DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 723

Chương 723

Lục Thiên Thư quản lý nhà họ Lục, nắm trong tay tài sản mấy tỷ, hô mưa gọi gió ở Cán Tây, đủ để sánh ngang với người đứng đầu tỉnh này, là một nhân vật như rồng.

Dù tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng không bì kịp bất cứ ai trong hai người họ. Tuy Diệp Thiên là Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên, chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên, nhưng sao có thể so sánh với bọn họ được?

Thế mà bây giờ hai ông lớn kia lại chắp tay cúi đầu trước Diệp Thiên, hành xử như người vai dưới, mọi người đều cảm thấy không thể tin nổi.

Đàm Nguyệt Ảnh đứng cách đó không xa đầu tiên là giật mình, sau đó bỗng bừng tỉnh.

“Là cậu ta, hóa ra là cậu ta!”.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu, vì sao lúc nghe đến Diệp tiên sinh ở tỉnh Xuyên, chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên, cô ta lại có một loại cảm giác khó hiểu. Bây giờ nghĩ lại, chẳng phải nhân vật tuyệt thế đứng đầu giới võ thuật Hoa Hạ, đứng ở đỉnh cao ấy xuất thân từ tỉnh Xuyên, xuất hiện lần đầu với cái tên Diệp tiên sinh hay sao?

“Nguyệt Ảnh, cậu đang nói gì vậy? Là cậu ta cái gì?”.

Tô Mộ Nhu kinh ngạc quay đầu lại, vô cùng nghi hoặc.

Mắt Đàm Nguyệt Ảnh lấp lánh, đưa tay chỉ về phía Diệp Thiên, trong giọng nói có sự tôn sùng và khâm phục hết mực.

“Cậu ta chính là Diệp Lăng Thiên!”.

“Cậu ta chính là Diệp Lăng Thiên!”

Đàm Nguyệt Ảnh vừa dứt lời thì khuôn mặt của Tô Mộ Nhu lại rung lên.

“Diệp Lăng Thiên?”

Cô ta khẽ lẩm bẩm, cái tên này đối với cô ta vô cùng xa lạ, nhưng cách đây không lâu, Đàm Nguyệt Ảnh luôn miệng nhắc tới và nói với cô ta không biết bao nhiêu lần.

Theo như mô tả của Đàm Nguyệt Ảnh, Diệp Lăng Thiên là một người không gì là không thể làm được, là một tồn tại bất khả chiến bại, áp đảo mọi thứ. Nào là một mình đánh bại hai thần thoại, nào là sức mạnh giết chết người đứng đầu bảng xếp hạng Hoa Hạ, nào là một người quét sạch bảy cao thủ viện trọng tài. Những điều này cô ta đều có thể kể lại như thuộc lòng.

Đối với cô ta mà nói, Diệp Lăng Thiên giống như thần linh ở trên cao, cách cô ta quá xa, không thể nào chạm tới, có thể cả đời cũng không bao giờ gặp được.

Nhưng Đàm Nguyệt Ảnh nói rằng Diệp Lăng Thiên, người mà cả đời khó gặp ấy hóa ra chính là Diệp Thiên?

“Ông Bá, ông làm thế này là sao?”

“Ông Lục, đây là kẻ sát nhân đã giết con trai tôi. Sao ông lại chào ông ta như thế chứ?”

Lạc Minh Thư và Hoàng Quốc Thắng đều cau mày, không phải Diệp Thiên là Diệp tiên sinh đến từ tỉnh Xuyên và là chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên sao? Từ khi nào lại trở thành Đế vương rồi vậy?

Nhưng mà Từ Thiên Bá và Lục Thiên Thư dường như không nghe thấy gì, vẫn cúi đầu, không dám nói lời nào, cơ thể khẽ run lên.

Làm sao mấy người kia biết được áp lực mà cả hai đang phải chịu vào lúc này?

Trước kia Diệp Thiên đã giết chết Watanabe Heizou và Tiêu Ngọc Hoàng trên đỉnh núi Phi Vũ, được xếp hạng nhất trong danh sách cao thủ Hoa Hạ, họ chẳng qua cũng chỉ là hơi kiêng dè Diệp Thiên chứ không đến mức sợ hãi.

Mọi người đều là cao thủ chí tôn võ thuật. Cho dù căn cơ tu luyện của bạn có mạnh hơn tôi, nhưng dù sao cũng cùng mức độ, tôi không cần phải quá cung kính như vậy.

Đọc truyện chữ Full