Chương 95
Diệp Thiên đứng yên một chỗ, chỉ thấy bàn tay của cậu hơi nâng lên, năm ngón tay xòe ra, bốn viên bi thép đều bị cậu tóm được và kẹp chặt trong bốn kẽ tay.
Sau đó, cậu đánh một chưởng vào phía sau Trần Sư Hành!
Tuy cậu đứng cách Trần Sư Hành hàng chục mét, nhưng chưởng này đánh ra, sức gió của nó lập tức đập trúng lưng Trần Sư Hành, đánh chính xác vào lưng phía sau tim ông ta.
“Phụt!”.
Trần Sư Hành phụt máu mồm, ngã mạnh xuống đất.
Diệp Thiên ném mấy viên bi thép vào trong thùng rác, từ từ đi đến trước mặt Trần Sư Hành, giật lấy chiếc mặt ngọc, và lạnh lùng nói.
“Chiếc mặt ngọc này, tôi lấy đây!”.
“Ông về nói với sư phụ ông, nếu ông ta có gì bất mãn cứ đến Lư Thành tìm tôi!”.
“Biệt hiệu của ông ta là “Ngọc Hoàng Đại Đế”, còn biệt hiệu của tôi, là “Diệp Lăng Thiên”.
“Diệp Vân Long?”.
Diệp Thiên nghe thấy cái tên này, hai mắt hơi nheo lại, một tia sáng lóe lên.
“Cậu Diệp quen với Diệp Vân Long sao? Lẽ nào cậu cũng là người nhà họ Diệp ở thủ đô?”.
Hàn Phong nhìn thấy biểu cảm thay đổi của Diệp Thiên, lập tức sực tỉnh, hỏi với vẻ kinh ngạc.
Lúc này ông ấy mới nhận ra Diệp Thiên cũng có họ Diệp, hơn nữa thực lực lớn mạnh đến vậy, thiên bẩm tuyệt đỉnh, cả nước Hoa Hạ rộng lớn này, ngoài gia tộc Diệp Thị ở thủ đô ra thì còn có gia tộc họ Diệp nào lại có tu vi thiên bẩm như vậy?
“Tôi không phải người nhà họ Diệp, tôi cũng không biết Diệp Vân Long!”.
Diệp Thiên lắc đầu, phủ nhận ngay lập tức.
Từ ngày cậu bị Diệp Sơn đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, bị Diệp Vân Long phế võ công, cậu đã không còn là người nhà họ Diệp, không còn bất kỳ liên quan gì với nhà họ Diệp, thậm chí nhà họ Diệp không còn chút tư cách gì để cậu phải để tâm nữa.
Còn về Diệp Vân Long, tuy là bố ruột của cậu, nhưng sau khi Diệp Vân Long làm tất cả những việc đó với cậu, thì thế giới của cậu đã không còn tồn tại người nào tên Diệp Vân Long nữa, giờ chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Nhưng thật ra, cậu có thể tự sáng lập ra tuyệt đỉnh chỉ trong tám năm cũng là nhờ có Diệp Vân Long, nếu như không có Diệp Vân Long, cậu sẽ không bao giờ đạt được cảnh giới mà cậu có hiện nay.
Hàn Phong thấy vậy mới thở phào một hơi, nhà họ Diệp có Diệp Vân Long trấn thủ, bây giờ lại xuất hiện một Diệp Tinh có tiếng về thiên bẩm trong giới võ thuật Hoa Hạ, nếu cậu thiếu niên Diệp Thiên này cũng xuất thân từ nhà họ Diệp, thì cả Hoa Hạ này còn có gia tộc nào có thể tranh hùng với nhà họ Diệp nữa?
“Bắc – Long, Nam – Tiêu, Tây – Gia Cát, Đông – Mộ Dung, thú vị đấy”.
Diệp Thiên mỉm cười, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhẹ.
Giang hồ chưa bao giờ rời khỏi thế giới này, vì sự phát triển của khoa học hiện đại và sự tiến bộ của xã hội, có rất nhiều thứ ẩn giấu trong đó, nhưng giang hồ vẫn luôn tồn tại, chỉ là người dân không biết mà thôi.
“Trong bốn người này thì ai mạnh nhất?”.
Cậu lại hỏi tiếp.
“Trong bốn người thì Diệp Vân Long mạnh nhất!”.