DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 267: Thiên Địa Vô Tướng

Huyền Khí tràn ngập bầu trời, ngàn vạn đầu Kỳ Lân tràn ra, bộc phát âm thanh gào thét chấn động thiên địa.

Huyết khí của một người có thể cường đại đến trình độ này, cũng chỉ có Võ giả tu vi Võ Đạo cao thâm thì mới có thể làm được.

- Grào...

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay trước ngực, huyết dịch trong cơ thể dâng lên, thân thể cũng hóa thành một đám huyết vụ, ngưng tụ thành ngàn vạn đầu Thần Hổ, biến cả mặt đất thành màu huyết hồng.

Thần Hổ ngửa mặt lên trời thét dài, đứng song song với Kỳ Lân.

Một giọt máu là ba đầu Thần Hổ, số lượng còn nhiều gấp ba lần Kỳ Lân.

Thủ đoạn mà Thiên Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên bày ra, không những có thể xưng là Thần Thông Võ Đạo, mà còn có thể xưng là huyết khí Võ giả.

Toàn bộ Võ giả ở Nam Sơn Tập, đều có thể nhìn thấy một đám mây huyết hồng sắc dày đặc trong sơn lĩnh.

Bên trong huyết vân tràn ngập một luồng sát khí hung tợn, căn bản không có người nào dám tới gần.

Một đầu Kỳ Lân to lớn từ trong huyết vân lao ra, cái đầu cực lớn, bốn vó rắn chắc, lưng mở ra cánh dài, trong miệng phát ra tiếng người:

- Ninh Tiểu Xuyên, với tu vi của ngươi mà có thể đạt tới tinh lực nồng đậm như vậy, quả nhiên không hổ là kỳ tài ngút trời. Đây đều là do Bắc Minh Thần Công giúp ngươi thôn phệ tinh lực sao?

Phía dưới ngọn núi cao, có một đầu Thần Hổ đang ngửa mặt lên trời thét dài, nói:

- Ngươi sợ sao?

- Ta sợ? Ha ha, với cảnh giới Võ Đạo của ngươi, cho dù huyết khí có nồng đậm hơn thì cũng tuyệt đối không phải đối thủ của ta. Để ta thôn phệ một thân huyết khí của ngươi, đột phá Địa Tôn cảnh đi!

Kỳ Lân to lớn nhảy xuống, sau lưng Kỳ Lân kéo theo một mảng lớn huyết vụ, đánh ra hàng ngàn móng vuốt Kỳ Lân.

Kỳ Lân và Thần Hổ đều hung hăng va chạm vào nhau, tựa như thiên quân vạn mã đối chọi.

Tại trung tâm Thần Hổ huyết hồng sắc, treo lơ lửng một thanh Ma kiếm cực lớn.

Một tia huyết khí tụ tập thành thân thể Ninh Tiểu Xuyên, đứng trên Ma kiếm, ngự kiếm phi hành, hóa thành một đạo ánh kiếm đỏ ngầu, đâm thẳng vào thân hình Kỳ Lân.

Phành...

Thân hình Kỳ Lân lập tức bị nghiền nát.

Thế nhưng, lại càng có nhiều Kỳ Lân hơn xuất hiện, đánh ra hơn ngàn đạo móng vuốt, đồng loạt đánh về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển ra Thần Thông “Diệt Thế Kiếm Phách”, toàn thân cuộn trào kiếm khí, ngưng tụ thành một dải kiếm huyết hồng sắc, cắn nát Kỳ Lân, xé ra một vết rách cực lớn.

- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, cho dù tinh lực của ngươi có nồng đậm hơn ta, nhưng cảnh giới Võ Đạo của ngươi vẫn còn kém rất xa, ngươi lấy cái gì mà chiến thắng ta?

Thiên Thần Tử cười như điên, thanh âm vang lên trong huyết vụ.

Đây là tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Thần Tử va chạm với nhau, tinh lực cả hai gần như hòa vào làm một thể, chiến đấu với nhau, chém giết lẫn nhau.

Mộ Dung Hoa đứng bên ngoài vòng chiến, căn bản không có cách nào nhúng tay vào được, trên gương mặt già nua lộ ra thần sắc sầu lo, nói:

- Tiểu Xuyên còn quá trẻ, không nên hành động theo cảm tính mà quyết đấu huyết khí với Thiên Thần Tử. Nếu để Thiên Thần Tử thôn phệ tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên, rất có thể nhất cử trùng kích đến Địa Tôn cảnh, đến lúc đó thì đại họa lâm đầu rồi.

Thân thể Mộ Dung Hoa đã từng trọng thương, huyết khí không đạt đến cấp bậc như Thiên Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên, cho nên cũng không có cách nào hỗ trợ được.

- Thiên Thần Tử, ngươi đắc ý vẫn quá sớm rồi. Ngươi quên là ta còn có Bắc Minh Thần Công sao?

Ninh Tiểu Xuyên đứng trong tinh lực nồng đậm, hai tay nâng Ma kiếm lên, bảy đạo Diệt Thế chi khí chuyển động quanh thân thể, ngăn cách tinh lực của Thiên Thần Tử trùng kích tới.

Bên trong huyết khí của Thiên Thần Tử cũng ngưng tụ ra thân thể, cười lớn:

- Lão phu đã sớm biết sẽ có ngày chiến một trận với ngươi, cũng đã sớm tu luyện một loại Thần Thông bảo thuật, đủ để ngăn chặn Bắc Minh Thần Công của ngươi.

- Thật sao?

Ninh Tiểu Xuyên nheo mắt hỏi.

- Ngươi không ngại thì thử xem!

Thiên Thần Tử cười đắc ý.

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển lực lượng Ma kiếm, lấy Ma kiếm làm trung tâm, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, bắt đầu thôn phệ tinh lực Thiên Thần Tử.

Thiên Thần Tử thoáng nheo mắt, cười nói:

- Thì ra Bắc Minh Thần Công của ngươi cần phải mượn Ma kiếm thì mới có thể thi triển, tốt, thật sự quá tốt, thanh kiếm này phải rơi vào tay ta. Thiên Địa quy nhất, huyết khí Vô Tướng.

Thiên Thần Tử thi triển ra Thần Thông “Thiên Địa Vô Tướng”, đây là một loại Thần Thông Võ Đạo xếp thứ hai trên “Thiên Đỉnh Thần Thông bảng”, có thần uy thâu thiên hoán nhật.

Sau khi Thiên Thần Tử đánh ra một chiêu Thần Thông này, liền đem toàn bộ Thiên Địa xung quánh hóa thành Vô Tướng, bất kể đối phương phát ra công kích gì, cũng đều không thể tác dụng lên người hắn.

Lực lượng thôn phệ phát ra từ trong Ma kiếm, cũng bịm1 dời đi, hóa thành Vô Tướng, vô tung vô ảnh.

Thiên Thần Tử cười lớn, từng bước một đi về phía Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên tiểu nhi, bây giờ ngươi đã hiểu là mình còn rất non chưa?

Cánh tay Thiên Thần Tử hóa thành ấn ký huyết khí, đánh lên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, giống như muốn bao trùm lấy huyết khí của Ninh Tiểu Xuyên, luyện hóa thành tinh lực của bản thân.

Ninh Tiểu Xuyên chém ra Ma kiếm, chấn vỡ đạo ấn ký, sau đó đáp xuống đất.

- Thái Tuế.

Ninh Tiểu Xuyên gọi Thái Tuế thú ra, cưỡi lên lưng Thái Tuế thú, trốn vào lòng đất.

Đứng từ xa nhìn lại, liền có thể thấy rõ một luồng tinh lực cuộn trào đang liên tục không ngừng thẩm thấu vào lòng đất, biến mất hoàn toàn khỏi mặt đất.

- Chạy đi đâu?

Kỳ Lân khổng lồ mở to miệng, đem một phần huyết khí của Ninh Tiểu Xuyên nuốt vào trong miệng.

Sau khi Kỳ Lân thôn phệ huyết khí, lại lần nữa hóa thành thân thể Thiên Thần Tử.

Sau khi Thiên Thần Tử hấp thu được tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên, tu vi rõ ràng tăng lên một ít, trong miệng phát ra tiếng cười dữ tợn:

- Huyết khí của thiên tài, quả nhiên là thuốc bổ. Ta cảm thấy đã tìm ra thời cơ đột phá Địa Tôn cảnh rồi.

- Grào...

Mộ Dung Hoa đánh ra một đạo Long khí, đánh thẳng về phía Thiên Thần Tử.

Thiên Thần Tử liền đánh ra Thần Thông “Thiên Địa Vô Tướng”, phản Long khí ngược trở về, đánh lui Mộ Dung Hoa, sau đó cười lạnh một tiếng, nói:

- Mộ Dung Hoa, ngươi đừng sốt ruột, chờ ta thu thập Ninh Tiểu Xuyên xong, sẽ đến lấy mạng ngươi.

Thân thể Thiên Thần Tử lại lần nữa hóa thành từng tia Huyền Khí, thẩm thấu vào lòng đất, xuyên qua bùn đất, đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên.

- Thiên Thần Tử quả nhiên không hổ là người đứng đầu bốn đại thần tử của Hắc Ám Đế Thành, không ngờ lại tu luyện thành Thiên Địa Vô Tướng, Thần Thông Võ Đạo mạnh mẽ như vậy, tại cảnh giới Thoát Tục cảnh, e rằng không có mấy người có thể đánh bại.

Từng tia Huyền Khí từ trong cơ thể Mộ Dung Hoa tràn ra, bao trùm thân thể, sau đó cũng nhập vào lòng đất mà đuổi theo.

Không ngờ Thiên Thần Tử đã tu luyện ra Thần Thông Võ Đạo ngăn cản Ma kiếm, điều này quả thật nằm ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên mới khiến Ninh Tiểu Xuyên bị trọng thương, huyết khí trong cơ thể gần như đã bị Thiên Thần Tử hấp thu một phần ba.

- Lão quái vật sống gần trăm tuổi như Thiên Thần Tử, nhất định có rất nhiều át chủ bài bảo mệnh, ta vốn dĩ phải thận trọng hơn mới đúng.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trên lưng Thái Tuế thú, củng cố tu vi, để tránh cho cảnh giới thụt lùi.

Sau lưng truyền đến tiếng gầm thét của Kỳ Lân, thanh âm càng lúc càng gần.

Thiên Thần Tử đuổi theo.

- Thái Tuế, tốc độ nhanh hơn chút nữa!

Ninh Tiểu Xuyên thúc dục.

Thái Tuế thú chính là sinh vật Hoàng tộc trong lòng đất, có thể di chuyển cực nhanh trong lòng đất. Thế nhưng, vì nó chưa trưởng thành, cho nên mới bị Thiên Thần Tử đuổi kịp.

- Tiểu tử, ta thấy ngươi tài năng kinh thiên động địa, tương lai nhất định trở thành bá chủ Võ Đạo lên trời xuống đất, làm Đao nô cho ta đi. Ta cho ngươi mượn lực lượng, giúp ngươi trảm địch.

Mỗi lần Ninh Tiểu Xuyên gặp nguy cấp, Thiên Đế Nhận đều sẽ nhảy ra đầu độc Ninh Tiểu Xuyên, muốn Ninh Tiểu Xuyên làm Đao nô cho nó.

- Ta rất hiếu kỳ một chuyện, tại sao năm xưa Thiên Đế lại vứt bỏ ngươi?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề vội vàng cự tuyệt.

Thiên Đế Nhận thấy có hi vọng, lập tức phấn chấn, cười lớn:

- Bởi vì ta nhiễm máu tươi quá nhiều, biến thành một thanh yêu binh ma khí, Thiên Đế cảm thấy không xứng với thân phận của hắn, cho nên vứt bỏ ta ở “Táng Binh Đại lục”, hắc hắc, thế nhưng lão tử ta bản lãnh lớn, lại trốn ra được từ “Táng Binh Đại lục”. Cho nên ta quyết định trở về quật lên mộ táng của Thiên Đế, chiếm lấy một giọt Thiên Đế huyết còn lưu lại trên thế gian, tu thành một thân Thần binh, sau đó đi tìm Thiên Đế báo thù. Haizz, có phải ngươi thấy lão tử rất có bản lĩnh không?

Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc nói:

- Táng Binh Đại lục là nơi nào?

- Tiểu tử ngươi quả thật cô lậu quả văn, ngươi lớn lên ở một nơi quá nhỏ bé, thật là không có tiền đồ. Làm Đao nô cho ta đi, lão tử sẽ dẫn ngươi đi ngao du khắp thế giới.

Thiên Đế Nhận nói:

Ngọc Lam Đế quốc này chẳng qua chỉ là Ngũ Phẩm Văn Minh, tại Thiên Hư Đại lục, ít nhất cũng phải có trên trăm cái Ngũ Phẩm Văn Minh giống như Ngọc Lam Đế quốc. Mà Táng Binh Đại lục thì cách xa ngoài Thiên Hư Đại lục ngàn vạn dặm, cách nhau một hải dương mênh mông vô cùng. Lão tử từ Táng Binh Đại lục cách ngoài ngàn dặm trở về, ngươi có cảm thấy lão tử rất bản lĩnh không?

- Điều này… Ta cũng chỉ muốn biết là Thiên Đế còn sống hay đã chết mà thôi?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Ngươi rốt cuộc có muốn làm đao nô cho ta hay không?

Thiên Đế Nhận nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đây là chuyện tuyệt đối không thể.

- Không làm Đao nô, ngươi còn lằng nhằng lâu như vậy? Có tin bây giờ lão tử lập tức phế bỏ ngươi không?

Thiên Đế Nhận nổi giận, cảm thấy mình giống như bị Ninh Tiểu Xuyên đùa giỡn.

- Chuyện liên quan tới đao nô, chúng ta có thể từ từ nói sau, thế nhưng, việc cấp bách trước mắt là giải quyết tên đại địch đang truy đuổi sau lưng. Nếu không diệt trừ hắn, vậy thì ngươi cũng chỉ có thể vĩnh viễn bị nhốt trong Huyền Thú Giám.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Thực sự vẫn có thể thương lượng?

Thiên Đế Nhận vẫn có chút không tin Ninh Tiểu Xuyên.

- Thanh đao có bản lĩnh như ngươi, e rằng đã hơn trăm năm chưa từng giết người rồi. Nếu như không giết người, làm sao chứng minh được sự cường đại của ngươi?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Nói nhảm, năm đó ta còn từng chém giết Tổ sư Vũ Môn hơn 8000 năm, biến cả mảnh đại địa thành huyết thổ. Chẳng lẽ còn cần loại cặn bã kia để chứng minh bản lĩnh của mình?

Thiên Đế Nhận tỏ ra rất khinh thường.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đó là vì ngươi nằm trong tay Thiên Đế, kỳ thật lúc đó là do lực lượng của Thiên Đế, không phải bản lãnh của ngươi. Nếu như ngươi rời khỏi Thiên Đế, ngươi cũng chỉ là một thanh đao nát mà thôi. Nếu ngươi đã hơn trăm năm chưa uống máu, còn dám tự xưng mình là yêu đao ma binh? Thật là tức cười.

- Được, hôm nay ta sẽ cho ngươi mượn lực lượng, để xem lão tử có phải có bản lĩnh thật sự hay không. Đương nhiên, ta cũng phải cảnh báo trước, mặc dù bản lĩnh của ta rất lớn, thế nhưng có thể phát huy được bao nhiêu lực lượng, còn phải xem tu vi của bản thân ngươi.

Thiên Đế Nhận cực kỳ sỹ diện, bị Ninh Tiểu Xuyên khinh thường, liền muốn chứng minh bản thân.

Ninh Tiểu Xuyên thầm vui vẻ, nói:

- Vậy đa tạ tiền bối!

Thiên Đế Nhận có chút hối hận, có cảm giác giống như mình bị Ninh Tiểu Xuyên tính kế, nhưng dù sao thì cũng không thể bỏ qua thể diện mà hối lại, chỉ cảm thấy lần sau nhất định phải cẩn thận một chút. Tránh cho lúc đó không những không thu được Đao nô,ngược lại mình còn trở thành đao nô.

Thiên Thần Tử đuổi theo dưới lòng đất, huyết khí ngưng tụ, hóa thành nhân ảnh màu đen, đôi mắt già nua lóe lên vẻ mừng rỡ, nói:

- Không trốn nữa sao?

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Thái Tuế thú, đối mặt với Thiên Thần Tử, vì cơ thể mất quá nhiều máu, cho nên vẻ mặt có phần mệt mỏi, thở dài nói:

- Thiên Thần Tử tiền bối tu vi cái thế, ta làm sao có thể chạy thoát? Chẳng qua… Ta từ trước đến nay đều chưa từng chịu thua, nên mới đổi một thanh binh khí khác để đánh với ngươi một trận.

Thiên Thần Tử cười ha hả nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cho rằng là tiểu hài tử đánh nhau sao? Cho dù ngươi đổi hàng trăm kiện binh khí thì kết quả cuối cùng vẫn vật. Đưa một thân huyết khí của ngươi cho ta, giúp ta trùng kích Địa Tôn cảnh nào. Sau khi ngươi chết, ta nhất định sẽ chọn cho ngươi một nơi phong thủy bảo địa, để ngươi đại táng một cách phong quang. Ngươi thấy thế nào?

Đọc truyện chữ Full