DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 932: Chân Nhân Cảnh tầng thứ sáu

Nếu cứ tu luyện theo tiến độ bình thường này, cho dù có sức mạnh của ngôi sao tím cũng phải mất nửa năm mới đột phá được Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy. Cảnh giới càng cao độ khó để đột phá càng lớn, mất càng nhiều thời gian hơn.

Những tu sĩ không có sự trợ giúp của ngôi sao tím, muốn từ Chân Nhân Cảnh tầng thứ sáu đột phá lên tầng thứ bảy, ít nhất cũng phải mất hàng nghìn năm. Có người thậm chí mất cả đời cũng không thể đột phá.

Nửa năm, từ Chân Nhân Cảnh tầng thứ sáu đột phá tầng thứ bảy, với tu sĩ khác mà nói là tốc độ tu luyện nghịch thiên.

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì vẫn cảm thấy quá chậm. Giờ hắn đang chạy đua với thời gian, buộc phải trong thời gian ngắn nhất có thể tu luyện lên Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy. Nếu không, Thiên Mộng Yêu Hoàng mà về Yêu Tộc Thánh Quốc thì kẻ phải chết chính là hắn.

Nếu dung hợp Diệt Thế Đao Đạo thì tu vi Ninh Tiểu Xuyên sẽ lại tăng lên vượt bậc, cho dù không thể đột phá Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy thì cũng sẽ không quá kém.

Không nói không rằng, Ninh Tiểu Xuyên lập tức tu luyện, định dung hợp đao đạo vào cơ thể.



Khi Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu dung hợp đao đạo thì nguyên thần của Khuynh Phi Tử bay ra khỏi ngôi sao tím.

Bốn ngày, nguyên thần của nàng ta ở trong đó đã mười hai năm, nguyên thần lớn hơn gấp đôi rồi.

Tu vi nàng ta vốn là Chân Nhân Cảnh tầng thứ nhất đỉnh phong, sau khi nguyên thần lớn hơn, tu vi đã trực tiếp đột phá lên tầng thứ hai trung kỳ.

- Mới… mới có bốn ngày…

Sau khi ra ngoài, Khuynh Phi Tử lập tức lấy Thiên Cơ La Bàn ra để tính thời gian.

Nàng ta kinh ngạc phát hiện tu luyện trong ngôi sao tím hơn mười năm mà bên ngoài mới qua bốn ngày.

- Nó rốt cuộc là bảo vật cấp nao?

Khuynh Phi Tử khó lòng có thể giữ bình tĩnh, chấn kinh nhìn Tiểu Linh Nhi, nghĩ bụng, người gọi là con gái nuôi của Diệt Nhân Vương này rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Chẳng trách nàng ta còn trẻ măng thế này đã tu luyện tới Chí Tôn Cảnh, thì ra là có bảo vật này.

- Nếu được tu luyện ở đó liên tục, có lẽ trong mười năm ta có thể đạt tới Chí Tôn Cảnh.

Khuynh Phi Tử nghĩ bụng.

Giờ nàng ta còn rất trẻ, nếu trong mười năm đạt tới Chí Tôn Cảnh thì sau này chưa biết chừng sẽ tu luyện tới Thứ Thần trong truyền thuyết.

Một giọng đầy phẫn nộ vang lên bên tai Khuynh Phi Tử:

- Lừa đảo!

Khuynh Phi Tử ngẩng lên, nhìn Tiểu Hồng đứng đằng sau:

- Tại sao lại nói ta lừa đảo?

Tiểu Hồng nói:

- Ngươi rõ ràng không phải song tu đạo lữ của Ninh Tiểu Xuyên, tại sao lừa ta? Ta còn ngây thơ tin ngươi, cho ngươi biết về bí mật ngôi sao tím.

Khuynh Phi Tử nói:

- Ta chưa từng bảo mình là song tu đạo lữ của Diệt Nhân Vương, cũng chưa từng leà ngươi. Nếu không phải ngươi chủ động nói bí mật đó thì ta hoàn toàn không biết.

- Vậy sao?

Tiểu Hồng vò đầu, nhìn về phía Ninh Hinh Nhi ngồi cách đó không xa. Ninh Hinh Nhi có chút bất lực gật đầu.

Tiểu Hồng hai tay thò móng vuốt:

- Cho dù như vậy ngươi cũng phải nhắc nhở ta, nếu không sao ta có thể phạm phải sai lầm lớn như vậy? Cả ngươi nữa, Hinh Nhi, ngươi cũng nên kịp thời nhắc ta. Tuy ta rất thông minh nhưng cũng có lúc phán đoán sai chứ.

Ninh Hinh Nhi thì càng vô tội hơn, rõ ràng lúc đó có nhắc nhở rồi mà Tiểu Hồng có nghe đâu.

Khuynh Phi Tử cuối cùng cũng hiểu ra chuyện gì:

- Thật ra các ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không nói chuyện này ra ngoài. Các ngươi hoàn toàn có thể tin tưởng ta.

- Tại sao bọn ta phải tin ngươi?

Tiểu Linh Nhi dừng tu luyện, vô cùng nghiêm nghị nhìn Khuynh Phi Tử:

- Ngươi vẫn gọi cha nuôi là Diệt Nhân Vương, có nghĩa là ngươi vẫn coi cha nuôi là phản đồ của nhân tộc. Nếu đã vậy, bọn ta có thể tin ngươi sao?

Khuynh Phi Tử nhìn ánh mắt đều không thiện cảm gì của Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Ninh Hinh Nhi, trong lòng căng thẳng. Là người ngoài mà phát hiện một bí mật lớn như vyậ, chắc chắn sẽ bị diệt khẩu.

Ánh mắt Tiểu Hồng trở nên lạnh lùng nói:

- Việc này là do ta gây ra, coi như ta có lỗi với nàng ta. Nếu ta ra tay chắc chắn trong lòng sẽ áy náy, ảnh hưởng tu hành sau này. Tiểu Linh Nhi, ngươi động thủ đi!

- Ta? Ta… chưa bao giờ giết người, ra tay không nổi.

Tiểu Linh Nhi nói.

Tiểu Hồng nhìn sang Ninh Hinh Nhi.

Ninh Hinh Nhi lắc đầu quầy quậy, nói nhỏ:

- Ta cũng chưa từng giết người!

- Được rồi. Xem ra vẫn là ta phải đích thân ra tay.

Tiểu Hồng cười lạnh, bàn tay xuất hiện một luồng Thần Tức Long Hỏa, sát khí đằng đằng tiến lại gần Khuynh Phi Tử.

Đọc truyện chữ Full