Chương 714
Từ khi nhìn thấy Diệp Thiên, cô ta chưa bao giờ cảm thấy Diệp Thiên quá nổi trội, thậm chí nhiều lần nhắc nhở Diệp Thiên đừng có gây hấn với đám người Lạc Tư Đồ, nhưng cuối cùng, Diệp Thiên lại là rồng trong biển người, che giấu thân phận của mình. Địa vị của cậu so với bất kỳ ai trong số họ cũng đều cao hơn rất nhiều lần.
Mặc dù Lạc Tư Đồ và Hứa Thuần Canh được gọi là những cậu ấm hàng đầu của tỉnh Vân, nhưng chắc chắn là kém quá xa so với Diệp Thiên, chỉ có bố mẹ của họ mới miễn cưỡng đứng ngang hàng được với Diệp Thiên.
Đàm Nguyệt Ảnh nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, Diệp Thiên chính là Diệp tiên sinh ở tỉnh Xuyên, điều này khiến cô ta thật sự kinh ngạc. Nhưng ngay khi nghe thấy “Diệp tiên sinh tỉnh Xuyên”, trong đầu cô ta chợt lóe lên một cái gì đó quen thuộc, nhưng lại vô cùng mờ mịt, khiến cô ta âm thầm cau mày.
“Diệp tiên sinh tỉnh Xuyên, hóa ra đây chính là con át chủ bài của cậu!”
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Mộ Nhu lóe lên, cô ta lo lắng Diệp Thiên sẽ bị nhà họ Lạc bóp chết trong chốc lát, nhưng thân phận của Diệp Thiên tỉnh Xuyên đã bại lộ, cậu đã có tư cách để so kè với nhà họ Lạc rồi.
Nhưng trong lòng cô ta vẫn hơi lo lắng, sức mạnh gia thế của Diệp Thiên có thể chống lại nhà họ Lạc, nhưng nếu thêm một nhà họ Hứa nữa, cán cân thắng bại chắc chắn sẽ nghiêng ngay lập tức.
Diệp Thiên uống một hớp đồ uống và khẽ gật đầu.
“Ồ? Trước khi tới đây ông đã điều tra thân phận của tôi rồi à? Thú vị đấy!”
“Lạc Minh Thư, ông có thể lập nghiệp từ đôi bàn tay trắng, từ một huyện thành nhỏ nhoi dẫn dắt nhà họ Lạc đi đến đỉnh cao của tỉnh Vân ngày hôm nay, đúng là ông rất có bản lĩnh!”
Lạc Minh Thư lấy tay đẩy gọng kính trên mũi mình, nửa như cười nửa như không nói: “Không phải Lạc Minh Thư tôi có bản lĩnh mà là Diệp tiên sinh có lai lịch quá lớn, khiến tôi không thể không cẩn thận ứng phó!”
“Diệp tiên sinh thực sự là tuổi trẻ tài cao, ngoài việc thống lĩnh quần hùng ở tỉnh Xuyên ra còn nắm trong tay gia tài đồ sộ là Tập đoàn Lăng Thiên, là CEO đứng phía sau của Tập đoàn Lăng Thiên, sở hữu tài sản hàng trăm tỷ tệ. Chỉ nói riêng về tài sản, người giàu nhất tỉnh Vân là tôi đây ở trước mặt cậu cũng phải lùi bước, thực sự khiến tôi vô cùng kính nể!”
Lạc Minh Thư vừa dứt lời thì những người có mặt lại chấn động.
“CEO Tập đoàn Lăng Thiên?”
Tất cả ánh mắt đều quét về phía Diệp Thiên, giống như đang nhìn một truyền thuyết.
Tập đoàn Lăng Thiên ra khỏi tỉnh Xuyên, sau đó mở rộng ra khắp các vùng của Hoa Hạ và tiến ra thị trường quốc tế, chỉ trong vỏn vẹn chín tháng đã có vô số công ty khổng lồ tìm đến hợp tác nhưng đều bị Tập đoàn Lăng Thiên từ chối. Những kiệt tác như “Tẩy Túy Đan” của tập đoàn này được lọt vào top mười thế giới, hơn nữa đà tăng trưởng rất nhanh, tăng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dường như tập đoàn này có xu hướng trở thành tập đoàn lớn nhất thế giới trong tương lai.
Những doanh nhân giàu có khi nhắc đến Tập đoàn Lăng Thiên đều không khỏi bị thuyết phục, hơn nữa các sản phẩm chăm sóc sức khỏe do Tập đoàn Lăng Thiên sản xuất đều là hàng thật, có tác dụng rõ rệt, lại còn được các quan chức Hoa Hạ bảo vệ. Có thể nói đó là tấm biển nửa chữ vàng của Hoa Hạ, sức ảnh hưởng của nó khó lòng đong đếm được.
Diệp Thiên lại là chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên, thân phận này còn đáng sợ hơn cả Diệp tiên sinh đến từ tỉnh Xuyên!
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Mộ Nhu run lên, lúc này cô ta mới cảm thấy mình có mắt không tròng, thật sự không có mắt nhìn người, trước đó còn tưởng rằng Diệp Thiên chẳng qua chỉ là hạt cát không thể nào để lọt vào mắt được. Nhưng giờ đây sau khi từng tầng lớp được bóc tách ra, cô ta mới nhận ra rằng Diệp Thiên hóa ra chính là một viên kim cương vô cùng chói lọi.