DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bất Hủ Phàm Nhân
Chương 979: Bàn phong rừng rậm

Hình Vấn nói tới chỗ này, chợt nhớ tới cái gì, đưa mắt hạ xuống rơi vào trưởng lão Nhâm Phi ở một bên.

Nhâm Phi làm một cái lễ tông môn, giọng ngưng trọng nói:

- Ta đang muốn bẩm báo sự tình tông môn trồng gạo Thanh Lộ, bởi vì Tích Lộ Thương Hội tổng bộ bị diệt trì hoãn một hồi.

Hình Vấn khẽ mỉm cười, gật gật đầu nói:

- Tích Lộ Thương Hội đã là chuyện đi qua, người của Lăng Tiêu Thần Tông toàn bộ đều trở về, coi như là lại xảy ra chuyện gì, cùng ta Lăng Tiêu Thần Tông cũng không hề có quan hệ. Lần này Nghiễm Trường Đại Sư bởi vì nhân tình không thể chối từ, đến ta Lăng Tiêu Thần Tông truyền thụ cách trồng gạo Thanh Lộ, đệ tử của Lăng Tiêu Thần Tông ta tham gia học tập trồng gạo Thanh Lộ, thành tích hẳn là khá vô cùng sao??

Nói lên chuyện này, Hình Vấn trong lòng vẫn là rất sung sướng. Nghiễm Trường Đại Sư chính là thiếu nhân tình của hắn, kết quả phải đến Lăng Tiêu Thần Tông truyền thụ cách trồng gạo Thanh Lộ. Phải biết rằng lúc này, Nghiễm Trường Đại Sư thế nhưng là hàng hot a.

Nhâm Phi nhanh chóng nói:

- Lần khảo hạch này thành tích thật là không tệ, có hai người trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, một người trồng ra trung phẩm gạo Thanh Lộ, còn lại đều là hạ phẩm. Đương nhiên, bên trong hạ phẩm tỉ lệ cũng có thật xấu...

- Cái gì?

Hình Vấn bỗng đứng lên, có chút không dám tin tưởng nói:

- Nghiễm Trường Đại Sư lợi hại như vậy?

Không phải do hắn không khiếp sợ, kẻ nông dân có thể ở Thần Lục trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, đó là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nghiễm Trường Đại Sư coi như là lợi hại hơn nữa, cũng không thể tại ngắn ngủn mấy ngày, dạy ra hai người trồng đc thượng phẩm gạo Thanh Lộ sao?? Lúc này, hắn chỉ là may mắn chính bản thân mời được Nghiễm Trường Đại Sư đến tông môn truyền thụ trồng gạo Thanh Lộ.

Nhâm Phi trên mặt có chút lúng túng nói:

- Bẩm tông chủ, hai đệ tử trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, cũng không phải Nghiễm Trường Đại Sư dạy dỗ.

- Có ý tứ gì?

Hình Vấn hơi có chút cau mày, chẳng lẽ nói hơn một trăm đệ tử này, còn ẩn nấp cao thủ trồng gạo Thanh Lộ? khả năng không lớn a, bởi vì trồng gạo Thanh Lộ là sự tình rất không có tiền đồ. Tu sĩ thời gian tu luyện cũng không đủ, người nào sẽ ngu lại đem thời gian dùng để trồng gạo Thanh Lộ?

Nhâm Phi nhanh chóng giải thích:

- Tông chủ hẳn là biết Mạc Vô Kỵ sao?, chính là kẻ nông dân đc Xích Khôn chấp sự mang về kia, còn là một đại thần Đan Sư. Vốn chúng ta tông môn đệ tử dự thi trồng gạo Thanh Lộ là hắn đến truyền thụ cho, hết lần này tới lần khác Nghiễm Trường Đại Sư tới rồi, kết quả ngoại trừ hai gã đệ tử nguyện ý tiếp tục theo Mạc Vô Kỵ học tập trồng gạo Thanh Lộ ra, các đệ tử còn lại toàn bộ muốn theo Nghiễm Trường Đại Sư học tập...

Hình Vấn làm một tông chủ, nghe đến đó đã hoàn toàn hiểu được, hắn có chút ngạc nhiên hỏi:

- Lẽ nào này hai đệ tử trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, là Mạc Vô Kỵ dạy?

- Đúng là như thế này, hơn nữa hắn chỉ dạy nửa ngày.

Nhâm Phi sau khi trả lời, không nói thêm gì nữa.

Hình Vấn sắc mặt có chút lúng túng, bởi vì Nghiễm Trường Đại Sư chính là hắn gọi tới, kết quả trái lại đuổi đi Mạc Vô Kỵ tốt hơn, lưu lại một cái kém hơn. Hết lần này tới lần khác kẻ kém hơn, hắn còn hao tốn khí lực cùng nhân tình lớn như vậy. Chính là thế, sau khi Nghiễm Trường rời đi, tông môn lại trả cho hắn một khoản thù lao phong phú.

Chỉ là chỉ chốc lát, Hình Vấn liền khôi phục bình tĩnh, ngồi xuống gật gật đầu nói:

- Không nghĩ tới ta cũng nhìn lầm, lần này Xích Khôn lập công lớn, cho phép hắn đi tông môn thần cảnh tu luyện ba năm, đồng thời cho phép hắn đi chọn một môn trung cấp thần thông.

- Dà.

Lại có một người trưởng lão đứng lên, lên tiếng sau đó liền ngồi xuống.

Hình Vấn chuyển nói với Nhâm Phi:

- Nhâm trưởng lão, một hồi ngươi đi mời Mạc Vô Kỵ đến ta Lăng Tiêu Thần Tông, cũng truyền thụ cho các đệ tử tham gia khảo hạch còn lại học tập làm sao trồng gạo Thanh Lộ.

- Ta đã đi mời...

Nhâm Phi nói dừng lại, lập tức sắc mặt có chút cổ quái nói:

- Tông chủ, ta mới vừa mới vừa nhận được tin tức, Mạc Vô Kỵ trước đây không lâu rời đi Lăng Tiêu Thần Tông, nghe nói đi Niết Bàn Đạo Thành.

- Vậy thì đi Niết Bàn Đạo Thành, hẳn là còn kịp. Tại trước khi Mạc Vô Kỵ đến tông môn, trước hết để cho hai đệ tử có thể trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ nói ra phương pháp.

Hình Vấn không chút do dự nói.

Nhâm Phi sắc mặt lúng túng nói:

- Sợ rằng không được, Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp theo Mạc Vô Kỵ học tập trồng gạo Thanh Lộ, ta có biết một phần tình huống. Hai người này đã phát thề độc, tuyệt đối không có khả năng thông qua bất luận cái gì phương thức, lại đem thứ Mạc Vô Kỵ truyền thụ cho truyền lại cho người khác.

Hình Vấn có chút cau mày, chỉ là một kẻ nông dân, lại còn bắt tông môn đệ tử thề. Lập tức hắn liền lắc đầu:

- Đã như vậy, vậy hãy nhanh mang Mạc Vô Kỵ tới Lăng Tiêu Thần Tông sao?.

Nhâm Phi do dự một chút vẫn là nói:

- Tông chủ, ta sợ là không dễ dàng. Trước đây này Mạc Vô Kỵ cùng Áo Thị lên qua xung đột, biểu hiện của hắn nói rõ hắn không phải là một tên gia hỏa nói đến là đến, nói đi là đi. Hơn nữa trước đây hắn hỏi Xích Khôn muốn một nhóm Thần linh thảo cấp năm, bởi vì Nghiễm Trường Đại Sư tới rồi, tác dụng của hắn cũng hầu như không có, kết quả tông môn cũng không có cho hắn. Về sau hắn dạy dỗ hai đệ tử trồng ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, tông môn cũng không có cho ra bất luận cái gì thù lao.

Hình Vấn vung tay lên:

- Vô luận như thế nào, trước đem hắn mang đến rồi lại nói. Coi như là hắn không muốn tiếp tục truyền thụ cho Lăng Tiêu Thần Tông đệ tử, cũng không thể để cho hắn đi truyền thụ cho người khác a.

...

- Vô Kỵ, Niết Bàn Đạo Thành ta đã đi qua, phi thuyền phương hướng dường như cũng có chút lệch khỏi quỹ đạo.

Thấy Mạc Vô Kỵ khống chế phi thuyền lệch phương hướng Niết Bàn Đạo Thành, Trì Băng nhịn không được nói.

Mạc Vô Kỵ đối với nàng có ân cứu mạng, đệ đệ của nàng Trì Xuyên lại gọi Mạc Vô Kỵ là đại ca. Cộng thêm Mạc Vô Kỵ phẩm tính rất là để cho Trì Băng thoả mãn, Trì Băng đơn giản đề nghị ba người đều xưng là tỷ đệ.

Mạc Vô Kỵ lắc đầu nói:

- Băng tỷ, rời đi Tiệm Thuốc Vô Bệnh, ngươi có nghe nghị luận của người khác hay không?

Trì Băng gật đầu:

- Ta nghe được, Tích Lộ Thương Hội tổng bộ cư nhiên bị người huyết tẩy, Tích Lộ Thương Hội thế nhưng là sản nghiệp của Tích Lộ thương thành. Tại toàn bộ Thần Lục cũng là tồn tại nổi danh, không biết người nào có khả năng lớn như vậy, cũng không biết là bởi vì chuyện gì.

- Là ai làm, còn có vì sao làm chuyện này không có quan hệ gì với chúng ta. Ta đoán Tích Lộ Thương Hội tổng bộ bị xóa đi, Niết Bàn Đạo Thành hiện tại tra khẳng định phi thường nghiêm ngặt, dù sao Niết Bàn Học Cung gần tổ chức kiểm tra. Cho nên ta dự định tới trước Hà Gian Thần Thành đi, Hà Gian Thần Thành cùng Niết Bàn Đạo Thành rất gần, đợi được Niết Bàn Học Cung bắt đầu khảo hạch, chúng ta lại đi Niết Bàn Đạo Thành.

Mạc Vô Kỵ giải thích.

Đối với Mạc Vô Kỵ mà nói, đây là một cái nguyên nhân. Trên thực tế hắn đang nghe Tích Lộ Thương Hội bị người huyết tẩy sau đó, hắn đều xuất mồ hôi lạnh cả người. May là thời điểm hắn đi Tích Lộ thương thành, tuyệt đại đa số Thần Vương cũng không có đi tham gia cái kia đấu giá hội, hơn nữa đấu giá hội này cũng không có ý thức được màu vàng Tịch Đạo Sa chân chính trân quý. Thẳng đến đấu giá hội sau khi kết thúc, màu vàng Tịch Đạo Sa mới liên tục nổi lên, sau cùng đưa tới cường giả tranh đoạt.

Đó còn chưa phải là nguyên nhân chủ yếu Mạc Vô Kỵ hiện tại không đi Niết Bàn Đạo Thành, tại Mạc Vô Kỵ nghe được Tích Lộ Thương Hội bị diệt sau đó, trong lòng hắn liền cảm giác mình hành sự có chút quá nóng nảy. Vô Căn Thần Thiết đối với hắn vô cùng trọng yếu, chỉ là hắn không nên xuất ra màu vàng Tịch Đạo Sa trao đổi.

Điều này làm cho Mạc Vô Kỵ bộc phát bắt đầu cẩn thận, hắn lập tức liền nghĩ đến gạo Thanh Lộ. Nếu mà Nghiễm Trường Đại Sư không dạy dỗ ra đc học sinh có thể trồng thượng phẩm gạo Thanh Lộ, vậy hắn nhất định sẽ bị Lăng Tiêu Thần Tông chú ý, bắt hắn lại tới truyền trồng thụ gạo Thanh Lộ, cũng không phải không có khả năng.

Nếu Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp biết hắn muốn đi Niết bàn Thần Thành, vậy hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời không đi.

- Tốt, ta là tùy tiện đi nơi nào cũng đc. Đáng tiếc tấm màu tím Tịch Đạo Sa bị ta lãng phí hết, nếu không, ta một khi vọt vào Thần Vương cảnh giới, chúng ta coi như là đã có một phần lực lượng.

Trì Băng than thở.

Mạc Vô Kỵ khẽ mỉm cười nói:

- Băng tỷ, coi như là ngươi có màu tím Tịch Đạo Sa, ta vẫn là đề nghị ngươi không dùng màu tím Tịch Đạo Sa bước vào Thần Vương cảnh.

- Ta biết.

Trì Băng hít một tiếng, Mạc Vô Kỵ đều hiểu đạo lý nàng làm sao không hiểu rõ. Thế nhưng tại Thần Lục, có thể bước vào Thần Vương đã coi như là đỉnh phong cường giả, cho dù là mượn người khác đạo vận cảm ngộ, cũng mạnh hơn nhiều lắm so với không bước vào Thần Vương.

Mạc Vô Kỵ giơ tay lên xé đi mặt nạ trên mặt nói:

- Băng tỷ, đây là hình dáng thật của ta.

Trì Băng cũng không cảm thấy bao nhiêu kinh ngạc, trước nàng mặc dù không cách nào nhìn ra Mạc Vô Kỵ dung mạo, trên thực tế nàng biết Mạc Vô Kỵ đã dịch dung.

- Băng tỷ, ngươi biết Tịch Thần Đan là thần đan cấp mấy sao??

Mạc Vô Kỵ cười tủm tỉm nói.

Trì Băng bỗng nhiên hiểu được, nàng ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng nhìn Mạc Vô Kỵ:

- Ngươi là nói...

Mạc Vô Kỵ không đợi Trì Băng nói ra, liền gật gật đầu nói:

- Không sai, Tịch Thần Đan là ta luyện chế, ta là một cái chân chính ngũ phẩm thần đan vương. Ta khẳng định Thần Ngọc Đan khó luyện trình độ, tuyệt đối so không lại Tịch Thần Đan. Ta ngay cả Tịch Thần Đan đều luyện chế ra tới rồi, ngươi bên này lại có Minh Ngọc thần hoa, ngươi nói ta có thể hay không luyện chế ra đến Thần Ngọc Đan?

Trì Băng thở dài một hơi, tiện tay xuất ra một cái hộp ngọc đưa cho Mạc Vô Kỵ:

- Vô Kỵ, ta theo ngươi cùng nhau, vốn là muốn giúp cho ngươi, hiện tại lại nợ ngươi càng ngày càng nhiều.

Mạc Vô Kỵ tiếp nhận hộp ngọc cười nói:

- Băng tỷ, chúng ta là tỷ đệ, hà tất tính toán những thứ này.

- Đúng, chúng ta là tỷ đệ.

Trì Băng nhìn Mạc Vô Kỵ, kiên định gật đầu.

- Đã như vậy, Hà Gian Thần Thành chúng ta cũng không đi, chúng ta đi một cái địa phương khác. Băng tỷ có biết nơi nào tương đối trống trải, hơn nữa khoảng cách Niết Bàn Đạo Thành không cao hơn lộ trình một tháng?

Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc nói.

Trì Băng khẽ mỉm cười:

- Có một mảnh địa phương ta rất quen thuộc, ta đến khống chế phi thuyền, chúng ta đi bàn phong rừng rậm. Nơi này vừa an tĩnh, cũng sẽ không có cường giả tùy tiện vào đi. Khoảng cách Niết Bàn Đạo Thành, càng là chỉ có nửa tháng lộ trình.

- Bàn phong rừng rậm, tên quá kỳ cục.

Mạc Vô Kỵ nói.

Trì Băng giải thích:

- Sở dĩ gọi bàn phong rừng rậm, là bởi vì phong một khi đi vào rừng rậm này sau đó, thì ra không được. Đồng thời cũng hình dung một khi có tu sĩ bị nhốt tại bàn phong rừng rậm, đồng dạng rất khó đi ra ngoài. Bàn phong rừng rậm trong chỗ sâu nghe đồn còn có thần thú cấp 6, cho dù là cường giả vượt qua Thần Vương tiến vào trong chỗ sâu, cũng vậy có khả năng đi không về.

- Như vậy trong đó chẳng phải là rất nguy hiểm?

Mạc Vô Kỵ là định tìm địa phương luyện đan, sau đó để cho Trì Băng thăng cấp Thần Vương, địa phương quá nguy hiểm lại không thích hợp lắm.

Trì Băng cười cười:

- Ngươi yên tâm, ta biết bàn phong rừng rậm có một nơi tuyệt hảo, không có yêu thú cường đại đi qua, nơi đó còn phi thường thích hợp cho ngươi tu luyện.

Đọc truyện chữ Full