DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 3350

Chương 3350

“Vậy khi nào thì ra tay?”.

Gã nhìn sang Dương Diệt Sinh, ánh mắt lấp lánh.

Dương Diệt Sinh chắp tay đứng đó, khóe miệng hiện lên nụ cười nhạt.

“Không cần phải vội, thời gian này chúng ta cứ yên lặng quan sát, để hắn yên ổn nâng cao thực lực”.

“Vừa khéo nhân cơ hội này quan sát đánh giá kẻ Trái Đất kia!”.

“Tôi cũng rất muốn biết, người Trái Đất tên Diệp Lăng Thiên kia rốt cuộc có thể làm được đến mức nào”.

Trong điện chính lại rơi vào yên lặng, chỉ có tia chớp sắc bén lóe qua bầu trời, báo hiệu một cơn giông bão sắp đến…

Ở tổng bộ Hiên Viên Điện, một khe nứt không gian chậm rãi mở ra, sau đó Ôn Thắng Nam và một nhóm người xuất hiện ở trước cửa tổng bộ, đó là nhóm người anh em Kim Thị. Mỗi một người đều trông có vẻ đầy phong trần, nhưng may là khí tức đều ổn định, không có dao động gì quá lớn, rõ ràng không bị thương.

Đám người Ôn Thắng Nam vừa xuất hiện, sâu trong Hiên Viên Điện đã có vài tiếng xé gió vang lên. Sau đó tiếng xé gió càng lúc càng nhiều, vang vọng đất trời, vô số bóng người bay về phía này.

Dẫn đầu là Phong Hậu và bốn vị trưởng lão Hiên Viên Điện. Khi đám Ôn Thắng Nam mở lối đi vào đây, bọn họ đã có cảm ứng ngay lập tức, mau chóng đuổi đến đây.

Trừ bọn họ rah ai chị em nhà họ nhiễm và các đệ tử hiên viên điên cũng nghe tin chạy tới. bọn họ đều biết chuyens đi đến di tích nguyên anh lần này rất quan trọng với hiên viên điện , bọn họ đều rất muốn biết keetsquar như thế nào , đám ôn thắng nam có trở về hay không

Thắng Nam!

Phong hậu đáp xuống đất nhìn về phái ôn thắng nam quan tâm hỏi: về rồi thì tốt các con không sao chứ

Ôn thắng nam lắc đầu sau đó bọn họ không nói gì sốt sắn nói: thầy hãy nghĩ cách giúp thần tử đi cậu ấy bị nhốt trong khoonggian mộ chủ bắc hoang tạo ra rồi bây giờ vẫn chưa ra ngoài

Cái gì!

Nghe vậy, đám người Phong Hậu đều sửng sốt, sau đó Ôn Thắng Nam kể lại chuyện đã xảy ra trong di tích một cách sơ lược.

Phá Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị Tiên Hồ Tông, diệt phân thân thần hồn của Mộ Chủ Bắc Hoang, đánh bại và chiêu mộ ba anh em Kim Thị vào Hiên Viên Điện, giết chết trưởng lão Chúc Long của Thiên Thần Quốc, tay không lay động cây Thánh Linh, nhổ cả cây lẫn gốc…

Từng chuyện được Ôn Thắng Nam kể lại, vẻ mặt mọi người đều thay đổi liên tục.

Bình thường mà nói, mọi người ở Hiên Viên Điện còn không dám nghĩ đến chuyện này, càng đừng nói là làm. Từ khi Hiên Viên Điện thua trận, một nghìn năm nay bọn họ luôn bị ngũ đại thượng tông áp chế, ở sao Ly giống như chuột qua đường ai cũng hô đánh, sống vô cùng trầm uất, chỉ đành ẩn nhẫn, đã bao giờ vui vẻ sảng khoái như thế này?

Diệp Thiên vừa mới đến Hiên Viên Điện không lâu đã hoàn thành từng chuyện lớn chấn động đất trời trong thời gian ngắn, trong lòng các đệ tử và thậm chí là trưởng lão của Hiên Viên Điện, Diệp Thiên chẳng khác nào thiên sứ, không thể sánh bằng, thậm chí còn vượt trên cả uy tín của Phong Hậu trong lòng họ.

Sau cơn kinh ngạc, nghe được tin tức cuối cùng Ôn Thắng Nam nói ra, tất cả mọi người đều im lặng, trong lòng một mảnh đen tối bao trùm.

Phong Hậu nghiêm mặt, lúc này ngay cả ông ta cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa: “Con nói không gian do Mộ Chủ Bắc Hoang tạo ra sụp đổ, Diệp thần tử bị nhốt ở trong đó?”.

Có lẽ người khác không biết không gian sụp đổ sẽ như thế nào, nhưng Phong Hậu, người từng tạo ra tổng bộ Hiên Viên Điện này, lại rõ hơn ai hết.

Ông ta im lặng trong chốc lát, sau đó lại ra lệnh: “Truyền lệnh tôi, trưởng lão truyền công và trưởng lão chấp pháp đi theo tôi đến vùng hoang mạc phía Bắc, những người khác cùng với tứ đại trưởng lão trấn thủ tổng bộ, không được ra ngoài, ai vi phạm xử trí theo môn quy!”.

Ông ta nói xong thì phất tay, chuẩn bị dẫn hai vị trưởng lão truyền công, chấp pháp rời khỏi tổng bộ, đi cứu viện Diệp Thiên. Đúng lúc đó, cả tổng bộ Hiên Viên Điện đột nhiên rung chuyển dữ dội.

“Hả?”.

Đám người Phong Hậu đều kinh hoàng. Bọn họ chưa kịp phát giác ra vấn đề nằm ở đâu, không gian lại chấn động mạnh, sau đó trên bầu trời có vết nứt không gian hiện ra, kéo dài đến trăm trượng.

“Cái gì?”.

Đọc truyện chữ Full