DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 513: Kim Cương Cô

Thiền Thừ cầm hai cái Lang Nha Bổng, toàn thân gồ lên cơ bắp màu xanh, sải bước đi tới, lộ ra cái răng cửa rất lớn, cười gằn nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, Đại Vương đã có lệnh, nếu ngươi còn không nghe lời mà quay trở về, nàng sẽ đích thân đến bắt ngươi a.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa sáu viên Thiết Cốt Đan, lực tay đã tăng lên 54 vạn cân, Địa võ nguyên khí trong cơ thể lại chuyển hóa thành Thiên võ nguyên khí, chiến lực vượt xa trước kia, tất nhiên cũng không hề e ngại đại chiến với Thiền Thừ.

Cho dù chỉ dùng thân thể giao phong thì cũng sẽ không yếu hơn nó.

Tư Đồ Cảnh cười nói:

- Ninh huynh, tu vi của ta cũng vừa vặn phục hồi lại đỉnh phong, không bằng ngươi hãy giao nó cho ta, để ta trấn áp nó.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát, nói:

- Được rồi, ngươi có “Nhân Hình Tâm Cung”, chiến lực vượt xa Võ giả cùng cảnh giới, có lẽ cũng đủ đánh với nó một trận.

Tư Đồ Cảnh cười dài một tiếng, từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú nhảy lên, liên tiếp biến hóa phương vị bốn lần trên không trung, vượt qua khoảng cách 3000 mét, rơi xuống đối diện Thiền Thừ.

- Này tiểu tử, ngươi là ai? Dựa vào cái gì mà cản đường lão tử? Bà nội nó.

Thiền Thừ chỉ vào Tư Đồ Cảnh, tức giận nói.

- Ninh huynh nói, ngươi là một đầu Huyền thú cửu phẩm. Trong lòng ta rất hiếu kỳ, không biết Huyền thú cửu phẩm mạnh như thế nào?

Tư Đồ Cảnh nói.

- Đi đi, ngươi còn chưa đủ tư cách, để Ninh Tiểu Xuyên tới đây đánh một trận với ta.

Thiền Thừ có chút không kiên nhẫn mà nói.

- Có đủ tư cách hay không, phải đánh thử mới biết được.

Tư Đồ Cảnh bày ra tư thế long hình hổ bộ, hai chân đạp một cái núi rung đất chuyển, cánh tay vươn ra, tựa như mãnh hổ vồ thỏ, chỉ vài động tác đơn giản đã khiến bản thân rơi vào trạng thái chiến đấu tốt nhất.

Trong miệng Thiền Thừ khẽ phát ra một tiếng “hừ”, cẩn thận dò xét Tư Đồ Cảnh, dường như đã có chút hứng thú.

Trong cơ thể của hắn phóng ra nguyên khí thú tính cuồn cuộn mênh mông, Lang Nha Bổng đánh xuống, cơ bắp và cốt cách trên tay phát ra một trận thanh âm bạo hưởng, tựa như tiếng pháo nổ vang.

Lực lượng thân thể của Thiền Thừ đáng sợ vô cùng, một kích tùy tiện cũng có thể bổ đôi vách núi, san bằng đồi nhỏ, lực lượng hùng hậu không gì sánh nổi.

Tư Đồ Cảnh lại có “Nhân Hình Tâm Cung”, lực lượng thân thể cường đại không gì sánh được, so với Thiền Thừ lại càng linh hoạt hơn, thân thể tựa như quỷ mị, xảo diệu tránh thoát một kích như lôi đình của Lang Nha Bổng, hóa quyền thành đao, chém thẳng về phía cánh tay Thiền Thừ.

Mặc dù chỉ là bàn tay, nhưng lại còn sắc bén hơn cả lưỡi đao, nếu như chém trúng kim loại, cho dù là Huyền Khí do huyền thiết tạo thành cũng sẽ bị đánh nát.

Thiền Thừ tất nhiên cũng phát giác nguy cơ, liền hú lên một tiếng quái dị, không ngờ thân thể bành trướng lên một vòng, tựa như trái bóng da, đột nhiên tông thẳng về phía Tư Đồ Cảnh.

Nếu như Tư Đồ Cảnh tiếp tục chặt tay Thiền Thừ, thân thể của hắn sẽ bị Thiền Thừ húc trúng.

Với lực lượng công kích cường đại của Huyền thú cửu phẩm, làn da lại cứng rắn như kim thiết, cốt cách như thần ngọc, huyết dịch như thủy ngân. Cho dù chỉ một cái chạm nhẹ của nó, e rằng cũng sẽ tứ phân ngũ liệt.

Tư Đồ Cảnh lại không tránh né, vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, không ngờ cũng tông thẳng về phía Thiền Thừ.

Phành...

Hai cái thân thể va chạm vào nhau, phát ra thanh âm như kim loại va chạm, quả thực không khác gì hai tòa thiết sơn nện vào nhau.

Hai người đồng thời thối lui, không ngờ lông tóc đều không thương tổn.

- Ha ha, khá lắm, thân thể thật cường đại, ta thích.

Thiền Thừ trở nên hưng phấn không gì sánh nổi, ánh mắt nhìn Tư Đồ Cảnh không ngừng tỏa sáng, không khác gì nhìn thấy một tuyệt thế mỹ nữ.

Hắn ném hai cái Lang Nha Bổng xuống đất, sau đó nhào thẳng về phía Tư Đồ Cảnh.

Phành...

Phành...

Thể trạng của hai bên đều rất nghịch thiên, mỗi một quyền đánh ra, đều sẽ bạo phát sóng công kích mãnh liệt.

Mặt đất bị lực lượng của hai người khiến cho nứt toác, tạo thành một vệt dài cực lớn.

Grào... Grào...

Phía xa xa, một đám mây đen tràn tới.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, nhìn thấy bầu trời phía tây tràn ngập khói đen dày đặc, rất nhiều bóng đen bay trong tầng mây, loáng thoáng có thể nghe thấy thanh âm Huyền thú rít gào trầm thấp truyền đến.

- Nhất định là những đại Huyền thú đầu lĩnh dưới trướng của Thanh Tước Vương đang chạy tới rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không chờ đợi nữa, trên lưng chợt mọc ra một đôi quang dực Lôi Điện cực lớn, từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú bay lên, chỉ trong nháy mắt đã bay đến đỉnh đầu Thiền Thừ, đánh ra một đạo thủ ấn thiểm điện, ép thẳng xuống người nó.

Trong miệng Thiền Thừ phun ra một đám khí lưu huyết sắc, hai tay cũng biến thành màu đỏ, trở nên tráng kiện như thùng nước, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ầm...

Nửa người Thiền Thừ bị đánh lún vào lòng đất, cánh tay nứt vỡ ra bốn năm đường, huyết nhục vỡ ra.

- Bà nội nó, Ninh Tiểu Xuyên, lực lượng của ngươi tại sao lại trở nên cường đại như vậy?

Thiền Thừ vận chuyển nguyên khí thú tính, khiến cho vết nứt trên cánh tay khép lại, thân thể phóng lên, nhổ ra khỏi đất, nói:

- Hai người các ngươi đánh một mình ta thì có bản lĩnh gì? Có bản lĩnh thì đơn đả độc đấu, cho ta bại thì cũng bại tâm phục khẩu phục.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đừng nói nhảm nữa, đám Huyền thú đầu lĩnh dưới trướng Thanh Tước Vương đã chạy tới rồi, bắt giữ nó lại rồi lập tức rời khỏi đây thôi.

Thiền Thừ nghe vậy, liền nhặt lấy hai cái Lang Nha Bổng trên mặt đất, sau đó quay đầu bỏ chạy.

Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh đồng thời đuổi theo, trải qua một phen ác đấu, cuối cùng cũng bắt giữ được Thiền Thừ.

Trước khi đám Huyền thú đầu lĩnh chạy tới, bọn hắn đã rời khỏi mảnh địa vực Đại Hoang này, sau đó trốn vào trong một tòa hạp cốc.

Ninh Tiểu Xuyên bố trí một cái trận pháp bên ngoài hạp cốc, trong lòng đất lập tức bốc lên từng đám mây trắng, hóa thành sương mù, che phủ cả hạp cốc.

Thiền Thừ bị Khốn Long tỏa khóa chặt, cột vào trên một gốc đại thụ thô to đường kính ba mét.

Một khi bị Khốn Long tỏa khóa chặt, cho dù là Huyền thú cửu phẩm cũng không thể đào thoát, tu vi trong cơ thể cũng sẽ bị giam cầm.

- Ninh Tiểu Xuyên, đừng có làm tuyệt tình như vậy, chúng ta đều là người của Đại Vương, là người một nhà thì không nên khiến quan hệ trở nên mâu thuẫn.

Thiền Thừ giãy dụa mấy lần, thế nhưng vẫn không thể chấn văng được Khốn Long tỏa, cuối cùng đành lựa chọn chấp nhận số mệnh.

Tư Đồ Cảnh từ bên ngoài sơn cốc đi vào, nói:

- Đám Huyền thú kia đã rời đi rồi, dường như chính là Huyền thú đầu lĩnh dưới trướng của Thanh Tước Vương, trên thân vài con Huyền thú đều tản mát khí tức Huyền thú cửu phẩm vô cùng khủng bố.

Thiền Thừ nói:

- Nói nhảm, Đại Vương chúng ta chưởng quản lãnh thổ mấy chục vạn dặm xung quanh Trảm Thiên hoang lĩnh, dưới trướng có tổng cộng hơn trăm đầu Huyền thú cửu phẩm, ta chỉ là một trong những Huyền thú cửu phẩm yếu nhất mà thôi.

- Ninh huynh, gia hỏa này xử lý thế nào đây? Nghe nói toàn thân Huyền thú cửu phẩm đều là bảo vật, huyết dịch có thể dùng để luyện đan, cốt cách có thể dùng để luyện dược, da thú cũng có thể luyện thành áo giáp.

Tư Đồ Cảnh nói.

Thiền Thừ biến sắc, hai chân cũng trở nên mềm nhũn đi vài phần, nói:

- Này, đừng như vậy a… Ta chỉ mới đạt tới Huyền thú cửu phẩm mà thôi, không bằng… không bằng các ngươi hãy nuôi thêm hai năm nữa được không?

- A Di Đà Phật, tội lỗi tội lỗi, tuyệt đối không thể sát sinh a.

Đàn Càn hòa thượng chắp tay đi tới, nói:

- Tổ tiên của nó đã từng là một đầu Phật Thiềm Thừ bên cạnh Đại Minh Phật, có quan hệ rất sâu xa với Phật môn chúng ta, nếu như hai vị thí chủ tin tưởng bần tăng, cứ giao nó cho bần tăng trông giữ, được không?

Ninh Tiểu Xuyên chưa bao giờ nghĩ tới việc thật sự giết chết Thiền Thừ, liền hỏi:

- Đại sư định xử trí nó như thế nào?

Đàn Càn hòa thượng liếc nhìn Thiền Thừ một cái thật sâu, nói:

- Bần tăng định thu nó làm đồ đệ, dùng Phật hiệu để tiêu trừ thú tính của nó, dẫn nó trở về Phật môn, tương lai sẽ trở thành Đại Kim Cương Phật Đà của Phật môn chúng ta.

- Phi phi, chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn thu lão tử làm đồ đệ, cũng không nhìn lại đũng quần của mình xem?

Thiền Thừ phun ra một ngụm nước bọt, lập tức nọc độc rơi đầy gương mặt hiền lành của Đàn Càn hòa thượng.

Nọc độc của Huyền thú cửu phẩm cực kỳ khủng bố, ngay cả tinh thiết cũng sẽ bị ăn mòn thành nước thép. Da mặt của Đàn Càn hòa thượng không biết dày đến cỡ nào, hắn chỉ dùng tay áo lau đi nọc độc trên mặt, không ngờ ngay cả một chút tổn thương cũng không có.

- A Di Đà Phật, đồ nhi, ngươi nóng nảy khó thuần thì vi sư chỉ có thể dùng diệu pháp để tạm thời áp chế ngươi mà thôi.

Đàn Càn hòa thượng không nhanh không chậm lấy ra một cái vòng tay bằng vàng từ trong tay áo, rót một tia Phật khí vào trong vòng tay, vòng tay lập tức biến lớn hơn một vòng.

Một đám Phạn văn thần bí dày đặc khắc lên bề mặt vòng tay, Phật Quang không ngừng lập lòe, chữ viết bên trên chìm nổi bất định.

- Đây chẳng lẽ là kiện Phật khí Thần cấp “Kim Cương cô” trong truyền thuyết của Phật môn?

Tư Đồ Cảnh sợ hãi thốt lên.

Đàn Càn hòa thượng cười hắc hắc, có chút đắc ý mà nói:

- Không phải, chỉ là một kiện vật phẩm phỏng chế theo mà thôi, ta đặt tên cho nó là “Kim Cương trạc”.

Gương mặt Ninh Tiểu Xuyên cũng khẽ động, bởi vì trên địa cầu cũng có câu chuyện thần thoại về “Kim Cương cô”, nó đã từng trấn áp một đầu thạch hầu bất tử, giữa hai thứ này không biết có mối liên hệ gì hay không?

Đàn Càn hòa thượng đeo Kim Cương trạc lên đầu Thiền Thừ, miệng đọc một tràng chú ngữ, Kim Cương trạc liền dung hợp cùng với đầu của Thiền Thừ, Phật văn không ngừng bay lượn, khóa chặt vào trong huyết nhục của Thiền Thừ, khiến cho cái đầu của hắn không ngừng phát ra tiếng “rắc rắc”.

Đầu của nó giống như bị bóp nát vậy.

- Đau quá… đau quá… Lão lừa trọc… Ngươi… ngươi thật quá độc ác… A… cứu mạng, Đại Vương… Đại gia, ta sai rồi, ta sẽ làm đồ đệ của ngươi… ta sẽ quy y Phật môn, ta có Phật tính…

Thiền Thừ đau đớn đến mức toàn thân co rút, hai tay ôm đầu, khóc ròng như trẻ con.

Ninh Tiểu Xuyên cũng được mở rộng tầm mắt, thì ra trên đời này thật sự có “Kim Cương trạc”.

- Đàn Càn đại sư, vừa rồi ngươi niệm chú ngữ gì vậy?

Đàn Càn hòa thượng nói:

- Ma La Tâm Kinh chú.

- Chẳng lẽ không phải là Kim Cô chú?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Đàn Càn hòa thượng có chút ngạc nhiên, nói:

- Lão nạp tinh thông 9 loại Phật chú đại thừa, 114 loại Phật chú tiểu thừa, nhưng lại chưa từng nghe qua Kim Cô chú. Ninh thí chủ, Kim Cô chú mà ngươi nói là Phật chú đại thừa hay là Phật chú tiểu thừa?

- Ách… Xem như ta chưa từng nói gì đi.

Ninh Tiểu Xuyên ậm ừ trả lời, cũng không hỏi gì thêm.

Trong lòng thầm nghĩ, có lẽ đây chỉ là trùng hợp mà thôi.

Trong Phật môn có rất nhiều loại chú ngữ thi triển Phật khí. Gặp phải một kiện Kim Cương trạc cũng là chuyện rất bình thường.

Sau khi Thiền Thừ khuất phục Kim Cương trạc của Đàn Càn hòa thượng, Ninh Tiểu Xuyên liền thu hồi Khốn Long tác, sau đó hỏi thăm Thiền Thừ về chuyện của Hắc Vụ Quỷ Nguyên.

- Hắc Vụ Quỷ Nguyên biến mất rồi?

Sắc mặt của Ninh Tiểu Xuyên liền trở nên cực kỳ ngưng trọng.

- Đúng vậy, ta vốn định đi tới đầu bên kia của Hắc Vụ Quỷ Nguyên để chặn đường ngươi, thế nhưng, vừa mới đi được nửa đường thì Hắc Vụ Quỷ Nguyên phạm vi mười vạn dặm đột nhiên biến mất trong hư không, ta đem chuyện này bẩm báo cho Đại Vương, Đại Vương liền tự mình đến Hắc Vụ Quỷ Nguyên dò xét, phát hiện không gian có dấu vết chấn động lưu lại. Nàng nói, toàn bộ Hắc Vụ Quỷ Nguyên rất có thể đã bị không gian thôn phệ rồi, nói không chừng đã rơi vào bên trong Táng Thần Sơn.

Thiền Thừ nói.

Đọc truyện chữ Full