DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 380: Lần đầu giao phong cùng Vân Trung Hầu

-Ầm ầm ầm...

Đại quân xuất phát, khí thế vô cùng khổng lồ, ngoại trừ Thần Long Vương và Vân Trung Hầu, Lạc Thần Hầu, Tề Thiên Hầu thống lĩnh 200 vạn đại quân ra, quân đội tiếp ứng của triều đình cũng lần lượt tập trung, trong đó có bốn loại binh chủng cường đại, gồm: Long Tượng Thần Võ Doanh, Thần Hỏa Doanh, Sư Hổ Doanh, Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh.

Nhân số của bốn đại binh chủng này cũng không nhiều, “Sư Hổ Doanh” có nhân số tối đa cũng không quá vạn người, so với 200 vạn đại quân mà nói, quả thực không đáng nhắc tới.

Thế nhưng, bốn đại binh chủng này mới là chủ lực tiến đánh Tông môn, còn 200 vạn đại quân lại biến thành quân đội tiếp ứng, chỉ phụ trách quét dọn chiến trường cho bốn đại binh chủng, thanh trừ những địch nhân muốn đột phá vòng vây đào tẩu.

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thanh cũng đã trở về quân doanh.

Trong doanh trướng của Chủ soái.

Phành...

Thần Long Vương hung hăng vỗ tay lên bàn, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thanh đứng bên dưới, râu tóc dựng ngược lên, hét lớn:

- Làm càn, đúng là làm càn, bổn Vương suất binh bao nhiêu năm, còn chưa bao giờ gặp tình huống Đô Thống mất tích trong lúc hành quân. Nói đi! Các ngươi đi đâu?

Lạc Thần Hầu, Tề Thiên Hầu, Ngân Trì phu nhân, Vân Trung Hầu, Tham quân của bốn đại binh chủng, hơn mười vị Quốc Sư trong quân, tất cả đều ở trong doanh trướng của chủ soái.

Rất nhiều người đều lộ vẻ hả hê, chờ Ninh Tiểu Xuyên bị xử theo quân pháp.

Ngự Thanh cực kỳ khí phách, nói chuyện hùng hồn:

- Ta và tiểu Hầu gia cùng nhau tiến vào Huyền Cơ Sơn điều tra địa hình, xâm nhập nội địa của địch, đánh thẳng vào trung ương địch quân, thông qua sự cơ trí dũng cảm, mưu lược tính toán, siêu việt tu vi Võ Đạo của thường nhân, nếm trải trăm cay ngàn đắng, cuối cùng cũng vẽ được địa hình, đây quả thật là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, có nhiều phen chúng ta thiếu chút nữa đã bị cường giả của Nhất Nguyên Tông phát hiện. Thế nhưng, lúc lâm vào tuyệt cảnh, chúng ta đều tự nhủ với lòng, chúng ta là quân nhân của triều đình, là thần tử của Thánh Thượng, vì Thánh Thượng trừ ưu giải nạn chính là chức trách của chúng ta. Cho dù chết cóng cũng phải nghênh gió mà đứng thẳng, cho dù chết đói cũng không khom người cúi đầu, tuyệt đối không thỏa hiệp với đối phương, hai chúng ta động viên lẫn nhau, đồng tâm đồng đức, dùng ý chí kiên cường, tinh thần vì quốc gia phục vụ, cắn răng đổ máu mà tiến tới. Quả thật không dễ dàng a… Đây chính là địa đồ những nơi hiểm yếu trong vòng 500 dặm xung quanh Huyền Cơ Sơn, xin mời Vương gia xem xét.

Ngự Thanh cẩn thận lấy ra một tấm da Huyền thú, trình lên cho Thần Long Vương.

Đây chính là địa đồ những nơi hiểm yếu của Huyền Cơ Sơn, còn ghi chép tỉ mỉ số lượng quân bố trí trong mỗi tòa trọng trấn.

Thứ này là do Ninh Tiểu Xuyên tìm được trong đạo tràng tu luyện của Diệp Nam Thiên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đúng vậy, những lời của tiểu Vương gia đều là sự thật.

Thần Long Vương thận trọng quan sát tấm da Huyền thú, khẽ gật đầu, nói:

- Đây đúng là một mật đồ quân cơ trọng yếu, nếu như tình báo chuẩn xác, ngược lại các ngươi còn có thể lập đại công.

Thần Long Vương đã nói như vậy, xem như mọi chuyện đã có thể tạm thời cho qua.

Nói đùa, Thần Long Vương dù sao cũng là ông già của Ngự Thanh, tất nhiên phải che chở cho hai người bọn họ, nếu như lập được đại công thì càng phải trắng trợn tuyên dương một phen.

Thần Long Vương cố tình bỏ qua chuyện này, thế nhưng lại không có người dễ dàng buông tha cho Ninh Tiểu Xuyên như vậy.

Vân Trung Hầu lạnh lùng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên đường đường chính là Hữu Lộ Quân Đô Thống, nắm giữ 40 vạn đại quân, tại sao không điều động cấp dưới đi điều tra địa hình? Dò xét tình báo? Lại tự ý rời cương vị, trái với quân lệnh, bây giờ chỉ mang một tấm địa đồ trở về đã muốn thoát tội?

- Hầu gia nói hay lắm, thế nhưng, Huyền Cơ Sơn là nơi mà người thường có thể xông vào ư?

Ninh Tiểu Xuyên đối mặt với Vân Trung Hầu, trong mắt như bắn ra tia điện.

Với tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, đủ để đánh với Vân Trung Hầu một trận. Tại phương diện khí thế, Ninh Tiểu Xuyên không hề thua kém hắn chút nào.

Hai người đều là thiên tài tuấn kiệt tuyệt đỉnh, từ sớm đã có quan hệ đối địch với nhau, một khi khí thế đối chọi thì chẳng khác gì cây kim so với cọng râu, không ai chịu kém ai.

Ngân Trì phu nhân biết tu vi Võ Đạo của Vân Trung Hầu cao thâm mạt trắc, không khỏi cảm thấy lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên, muốn ngăn cản hai người tiếp tục giao phong. Thế nhưng nàng vừa bước ra, đã bị một luồng lực lượng vô hình đẩy trở về.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên và Vân Trung Hầu vẫn đứng yên tại chỗ, không hề cử động, thế nhưng, tinh thần của bọn hắn đã thoát ra khỏi thân thể, tranh đấu với nhau.

Bầu không khí trong doanh trướng Chủ soái càng lúc càng nặng nề, giống như đang kìm nén một trận phong bạo cực lớn.

Phốc…

Trong miệng Vân Trung Hầu thổ ra một ngụm máu, tâm thần thương tổn, trái tim như bị xé nứt, đau đớn đến cực điểm.

Hắn ôm ngực thối lui hai bước, trong mắt tràn ngập kinh hãi, nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ không thể tin nổi.

Tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, tại sao lại có thể cường đại đến như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi tâm thần, ngôn từ nghiêm trang:

- Trong lòng Hầu gia bất mãn như vậy, ta thấy có lẽ là Hầu gia đang ghen ghét vì ta và tiểu Vương gia lập quân công a.

Sau khi Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên thức tỉnh, lực lượng tâm thần liền trở thành lực lượng mạnh nhất của hắn, ngay cả lúc Tông chủ Nhất Nguyên Tông giao phong tâm thần với Ninh Tiểu Xuyên, còn chịu thiệt thòi, huống chi là Vân Trung Hầu?

Tu vi Võ Đạo của Vân Trung Hầu còn kém xa so với Tông chủ Nho Tinh Hà.

Người bình thường tất nhiên không rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng Lạc Thần Hầu và Thần Long Vương đều là chí cường giới Võ Đạo, tất nhiên biết rõ Ninh Tiểu Xuyên và Vân Trung Hầu vừa rồi đã giao phong tâm thần, hơn nữa Ninh Tiểu Xuyên còn giành chiến thắng.

Nhìn thấy Vân Trung Hầu thổ huyết, Ngân Trì phu nhân cũng kinh hãi vô cùng, liền nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Ngự Thanh ho khan hai tiếng, nói:

- Thực không dám giấu diếm, lần này chúng ta không chỉ lấy được địa đồ, mà còn giết được một trong bảy đại Phong chủ của Nhất Nguyên Tông – Duyên Sinh phong chủ.

Ngự Thanh lấy ra một cái hộp sắt, đặt tới trước mặt Thần Long Vương.

Toàn bộ Võ giả trong doanh trướng Chủ soái đều mở mắt trừng trừng, giết một trong bảy đại Phong chủ của Nhất Nguyên Tông? Điều này có thể sao?

Bảy đại Phong chủ của Nhất Nguyên Tông đều là cao thủ Võ Đạo tuyệt đỉnh, là nhân vật thành danh cả giáp (*), há có thể bị hai Võ giả trẻ tuổi đánh chết?

(*) 1 giáp = 60 năm

Hộp sắt vừa mở ra, quả nhiên trong hộp là cái đầu của Duyên Sinh phong chủ.

Phành...

Thần Long Vương lại vỗ mạnh lên bàn một cái.

- Tốt, thật không hổ là người thừa kế của Thần Long Vương Phủ, có đảm lược, có mưu lược, có dũng khí. Giết chết Duyên Sinh phong chủ cũng có thể so với mười vạn Võ giả của Nhất Nguyên Tông, trở về Hoàng thành, ta nhất định sẽ hướng lên Thánh Thượng thỉnh công cho các ngươi.

Tâm tình Thần Long Vương cực kỳ sảng khoái, nên biết rằng, đối với người thừa kế của Vương Phủ mà nói, lập công trên chiến trường là quan trọng nhất, chỉ khi tích lũy đủ công huân thì tương lai được phong Vương mới không rước lấy tranh luận.

Với trí tuệ của Thần Long Vương, tất nhiên biết rõ bằng vào tu vi Võ Đạo của Ngự Thanh và Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối không thể giết được Duyên Sinh phong chủ.

Thế nhưng, điều này không phải là trọng yếu.

Cho dù cái đầu người này là do Ngự Thanh và Ninh Tiểu Xuyên nhặt bên bờ sông đem về thì Thần Long Vương cũng sẽ đổ hết công lao lên đầu hai người bọn họ. Ai bảo Ngự Thanh là con của hắn, tương lai còn phải kế thừa Vương tước, nhất định phải kiếm thêm càng nhiều công huân cho nhi tử, chặn đứng lời bàn tán của đám tộc nhân trong Vương Phủ.

Thần Long Vương nói:

- Ninh Tiểu Xuyên trái với quân lệnh, quả thật nên phạt nặng, thế nhưng, bây giờ là thời kỳ phi thường, là lúc tiến công Huyền Cơ Sơn, nếu như để đám người Tông môn xâm nhập vào quân doanh biết được, nhất định sẽ truyền ra tin đồn “quân đội nội loạn”. Cho nên, sẽ xử lý chuyện của Ninh Tiểu Xuyên sau. Bây giờ, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực đánh hạ Huyền Cơ Sơn, hốt gọn một mẻ đám Tông môn phản nghịch này. Ninh Tiểu Xuyên, bổn vương lệnh cho ngươi tiếp tục thống lĩnh Hữu Lộ Quân, lấy công chuộc tội, trấn thủ bốn tòa châu phủ phía bắc Huyền Cơ Sơn, phòng ngừa bọn chúng trốn về Thiên Đô vực phía Bắc.

Ninh Tiểu Xuyên thầm mừng rỡ, biết Thần Long Vương cố ý cho hắn một bậc thang, tha cho hắn lần này, liền chắp tay nói:

- Đa tạ Vương gia ưu ái, mạt tướng nhất định sẽ lấy công chuộc tội.

Ninh Tiểu Xuyên tiếp nhận quân lệnh, liền đi ra khỏi doanh trướng.

Có một đạo lý là mấy nhà vui vẻ mấy nhà buồn, có người vui thì tất có người sầu.

Lúc Vân Trung Hầu quay trở về doanh trướng của mình, liền bộc phát lửa giận, đôi tay bốc lên hỏa diễm, phát ra thanh âm “tách tách”.

Hôm nay, trong doanh trướng Chủ soái, trước mặt các vị Vương Hầu, Tướng quân, lại bị Ninh Tiểu Xuyên đả thương, quả thực vô cùng nhục nhã.

- Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên tiến bộ quá nhanh, Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung đã thức tỉnh rồi, không thể để hắn tiếp tục phát triển nữa. Hàn Tinh, lần này ngươi và Ninh Tiểu Xuyên sẽ cùng trấn thủ bốn phủ phía Bắc Huyền Cơ Sơn, đây là một viên “Vô Tâm đan”, ngươi hãy tìm cơ hội để Ninh Tiểu Xuyên ăn nó.

Vân Trung Hầu lấy một cái bình hàn ngọc ra.

Cơ Hàn Tinh cầm Long Tượng Kích Thương, đứng trong góc doanh trướng, nhìn bình hàn ngọc trong tay Vân Trung Hầu, trái tim khẽ run lên.

Nàng biết ngày này sớm muộn cũng tới, sư tôn và Ninh Tiểu Xuyên là thủy hỏa bất dung, một trong hai người, tất sẽ có một người phải chết.

Thế nhưng, nàng có thể làm được ư?

Giúp Vân Trung Hầu giết chết Ninh Tiểu Xuyên? Hay là cãi lệnh Vân Trung Hầu, mưu phản Vân Trung Hầu Phủ?

Ánh mắt Cơ Hàn Tinh vẫn băng lãnh như cũ, tựa như một khối hàn băng ngàn năm, nhận lấy bình hàn ngọc chứa “Vô Tâm đan”, cắn răng nói:

- Đệ tử, nhất định sẽ lấy mạng Ninh Tiểu Xuyên!

Dứt lời, nàng liền đi ra khỏi doanh trướng.

Ninh Tiểu Xuyên thống soái 40 vạn đại quân Kiếm Các Hầu Phủ, ngựa không dừng võ tiến về phía Bắc Huyền Cơ Sơn.

Đại quân triều đình và tất cả Võ giả đại Tông môn, đều đã khai chiến tại Huyền Cơ Sơn, các lộ Vương Hầu cũng ào ào chạy tới trợ trận.

Nhanh nhất chỉ trong tối nay là triều đình sẽ san bằng Huyền Cơ Sơn, đến lúc đó, Võ giả của tất cả đại Tông môn đều sẽ đột phá vòng vây khắp bốn phương tám hướng. Mục tiêu của quân đội chính là cắt đứt đường lui của bọn hắn, một tên cũng không tha.

Sửu bà bà vẫn đi theo trong quân, đang trộn lẫn Huyền dược, bên cạnh người lại có ba bộ thi nô cường đại.

Nhìn cách ăn mặc trên người ba bộ thi nô này, hiển nhiên là cường giả của đại Tông môn nào đó, đoán chừng là bà ta nhặt được trên chiến trường.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ mục đích mà Sửu bà bà đi theo quân đội là vì có chủ ý với những thi thể cường giả này? Muốn biến tất cả thành vật thí nghiệm để bà ta nghiên cứu kỹ thuật khởi tử hồi sinh?

Bà ta còn hứng thú với thi thể hơn cả hứng thú với người.

Ầm ầm ầm...

Phía sau, một đám bụi mù đuổi theo đại quân.

Lấy Cơ Hàn Tinh cầm đầu, một đội hình Long Tượng Thần Võ cưỡi trên lưng Long Tượng, đang đuổi theo đại quân.

Ninh Tiểu Xuyên đang ngồi trên chiến xa tu luyện, đột nhiên cảm giác được khí tức Long Tượng Thần Võ, liền đình chỉ tu luyện, mở cửa sổ chiến xa ra, vừa vặn bắt gặp Cơ Hàn Tinh đang đuổi theo chiến xa.

Cơ Hàn Tinh mặc dù lạnh lùng như băng ngọc, thế nhưng dáng người lại vô cùng nóng bỏng, đồi ngực đầy đặn no đủ, vòng eo thon thả như rắn nước, cổ trắng như tuyết, mái tóc lam tung bay trong gió, khiến người khác có một loại mỹ cảm không nói nên lời.

Nếu như chỉ luận dáng người, trong số những nữ tử mà Ninh Tiểu Xuyên biết, e rằng cũng chỉ có Ngân Trì phu nhân mới so được với nàng.

Đọc truyện chữ Full