DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 416

Chương 416

Gia Cát Trường Hận mỉm cười gật đầu với mấy người đó, sau đó nhìn sang Diệp Tinh.

“Bố cậu dạo này khỏe không?”.

Diệp Tinh khách sáo trả lời: “Bố tôi dạo này bận việc nhà ở thủ đô, nếu không lần này ông ấy cũng định đến Hồ Ngọc Nguyệt một chuyến, nếu ông ấy biết tiền bối Gia Cát cũng đến Hồ Ngọc Nguyệt, chắc chắn sẽ gác lại việc nhà mà đến đây luôn!”.

“Ha ha!”, Gia Cát Trường Hận cười to nói: “Diệp Tinh nhà họ Diệp, cậu rất khá đó!”.

Mọi người nghe thấy đều thầm kinh ngạc, được Gia Cát Trường Hận đích thân khen ngợi, chuyện Diệp Tinh được đứng vào bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ gần như là chuyện đã được định sẵn, mười năm sau, sự vươn lên của Diệp Tinh trong giới võ thuật Hoa Hạ sẽ là không thể ngăn cản.

Nói chuyện với Diệp Tinh vài câu, Gia Cát Trường Hận đến giữa quảng trường, đứng sánh vai với Lí Tẩm Vân.

“Đưa đồ lên đi!”.

Ông ta gằn giọng nói, giọng nói mang theo nội lực vang khắp quảng trường.

Mấy người đàn ông vạm vỡ khiêng một vật nặng được bọc bởi lớp vải đỏ, vật nặng này trông không được rõ, nhưng lại cần đến mười người đàn ông khỏe mạnh khiêng cùng lúc, đủ thấy được trọng lượng của nó phải trên nghìn cân.

Vật nặng được đặt bên cạnh Gia Cát Trường Hận, ông ta dùng một tay xé toạc, mảnh vải đỏ rách luôn, lộ ra một hình người bằng đồng màu vàng ánh.

Hình người bằng đồng cao chín thước, trên người có những đường nét rõ rệt, mỗi một nơi đều dùng chấm đỏ đánh dấu, nhìn từ xa giống như một bản đồ giải thích về huyệt đạo.

“Các vị, đây chính là Huyệt Đạo Đồng Nhân!”.

“Sau đây, các anh hùng hào kiệt trẻ tuổi, mỗi người đều có thời gian mười phút tiếp xúc với Huyệt Đạo Đồng Nhân trong khoảng cách gần, mười phút sau sẽ đến lượt người khác, cho đến khi tất cả mọi người đều được tiếp xúc với Huyệt Đạo Đồng Nhân mới thôi!”.

Mọi người nghe thấy vậy đều lộ vẻ vui mừng, vỗ tay hoan hô.

Bảo vật Huyệt Đạo Đồng Nhân này, bọn họ ai cũng đều có mười phút để xem, không phân thực lực cao thấp, điều này vô cùng có lợi cho những võ giả trẻ tuổi có tu vi thấp.

Các thiên tài đỉnh cao như Diệp Tinh cũng gật đầu nhìn, như vậy các cao thủ trẻ tuổi không cần cạnh tranh, không cần tranh cướp, ai cũng có cơ hội tìm hiểu bí mật về chí tôn võ thuật của Huyệt Đạo Đồng Nhân.

“Được, nếu không có gì thắc mắc, vậy bắt đầu từ chín người ở hàng ghế trước nhé, Diệp Tinh, cậu lên trước đi!”.

Trên quảng trường, Lí Tẩm Vân và Gia Cát Trường Hận đã tách khỏi vị trí trước đó, chắn Huyệt Đạo Đồng Nhân ở phía sau bọn họ.

Tay trái của Gia Cát Trường Hận ngửa ra, tay phải nắm thành nắm đấm, chính là tư thế Bát Cực Quyền của nhà Gia Cát, bàn tay Lí Tẩm Vân xòe ra, Lí Thanh Du bên cạnh lập tức ném một thanh kiếm dài tới và được cô ấy tóm gọn.

Bọn họ biết Song Kiếm Tung Hoành si mê võ thuật, khăng khăng cho rằng trên Huyệt Đạo Đồng Nhân có bí mật võ thuật, nên trận đánh này không thể tránh khỏi.

Cố Triều Sinh và Khương Xuân Dao nhìn nhau một cái, thanh kiếm trong tay một tung một hoành, liên kết tấn công, một ánh sáng mãnh liệt quét qua tứ phía, kiếm khí tung hoành, vô số lá cây rơi rụng đều bị kiếm cắt đứt, bọn Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh đều không kìm được lùi về phía sau, uy thế này, cho dù bọn họ là thiên tài đỉnh cao thì cũng khó mà đỡ được.

“Để chúng tôi lĩnh giáo tuyệt học của nhà Gia Cát và kiếm điển của Hồ Ngọc Nguyệt có gì độc đáo hay không!”.

Đọc truyện chữ Full