DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 252

Chương 252

“Ừ!”.

Diệp Thiên chỉ gật đầu nhẹ, không có phản ứng gì quá lớn. Từ ngày chia tay ở “Thủy Thượng Nhân Gian”, Cố Giai Lệ chỉ là con gái của người quen cũ trong lòng cậu mà thôi, không còn gì khác nữa.

Bành Lượng và Diệp Thiên trò chuyện thêm một lúc thì giáo viên chủ nhiệm vào lớp.

“Hôm nay, tôi có chuyện cần thông báo với các em”.

“Khối lớp 12 của trường sẽ có một đợt điều chỉnh lớn, căn cứ theo thành tích thi của tháng trước lập nên một lớp chọn, tổng cộng năm mươi người. Lớp này sẽ do thầy Từ Uy, trưởng bộ môn Toán, làm chủ nhiệm lớp”.

“Sau đây, những em được tôi đọc tên sẽ đến phòng học lớp 12A1 báo danh, về sau đó sẽ là lớp chọn của khối 12”.

Giáo viên chủ nhiệm dứt lời, cả lớp trở nên xôn xao.

“Chuyện này là sao? Chia lớp sao?”.

“Không phải chứ? Chỉ còn mấy tháng nữa là thi đại học, sao còn chia lớp nữa?”.

“Quá đột ngột, chẳng ai chuẩn bị cả!”.

Các học sinh đều phàn nàn, nhưng đây là quyết định của trường, bọn họ không có cách nào thay đổi.

“Toi rồi!”.

Bành Lượng vỗ trán: “Diệp Thiên, lần này thi tháng tôi phát huy hơn mức bình thường, được xếp thứ bốn mươi sáu toàn khối. Nếu lớp chọn chọn theo thành tích thì chẳng phải tôi sẽ vào lớp đó, không được chung lớp với cậu nữa sao?”.

Bành Lượng không cam tâm. Diệp Thiên biến mất hơn một tháng, không tham gia thi tháng, đương nhiên không có tư cách vào lớp chọn. Còn thành tích của cậu ta gần như sẽ được vào lớp chọn, thế thì đồng nghĩa không thể tán dóc với Diệp Thiên hằng ngày rồi.

“Chẳng có gì đáng ngại, liên lạc bằng điện thoại là được!”.

Diệp Thiên xua tay, cậu cảm thấy chẳng sao cả. Học lớp nào, hay giáo viên nào dạy đối với cậu mà nói chẳng ảnh hưởng gì.

Bành Lượng không vui cho lắm, chủ nhiệm lớp đã bắt đầu đọc tên, người đầu tiên được xướng tên là Âu Hạo Thần.

Âu Hạo Thần ưỡn ngực bước lên, đeo cặp sách đi ra khỏi lớp học, vô cùng phấn khởi. Lần thi tháng này, cậu ta đã thi được bảy trăm linh sáu điểm, đứng nhất toàn trường. Có thể nói chỉ cần cậu ta giữ vững như vậy, đạt được thành tích đứng đầu thành phố, được tuyển thẳng vào đại học Hoa Thanh hay đại học Thủ đô hoàn toàn không thành vấn đề, bao nhiêu trường học nổi tiếng tùy cậu ta chọn.

Giáo viên chủ nhiệm lại đọc tên vài bạn có thành tích thi tháng nằm trong top đầu, sau đó đọc đến tên Đỗ Giai Giai, sau đó lại đọc tiếp tên chín người nữa thì đến Bành Lượng.

“Haizz!”.

Bành Lượng thở dài, thành tích của cậu ta quả thật không tồi, xếp vào top 50 toàn trường là đích đáng. Nhưng một khi vào lớp chọn thì trong số năm mươi học sinh giỏi đứng đầu toàn trường ấy, cậu ta chỉ xếp chót. Cảm giác đó không dễ chịu gì, hơn nữa, quan trọng nhất là không thể học chung lớp với Diệp Thiên, người để nói chuyện cũng ít đi.

“Đừng thở dài nữa, mau đi đi!”.

Diệp Thiên vỗ vỗ cậu ta, Bành Lượng chỉ đành ủ rũ bước ra khỏi cửa.

Các bạn trong lớp vốn tưởng rằng đọc tên đến đây là hết rồi. Dù sao Bành Lượng cũng đứng thứ bốn mươi sáu, những bạn khác trong lớp xếp sau cậu ta thì đã không nằm trong top 50 nữa, không có tư cách vào lớp chọn.

Nào ngờ giáo viên chủ nhiệm lại đọc thêm một cái tên: “Diệp Thiên!”.

Đọc truyện chữ Full