền xác định được mức độ mạnh yếu của đám người trên đỉnh đầu. Trong ba gã cao thủ cấp Thần linh này không ngờ lại có tới hai tên còn mạnh hơn Tử Kim Hoàng Chủ nữa, chỉ có một tên yếu hơn một chút so với Tử Kim Hoàng Chủ mà thôi. Dưới tình huống như vậy, nếu Tử Kim Hoàng Chủ một thân một mình chạy đi mới còn một chút hy vọng trốn thoát một mạng. Nhưng đám thiên kiêu Thần Trữ Cung này căn bản không có chút hy vọng nào đào thoát khỏi đám Thần linh kia.

- Hắc hắc… Lão đại, chúng ta ra tay đi! Trước bắt lấy tên tiểu tử này rồi hãy nói tiếp, miễn cho lại xuất hiện hậu hoạn gì!

Ba gã cao thủ cấp Thần linh cười ha ha một tiếng, lập tức dự định xuất thủ. Mà trên người Tử Kim Hoàng Chủ cũng tuôn ra từng cỗ từng cỗ hà khí tử sắc.

Ngay tại thời điểm mấy người chuẩn bị xuất thủ, thì từ trong Thần Trữ Cung đột nhiên truyền ra một thanh âm ngạc nhiên:

- Hửm? Tử Kim tiền bối, ta còn dự định lần này sau khi xuất quan sẽ lập tức đi tìm ngươi đây, không ngờ ngươi vậy mà đã tự mình trở về rồi!

Tử Kim Hoàng Chủ quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên cùng với hai người Ngự Thiến Thiến và Niếp Lan Chi từ bên trong Thần Trữ Cung chậm rãi đi ra. Lúc này trên mặt Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh hỉ, tựa hồ căn bản không nhìn thấy tình cảnh hung hiểm trước mắt.

- Ninh Tiểu Xuyên! Tu vi của ngươi cũng đạt tới Thứ Thần Cửu trọng rồi!

Tử Kim Hoàng Chủ vừa nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc chợt trở nên có chút cổ quái. Hắn có thể nhìn thấu tu vi hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng ngoài ra hắn lại mơ hồ cảm giác được trên người Ninh Tiểu Xuyên tựa hồ đã phát sinh biến hóa gì đó, nhưng cụ thể là biến hóa gì, hắn lại không thể nhìn ra được.

Tử Kim Hoàng Chủ không nhìn ra, nhưng Đàn Càn hòa thượng ở một bên lại có thể nhìn ra được. Liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, Đàn Càn hòa thượng nhất thời cả kinh thốt lên:

- Cái đệt! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã xảy ra chuyện gì? Hiện tại mới qua có mấy ngày, sao chỉ số năng lượng trên người ngươi đã từ 3 điểm hạ xuống chỉ còn có 1 điểm vậy?

Đọc truyện chữ Full