DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 533: Phệ Huyết Hóa Hình thảo

Đầu nguồn U Linh hà, trên bờ Nguyệt Nha hồ.

Đát Nguyệt công chúa khom người cúi đầu, nói:

- Mẫu thân đại nhân, toàn bộ chuyện là như vậy. Bọn hắn tuyên bố mình là thuộc hạ của Thanh Tước Vương, sau đó dẫn động trận pháp trên hòn đảo nhỏ màu đen, đã tiến vào mảnh dược điền cổ xưa trong truyền thuyết rồi.

Đứng đối diện với Đát Nguyệt công chúa chính là một phu nhân trẻ tuổi xinh đẹp, da thịt thập phần mềm mại co giãn, sóng mắt khiêu khích, trên bờ eo mảnh mai quấn một cái đai ngọc màu đỏ, ngực mông đầy đặn, hai chân đặc biệt thẳng tắp, quan trọng nhất chính là nàng có đến tận ba cái đuôi hồ ly.

Nàng và Đát Nguyệt công chúa lớn lên có chút khác biệt, không giống như mẫu thân của Đát Nguyệt công chúa, mà càng giống tỷ tỷ của nàng hơn.

- Thuộc hạ của Thanh Tước Vương? Hai người trẻ tuổi, một hòa thượng, một Huyền thú? Thật thú vị, Thanh Tước Vương điều động một nhánh đội ngũ như vậy muốn cướp lấy Thần tàng của Tử Kim Hoàng Chủ, như vậy cũng không khỏi quá khinh thường hai tộc chúng ta rồi.

Tam Vĩ Thương Hồ Vương chắp hai tay sau lưng, trên mặt lộ ra nụ cười, từ trên người tản mát ra một luồng khí tràng cuộn trào như sóng nước, khiến cho những Huyền thú cao cấp khác đều quỳ sát dưới thân thể của nàng.

Đát Nguyệt công chúa cũng quỳ một chân trên đất, nói:

- Mẫu thân đại nhân, mọi người không phải đã tiến vào chủ sơn của Táng Thần Sơn rồi sao? Tại sao lại lui ra ngoài? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Hừ, tòa chủ sơn kia chỉ là một cái mộ giả mà thôi, có người đã bố trí sát cục trong đó, khiến cho vài vị Thiên Nhân của Nhân tộc đều trọng thương.

Tam Vĩ Thương Hồ Vương hồi tưởng lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi, sát cục trong tòa chủ sơn, quả thực vô cùng đáng sợ. Nếu như không phải nàng có một cái giả thân Thiên Nhân, chết thay nàng trong sát cục đó, e rằng nàng cũng không có khả năng toàn thân trở ra.

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao bây giờ?

Đát Nguyệt công chúa hỏi.

Tam Vĩ Thương Hồ Vương nhìn chằm chằm vào hòn đảo nhỏ màu đen trong hồ, nói:

- Đợi bọn hắn từ trong đó tìm kiếm được thông linh kỳ dược, nhất định sẽ phải đi ra từ nơi này. Cứ để bọn hắn giúp chúng ta hái dược, như vậy không phải là chuyện tuyệt diệu sao? Bọn hắn tự cho là mình đã tìm thấy thông linh kỳ dược, nhưng lại căn bản không có lực lượng nắm giữ của thông linh kỳ dược, chỉ là dọn cỗ cho chúng ta ăn mà thôi.

Trong thế giới hắc ám vô biên vô tận này, tựa như căn bản không có điểm cuối cùng, trên mặt đất không có một ngọn cỏ, sinh cơ cũng không có, nếu không phải lúc trước gặp được một gốc thông linh kỳ dược, Ninh Tiểu Xuyên thậm chí còn hoài nghi mình đã tiến vào táng địa của Tử Kim Hoàng Chủ.

Liên tục đi suốt sáu ngày, hắn cuối cùng cũng tìm được một gốc thông linh kỳ dược.

Gốc thông linh kỳ dược này sinh trưởng trên một tầng vách đá kết đầy hàn băng dựng đứng, là một cái dây leo màu xanh, dài chừng hơn 20 trượng, mọc ra từng cái lá cây lớn màu xanh như quạt hương bồ, tản mát ra sắc thái y hệt phỉ thủy.

Còn chưa đi đến gần thì Ninh Tiểu Xuyên đã ngửi thấy một mùi dược quen thuộc.

- Trường Thanh Linh Đằng. Trong truyền thuyết, Trường Thanh Linh Đằng cứ mấy trăm năm mới dài thêm một trượng, gốc Trường Thanh Linh Đằng này đã dài hơn 20 trượng, chẳng phải đã sinh trưởng hơn 2000 năm rồi ư?

Ninh Tiểu Xuyên cố gắng kìm chế sung sướng trong lòng, cẩn thận hành tẩu, từ từ tiếp cận gốc Trường Thanh Linh Đằng kia.

Có thể nói, kỳ dược sinh trưởng ngàn năm là có thể thông linh, hóa thành “thông linh kỳ dược”. Thông linh kỳ dược sinh trưởng hơn 2000 năm thì lại càng hiếm thấy hơn, linh tính tuyệt đối cường đại, không phải là vài loại thông linh kỳ dược bình thường có thể so sánh.

- Tác dụng chủ yếu của Trường Thanh Linh Đằng chính là gia tăng thọ nguyên của Võ giả. Gốc Trường Thanh Linh Đằng này đã hơn 2000 năm, đủ để kéo dài sinh mệnh của Võ giả thêm 20 năm. Nếu như đem Trường Thanh Linh Đằng luyện chế thành Nhân cấp đan, thậm chí còn có thể kéo dài sinh mệnh thêm 40 năm cho Võ giả.

Mỗi một loại thông linh kỳ dược đều có dược hiệu bất động, có loại có thể kéo dài sinh mệnh, có loại có thể trị thương, lại có loại có thể đề thăng tu vi.

Muốn thu thập thông linh kỳ dược thì cũng phải thập phần cẩn thận, nếu như dùng vũ lực thu thập thì rất có thể khiến cho thông linh kỳ dược bị tổn thương.

Ninh Tiểu Xuyên lặng lẽ đi đến trên vách đá, đột nhiên, gốc Trường Thanh Linh Đằng kia cảm nhận được khí tức trên người hắn, tại phần gốc mọc ra hai cái chân người, quả thực giống như một con rắn xanh phóng chạy về phía xa.

- Còn muốn trốn?

Lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên phóng ra từng đoàn Âm Dương Minh Hỏa, hóa hỏa diễm thành vòng tròn, tạo thành từng viên cầu hỏa diễm, bao vây Trường Thanh Linh Đằng trong ngọn lửa.

Đối với Dưỡng Tâm Sư mà nói, dùng Huyền hỏa để vây khốn thông linh kỳ dược, chính là biện pháp thu thập tốt nhất.

Bởi vì, Huyền hỏa chính là khắc tinh của thông linh kỳ dược, một khi vây khốn nó trong Huyền hỏa, thì nó cũng không còn cơ hội đào tẩu nữa.

Phành...

Trường Thanh Linh Đằng không ngừng phản kích, muốn lao ra khỏi Âm Dương Minh Hỏa.

Ninh Tiểu Xuyên lại đánh ra một cái đại thủ ấn, tiến vào bên trong hỏa cầu, chụp lấy Trường Thanh Linh Đằng, sau đó ném nó vào trong hộp Huyền Linh mộc đã sớm chuẩn bị.

Hộp Huyền Linh mộc chính là dụng cụ tốt nhất để chứa thông linh kỳ dược, không chỉ có thể khóa chặt được thông linh kỳ dược, mà còn có thể bảo tồn cho thông linh kỳ dược sống mãi.

Cạch…

Hộp Huyền Linh mộc khép lại, bị Ninh Tiểu Xuyên ném vào trong túi Càn Khôn.

- Thông linh kỳ dược ở nơi này quả thật không ít, nếu như ở nơi khác trong Đại Hoang, e rằng trong mười vạn dặm cũng không tìm được một gốc.

Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.

Vụt...

Tại phía bắc, có một đạo cột sáng lao thẳng lên trời, tại phía chân trời hình thành một đạo quang tuyến nối liền với bầu trời.

- Tư Đồ Cảnh phát ra tín hiệu cầu cứu, hắn gặp nguy hiểm rồi.

Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trở nên nghiêm túc, trên lưng mở ra một đôi quang dực, nhanh chóng bay về phía bắc.

Nửa canh giờ sau, Ninh Tiểu Xuyên đã vượt qua một vách đá dốc đứng, đến một khu thạch lâm, hắn hạ xuống đất, từ từ đi vào trong sương mù màu đen, liền tìm thấy một cây trường thương màu tím, trên mặt đất còn lưu lại vài giọt máu tươi.

Tử Long thương.

Đây là thương mà Tư Đồ Cảnh sử dụng.

Ninh Tiểu Xuyên rút Tử Long thương khỏi mặt đất, đem nguyên khí vận chuyển vào hai mắt, trong mắt lập tức phóng ra hai đạo khí hà (*), thị lực lập tức tăng lên gấp mười lần, cẩn thận quan sát kỹ bốn phía.

(*) đám khí nhiều màu tập trung như ráng mây

- Xem ra thế giới này không chỉ có thông linh kỳ dược, mà còn có một vài thứ nguy hiểm khác.

Bốn phương tám hướng đều là vách núi cao ngất, trên vách đá dựng đứng kết đầy hàn băng dày đặc, trên vách núi tràn ngập sương mù màu đen. Toàn bộ thế giới đều thập phần lạnh lẽo, mỗi một tia sương mù đều giống như có thể đông cứng linh hồn của người khác.

Bịch bịch…

Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Tử Long thương, đi sâu vào trong đám khói đen, cứ đi được trăm mét thì lại có thể tìm thấy một vài vết máu trên mặt đất.

Cũng không biết đi được bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên chợt nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ sau lưng truyền tới, nguyên khí Võ Đạo lập tức rót vào trong Tử Long thương, trường thương màu tím phun ra nuốt vào hào quang thiểm điện, một thương đâm thẳng về phía sau.

Mũi thương của Tử Long thương đâm vào chính giữa mi tâm của Đàn Càn hòa thượng, chỉ kém một tấc nữa là đâm thủng cái đầu trọc của Đàn Càn hòa thượng rồi.

- A Di Đà Phật, Ninh thí chủ, ngươi làm gì thế? Hù chết bần tăng rồi.

Đàn Càn hòa thượng ngừng thở, toàn thân cứng đờ, không dám nhúc nhích chút nào.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Tử Long thương, thở dài một hơi, nói:

- Khói đen ở đây có chút cổ quái, khiến lực lượng tinh thần của ta bị áp chế, chỉ có thể thông qua nhĩ lực để phán đoán có địch nhân tới gần hay không. Hòa thượng, tại sao ngươi lại chạy tới đây? Lúc nhìn thấy ta làm phiền hãy kêu lên một tiếng, miễn cho tạo thành ngộ thương.

Đàn Càn hòa thượng nói:

- Ta cũng nhìn thấy tín hiệu cầu cứu của Tư Đồ thí chủ cho nên mới lập tức chạy tới, không ngờ vừa mới tới liền nhìn thấy một người rất giống ngươi, ta định đi lên chào hỏi a. Thế nhưng, ta vừa mới đi tới trước thì sau gáy hắn đột nhiên mọc ra một cái miệng lớn dính máu, thiếu chút nữa là đã nuốt chửng bần tăng rồi. May là bần tăng thoát nhanh, bằng không thì nào còn cơ hội đứng trước mặt Ninh thí chủ nữa?

- Sau khi đi vào sương mù màu đen, ta lại nhìn thấy một bóng người rất giống ngươi, không nói hai lời liền móc ra một bản kinh Phật, vốn định đặt lên đỉnh đầu của hắn. Thế nhưng, bần tăng còn chưa đặt kinh Phật xuống thì ngươi đã đâm tới một thương rồi.

Đàn Càn hòa thượng lấy từ trong tay áo ra một bản kinh Phật màu tím, hiển nhiên vừa rồi hắn thật sự muốn đặt kinh Phật lên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên tin rằng những lời Đàn Càn hòa thượng nói đều là sự thật, không khỏi nhíu mày, nói:

- Ngươi nói, ngươi ở ngoài kia nhìn thấy một bóng người rất giống ta?

- Đúng vậy, quả thực giống như đúc.

Đàn Càn hòa thượng nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vậy có lẽ ngươi đã gặp “Phệ Huyết Hóa Hình thảo” rồi.

- Thông linh kỳ dược “Phệ Huyết Hóa Hình thảo” có thể tăng cường tu vi Võ giả ư?

Đàn Càn hòa thượng vốn dĩ mặt mày vẫn ủ dột, nhưng nghe thấy tên của loại thông linh kỳ dược này, tinh thần lập tức tỉnh táo, hai mắt bắn ra thần quang.

Ninh Tiểu Xuyên cảnh giác nhìn bốn phía, nói:

- Phệ Huyết Hóa Hình thảo có thể thôn phệ huyết khí của Võ giả, gia tăng Đạo của bản thân. Vừa rồi nó không đắc thủ, nhất định sẽ ra tay lần nữa. Không bằng đại sư hãy làm mồi nhử, dụ gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo kia ra, để ta thu thập nó. Sau khi thu hoạch được Phệ Huyết Hóa Hình thảo, chúng ta sẽ chia đều.

- Được, cứ làm như thế đi!

Đàn Càn hòa thượng nói.

Đàn Càn hòa thượng chậm rãi bước đi, trong tay cầm một quyển kinh Phật, miệng đọc kinh Phật, đồng thời còn lộ một cánh tay vừa to vừa trắng ra khỏi Phật y, thật giống như sợ Phệ Huyết Hóa Hình thảo sẽ không đến ăn hắn vậy.

- Thịt của ta rất thơm, mau tới ăn đi nào, thịt của ta rất ngọt, mau mau tới ăn thôi…

Trong miệng Đàn Càn hòa thượng không ngừng lẩm bẩm.

Ninh Tiểu Xuyên thì ẩn nấp trong bóng tối, thân hình và vách đá hòa hợp thành một thể, đứng từ xa nhìn về phía Đàn Càn hòa thượng.

Không lâu sau, một nam tử rất giống Tư Đồ Cảnh từ trong sương mù màu đen đi ra, cẩn thận lảng vảng gần chỗ Đàn Càn hòa thượng, tựa như muốn hấp dẫn sự chú ý của Đàn Càn hòa thượng.

Đàn Càn hòa thượng ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy thân ảnh của Tư Đồ Cảnh, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, liền đuổi theo, nói:

- Tư Đồ Cảnh, bần tăng tìm được ngươi rồi.

Đàn Càn hòa thượng vừa mới đuổi theo thì thân thể của nam tử giống như Tư Đồ Cảnh đột nhiên bạo liệt, hóa thành một trận sương mù huyết sắc, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy một gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo cực lớn sinh trưởng trong huyết vụ.

Tổng cộng có 32 phiến lá, mỗi một phiến lá đều dài mấy chục thước, thoạt nhìn giống như một đám lá đao, như một trận gió lốc quấn quanh Đàn Càn hòa thượng, muốn xé nát thân thể hắn.

Ầm...

Ninh Tiểu Xuyên lập tức từ trong vách đá lao ra, trong tay ngưng tụ thành một thanh chiến kiếm nguyên khí, chém về phía gốc thảo đang quấn quanh người Đàn Càn hòa thượng.

Ào ào…

Chiến lực của Phệ Huyết Hóa Hình thảo không hề yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí có thể so với cường giả Thiên Thê cảnh.

Mỗi một cái phiến lá đều cứng rắn như sắt, sắc bén như đao, mấy chục cái phiến lá đồng thời chém xuống Ninh Tiểu Xuyên, khắp nơi tràn ngập sát khí và đao khí, khiến người ta có cảm giác như tiến vào núi đao biển lửa.

Đọc truyện chữ Full