DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 437

Chương 437

Diệp Thiên tung cú đánh này sau đó rụt tay về, đầu cũng không thèm ngoái lại mà đi thẳng đến khu ăn uống, lại rót một ly rượu nho hảo hạng và uống một hơi hết.

“Có chuyện gì vậy?”.

Đám đệ tử của Hồ Ngọc Nguyệt đều cảm thấy khó hiểu, đến cả Gia Cát Trường Hận và Lí Tẩm Vân đều không biết đã xảy ra chuyện gì, vô cùng kỳ lạ.

Tiếu Phật Tây Lĩnh đứng cách đó mấy chục trượng, từ từ quay người, mặt mày tái nhợt.

“Cậu… đây là tuyệt kỹ võ thuật ở cảnh giới siêu phàm sao?”.

Ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, rồi khẽ thốt lên.

“Nếu đã là tuyệt kỹ võ thuật thì làm gì phân cảnh giới nào chứ? Chỉ cần xem là ai sử dụng thôi!”.

Diệp Thiên cũng không trả lời, lại rót một ly rượu nữa: “Toái Thần Trảo là tự tôi tạo ra từ một năm trước, có thể hủy diệt cơ thể và thần trí, cho dù là người ở cảnh giới siêu phàm, tôi cũng dám khẳng định một đòn giết chết ngay!”.

“Chết dưới Toái Thần Trảo thì ông cũng coi như chết không lãng phí rồi!”.

“Là tuyệt kỹ cậu tự tạo ra?”.

Tiếu Phật Tây Lĩnh tràn đầy kinh ngạc, sau đó lộ ra nụ cười khổ.

“Muốn tạo ra một tuyệt kỹ võ thuật, nhanh thì tám năm, chậm thì mười mấy năm, thậm chí cả mấy chục năm. Cậu chưa đầy 20 tuổi lại có thể tạo ra một tuyệt kỹ võ thuật kinh thiên động địa như vậy, Diệp Lăng Thiên, cậu rốt cuộc là ai?”.

Ông ta vừa nói dứt, vùng cổ của ông ta hiện ra ba vết cào màu vàng kim, sau đó vết cào lan ra khắp cơ thể, cơ thể ông ta chằng chịt vết nứt màu vàng kim, như một mạng nhện.

Ngay sau đó, ánh sáng vàng bùng lên, cơ thể ông ta nổ tung trước mặt tất cả mọi người, kết cục không khác gì bàn tay lớn đen xì của ông ta trước đó.

Người đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ một thời đã chết ngay tại trận!

Gia Cát Trường Hận, Lí Tẩm Vân, Lí Thanh Du, Tiêu Thiến Tuyết cũng như các đệ tử của phái Hồ Ngọc Nguyệt khác đều như chết lặng, tất cả đều chìm trong bầu không khí tĩnh mịch.

Song Kiếm Tung Hoành đứng dựa vào một góc, sau khi sững sờ một lúc, hai người liền không do dự, bay thẳng đi luôn, không còn dám ở lại Ngọc Nguyệt Cư này, không muốn phải đối mặt với người đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thời nay.

Diệp Thiên nghiêng đầu qua chứ không quan tâm, hai người này tuy đứng trong bảng xếp hạng, nhưng trong mắt cậu cũng chỉ như tép riu thôi.

“Đây chính là Diệp Lăng Thiên Đế Vương Bất Bại sao?”.

Mắt của Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết đều rưng rưng, một lúc sau vẫn chưa định thần lại.

Tuy bọn họ đã nghe rất nhiều lần về các sự tích của Diệp Thiên, chuyện nào cũng đều chấn động khắp giới võ thuật Hoa Hạ, bọn họ đã nghe đến mức thuộc lòng, nhưng nghe kể thì không thể nào chấn động bằng tận mắt chứng kiến được.

Một cao thủ tuyệt thế như Tiếu Phật Tây Lĩnh, đứng trước mặt Diệp Thiên lại không có sức chống cự, cho dù tung ra cả tuyệt chiêu, cuối cùng vẫn chịu kết cục tan xương nát thịt, thực lực như vậy thử hỏi ở Hoa Hạ này còn có người thứ hai không?

Khoảnh khắc này bọn họ mới hiểu ra, vì sao Thiên Cơ Lầu lại liệt Diệp Thiên vào vị trí số một, vì sao Thiên Cơ Lầu lại ban tặng cho Diệp Thiên một cái tên bá đạo như vậy, “Đế Vương Bất Bại”.

Đọc truyện chữ Full