DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 319

Chương 319

“Đúng rồi, anh Bân!”.

Cố Giai Lệ vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng hỏi: “Anh gặp được Diệp tiên sinh chưa?”.

Lâm Thiếu Bân nghe thế mỉm cười, lắc đầu nói: “Diệp tiên sinh thân phận cao quý, sao chúng ta muốn gặp là có thể gặp được? Tháng trước anh vừa mới từ nước ngoài về, vẫn chưa gặp được cậu ta”.

“Nhưng anh nghe bố anh kể, Diệp tiên sinh rất trẻ tuổi, độ tuổi có thể chỉ xấp xỉ chúng ta”.

Nghe vậy, Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ và những người khác đều ngạc nhiên. Lần trước Sở Thần Quang đã nói với bọn họ Diệp tiên sinh rất trẻ tuổi, nhưng bọn họ đều nghĩ rằng cái gọi là “trẻ tuổi” kia chí ít cũng hơn ba mươi.

Hơn ba mươi tuổi có thể đứng đầu tỉnh Xuyên đã đủ khiến người ta kinh ngạc.

Bây giờ nghe Lâm Thiếu Bân nói vậy, bọn họ không còn gọi là kinh ngạc nữa, mà là khiếp sợ.

“Tuổi xấp xỉ chúng ta? Không phải chứ?”.

Lí Tinh Tinh ngạc nhiên kêu lên.

Ở độ tuổi như bọn họ còn đang lo chuyện thi vào đại học nào, hôm nay đi đâu uống trà sữa cà phê, hoặc là suy nghĩ đi mua sắm thì mua món gì.

Cho dù cao cấp hơn một chút thì cũng chỉ như Sở Thần Quang, nắm trong tay công ty trị giá mười triệu tệ, được người ta gọi là thanh niên trẻ tuổi tài cao.

Nhưng một người ở cùng độ tuổi với họ mà có thể đứng đầu tỉnh Xuyên, thống lĩnh các nhân vật lớn, trở thành Diệp tiên sinh được mọi người tôn sùng sao? Cứ như chuyện nghìn lẻ một đêm vậy.

“Đương nhiên tôi biết tin tức này có hơi khó tin, nhưng đó là sự thật. Hầu hết các ông lớn mà tôi quen đều nói như vậy”.

Lâm Thiếu Bân nhún vai, ban đầu anh ta biết được tin tức này cũng kinh ngạc một lúc lâu.

Nhưng bây giờ, trong lòng anh ta chỉ có kính nể và tôn sùng Diệp tiên sinh. Hơn nữa, bố anh ta từng nói không lâu nữa, đợi đúng thời cơ thì sẽ giới thiệu anh ta với Diệp tiên sinh, cho anh ta gặp Diệp tiên sinh.

Một khi gặp được Diệp tiên sinh, nhờ Diệp tiên sinh chỉ dẫn vài câu, anh ta sẽ không còn đơn giản là cậu ấm ở Xuyên Nam nữa. Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, anh ta đều cảm thấy háo hức.

“Tuổi trẻ mà có thể đứng đầu thế giới ngầm tỉnh Xuyên, Diệp tiên sinh đúng là siêu phàm!”.

Tiếu Lâm hoàn hồn trở lại, không khỏi cảm khái lên tiếng.

Lí Tinh Tinh mắt lấp lánh, cô ta vốn tưởng Diệp tiên sinh là trung niên khoảng ba mươi tuổi, cho dù là vậy, cô ta cũng sùng bái vô cùng. Bây giờ nghe nói Diệp tiên sinh là một người trẻ tuổi cùng độ tuổi với bọn họ, cô ta càng mừng thầm trong lòng, bắt đầu mơ mộng cuộc gặp gỡ tuyệt đẹp giữa mình và Diệp tiên sinh, cuối cùng bước vào lễ đường đám cưới, trở thành “nữ hoàng” của tỉnh Xuyên.

Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ cũng liên tục thở dài. Sở Thần Quang sờ mũi, cười gượng nói: “Không biết chúng ta phải phấn đấu bao lâu mới có thể đạt đến trình độ như Diệp tiên sinh!”.

Mọi người đều im lặng, trình độ giống như Diệp tiên sinh nào chỉ phấn đấu là có thể đạt được dễ như vậy?

Tiếp đó, chủ đề trò chuyện gần như đều không xa rời Diệp tiên sinh. Lâm Thiếu Bân kể lại những sự tích và bản lĩnh của Diệp tiên sinh nghe được từ bố mình cho mọi người, ai nấy đều kinh ngạc.

Còn Diệp Thiên từ đầu đến cuối chỉ cúi đầu ăn cơm, không ai chú ý đến cậu.

Sau bữa tối, mọi người lại trò chuyện vài câu với Tiếu Lâm. Lâm Thiếu Bân đề nghị đến quán bar ngồi, mọi người cùng hưởng ứng, rời khỏi biệt thự nhà họ Tiếu.

Diệp Thiên đi theo sau mọi người, vốn định ra khỏi khu biệt thự sẽ rời đi một mình. Nhưng cậu vừa bước ra khỏi biệt thự nhà họ Tiếu, Lâm Thiếu Bân lại đột nhiên dừng bước, chặn trước mặt cậu.

Đọc truyện chữ Full