DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 43: Tiến Bộ Kinh Người

Tách! Tách!

Máu tươi tanh nồng lăn dọc cổ Độc Giác Dã Trư, rồi chảy xuống đường cao tốc đầy bụi bặm. Hai tròng mắt Độc Giác Dã Trư lóe ra quang mang điên cuồng. Nó gầm lên một tiếng rồi điên cuồng lao về phía La Phong nhanh như một tia chớp. Gót sắt, sừng, đuôi, ba bộ phận công kích liên miên không dứt.

“Cổ bị thương, sự linh hoạt phần đầu rõ ràng giảm xuống không ít.' La Phong nhanh nhẹn né tránh.

Trong Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch, hắn đã đối mặt đồng thời với bảy con quái thú cấp H vây công để tôi luyện thân pháp. Mức độ tấn công dày đắc của bảy con quái thú cấp H vây công so với một con Độc Giác Dã Trư tiếp cận cấp F tuy yếu hơn một chút, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Vèo!

La Phong không lùi mà tiến, phiêu dật nghiêng người né tránh. Chiếc sừng nhọn của Độc Giác Dã Trư cách thân thể La Phong cơ hồ chỉ có ba cm. Nhưng ba cm lại như rãnh trời, khiến Độc Giác Dã Trư không thể thương tổn được La Phong chút nào.

– Xuất đao!

Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay La Phong mang theo một tiếng rít chói tai từ cao chém thẳng xuống một cách cực kỳ mãnh liệt. Độc Giác Dã Trư lập tức điên cuồng gầm lên sợ hãi, bốn vó đột nhiên phát lực muốn né tránh một đao của La Phong. Nhưng… một đao này của La Phong thực sự quá nhanh. Tiếng chiến đao găm vào thịt văng lên.

Phập!

Lại một lần chém vào cổ. Mặc dù không phải vị trí vừa rồi, nhưng lần này chém sâu đến 8cm!

“Hừ, lần trước bị thương. Cơ bắp cổ nó không thể phát lực ngăn cản một trăm phần trăm. Hơn nữa mức độ phòng ngự cổ nó càng yếu hơn.' La Phong vừa bổ ra một đao liền lập tức thối lui, dễ dàng tránh được một loạt đòn công kích trả thù của Độc Giác Dã Trư. Sau đó La Phong lại một lần nữa tiếp cận con dã trư!

– Grào… grào…

Độc Giác Dã Trư phẫn nộ điên cuồng gầm lên.

“Một lần cuối cùng!'

La Phong lại bước lên ba bước cực nhanh, gần như sinh ra một đạo ảo ảnh, một lần nữa né tránh công kích của Độc Giác Dã Trư. Nương vào bước chân linh hoạt, La Phong xuất ra một đao vô cùng sắc bén!

– Vèo!

Đao này vừa bắt đầu chém xuống còn hơi khó khăn, nhưng khi găm sâu vào mười hai cm, lực cản lập tức giảm mạnh. Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong thoáng cái đã găm sâu vào cổ Độc Giác Dã Trư gần đến hai phần ba. Sau đó hắn nhanh chóng rút đao, lùi phắt lại!

Máu tươi từ vết thương to tướng phun thành vòi ra ngoài!

– Grào…

Gầm lên một tiếng thê lương. Độc Giác Dã Trư toàn thân co giật, bốn vó vô thức điên cuồng đạp xuống đất, mặt đường đường cao tốc nhanh chóng bị nó đạp vỡ nát. Sau đó Độc Giác Dã Trư vô thức đâm sầm vào những hàng rào dọc đường cao tốc. Sau khi húc đổ hàng rào bảo vệ, nó vô lực ngã xuống.

Thanh âm dần dần yếu ớt, rồi không còn phản ứng gì.

La Phong đứng ở gần hàng rào gãy trên đường cao tốc, nhìn xuống thi thể con Độc Giác Dã Trư với cái đầu gần như đứt đoạn phía dưới. Tốc độ máu chảy đã chậm lại, hiển nhiên là sắp chết rồi. Dù sao vừa rồi cũng đã chảy cả thùng máu rồi.

– Chết rồi!

La Phong nhảy xuống, rồi sau đó dùng Huyết Ảnh Chiến Đao rọc vào đầu Độc Giác Dã Trư, cắt lấy cây sừng.

Cả người Độc Giác Dã Trư thì cái quý nhất là cây sừng này!

—– o O o —–

Năm người tiểu đội Hỏa Chùy quan sát phía xa không kìm được thở phào một hơi.

– Biếи ŧɦái!

– Quái vật!

Ngụy gia huynh đệ lần lượt nói.

– Thế nào, ta đề cử chính xác chứ?

Trần Cốc đắc ý. Nếu nói lúc trước năm người họ rất kinh ngạc, thì bây giờ đã bị chấn động đờ người ra.

– Khó tin.

Trương Khoa không kìm được cảm thán nói.

Đội trưởng Song Phong Chùy Cao Phong dán mắt vào La Phong đang cắt sừng:

– Thân pháp La Phong sao lại lợi hại như vậy. Nếu nói về tốc độ thuần túy, Độc Giác Dã Trư còn nhanh hơn hắn một chút. Nhưng vừa rồi hắn liên tục né tránh mấy lần liên tiếp, vô cùng dễ dàng. Hơn nữa mỗi lần đều rất tự nhiên! Nếu loại thân pháp này của hắn có thể bảo trì trăm ngàn lần thì đó chính là cấp Nhập vi rồi!

– Hắn mới mười tám tuổi, nếu là cấp Nhập vi! Hẳn là đã được đưa đến tổng bộ vũ quán toàn cầu tiến hành đặc huấn rồi.

Lão đại “Ngụy Thiết” không kìm được nói.

Cấp Nhập Vi…

Là cấp bậc vũ giả mỗi lần đều có thể né tránh với độ chính xác rất cao, mỗi lần chỉ dùng ít sức nhất, để thực hiện né tránh hoàn mỹ nhất! Loại né tránh này có độ khó khăn rất cao, một lần hai lần thì vũ giả bình thường có thể làm được. Nhưng trăm lần, ngàn lần đều có thể làm được, chứng tỏ đó chính là cấp Nhập vi rồi!

– Chúng ta tìm được bảo bối rồi!

Cao Phong lộ ra nụ cười.

Ngụy gia lão Nhị “Ngụy Thanh” gật gật đầu:

– Ừm, bồi dưỡng một chút là tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta có thể có thêm một thành viên chủ chốt rồi.

– Để ta và lão Nhị huấn luyện hắn.

Ngụy Thiết mở lời.

Trần Cốc và Trương Khoa đều nở nụ cười. Là vũ giả không biết bao nhiêu lần đi trên ranh giới sinh tử, họ hiểu rõ, một số thiên tài có tố chất thân thể rất tốt. Nhưng lúc chính thức đánh với quái thú, thực lực chỉ có thể phát huy không tới một phần mười. Do đó bình thường họ đều xem thường cái gọi thiên tài.

Cao thủ chân chính phải là người đã trải qua vô số cuộc chiến sinh tử!

Còn La Phong, biểu hiện lần đầu tiên đã mạnh như vậy, hiển nhiên về phương diện chiến đấu cũng rất mạnh.

– Đội trưởng.

La Phong từ xa chạy tới.

– Cái sừng này…

– Ngươi gϊếŧ, cài sừng này đương nhiên thuộc về ngươi.

Cao Phong nói.

La Phong gật nhẹ đầu, cũng không cự tuyệt.

Trong quái thú, vật liệu trên người quái thú cấp thú binh bình thường đều không đáng giá. Đó là vì quái thú cấp thú binh hoàn toàn có thể dựa vào vũ khí nóng để gϊếŧ chết… Cho dù là một vũ giả chiến sĩ sơ cấp, cầm súng máy trong tay, chỉ cần bắn giỏi, là có thể dễ dàng gϊếŧ chết một con quái thú cấp thú binh. Do đó quái thú cấp thú binh không đáng tiền!

– Cái sừng này nếu bán cho vũ quán, hẳn là được ba ngàn đồng. Cũng có thể có được vài điểm cống hiến. Nếu bán cho Địa Hạ Liên Minh, hẳn là có thể được tới năm ngàn.

Trần Cốc cười nói.

Tài liệu trên người quái thú cấp thú tướng mới đáng giá.

Còn mấy thứ trọng yếu trên người quái thú “cấp lãnh chúa” thì càng có cái giá trên trời!

– La Phong, biểu hiện của ngươi vừa rồi chỉ có thể coi là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.

Lão đại của Ngụy gia huynh đệ “Ngụy Thiết' mặt lúc nào cũng khó đăm đăm, mở miệng nói.

– Thiết ca?

La Phong nhìn hắn.

– Xin Thiết ca chỉ bảo.

– Thân pháp cơ sở của ngươi không tệ, nhưng hiệu suất quá thấp.

Ngụy Thiết lạnh mặt.

– Đợt lát nữa, ngươi xem ta gϊếŧ một con quái thú cấp F như thế nào.

La Phong vừa rồi mới chỉ gϊếŧ một con tiếp cận cấp F thôi.

Sau khi đi tiếp được một lát, đám La Phong lại gặp một con Hổ Miêu Quái Thú cấp F thuộc họ nhà mèo. Trên người con Hổ Miêu này có rất nhiều vằn, cường tráng giống như một con bò to lớn. Nói về sự mức độ hung tàn và nhanh nhẹn thì cao hơn Độc Giác Dã Trư nhiều.

– Xem ta đây.

Ngụy Thiết lạnh lùng nói.

Vèo!

Tay trái cầm thuẫn bài, tay phải một thanh loan đao, Ngụy Thiết nhanh chóng lao thẳng về phía hổ miêu!

– Thiết ca hắn là chiến sĩ cao cấp, tố chất thân thể tương đương với Hổ Miêu Quái Thú cấp F.

La Phong nhìn kỹ. Chỉ thấy xa xa Ngụy Thiết căn bản không né tránh mà trực tiếp va chạm với hổ miêu. Không, đúng ra phải nói là khi hổ miêu gầm lên đánh tới thì Ngụy Thiết cũng đánh ra trong nháy mắt.

Thân thể Ngụy Thiết hơi nghiêng đi, thuẫn bài giương ra va chạm với con hổ miêu.

Cú va chạm này làm con Hổ Miêu Quái Thú mất trọng tâm, nghiêng sang một bên.

– Vụt!

Một hàn quang hình vòng cung lạnh lẽo từ sau thuẫn bài, lướt lên xẹt lên yết hầu con hổ miêu đang lộ ra vì trọng tâm không ổn định. Máu tươi phun ra như suối, Ngụy Thiết nhanh chóng lui lại, lạnh lùng nhìn con Hổ Miêu Quái Thú đau đớn gầm lên, dần dần vô lực té xuống rồi tắt thở.

Ngụy Thiết cắt lấy cái đuôi Hổ Miêu Quái Thú, lấy ra một sợi gân gần như trong suốt, bỏ vào ba lô, rồi trở về.

– Thấy rõ chưa? Thân pháp của ta không bằng ngươi, sức mạnh ta sử dụng cũng không vượt quá ngươi. Nhưng chỉ trong một chiêu ta đã gϊếŧ chết nó.

Ngụy Thiết nhìn La Phong.

Lúc này La Phong vẫn còn bị chấn động.

Trận chiến vừa rồi, thật ra chỉ trong nháy mắt đã định sinh tử. Còn vừa rồi, để gϊếŧ Độc Giác Dã Trư, mình lần lượt né tránh công kích, sau đó công kích vào cổ Độc Giác Dã Trư. Tiêu phí không ít sức lực mới gϊếŧ chết nó được. Hơn nữa thực lực con Độc Giác Dã Trư yếu hơn con Hổ Miêu Quái Thú này nhiều.

– Nghĩ kỹ đi.

Ngụy Thiết không giải thích gì, để La Phong tự mình suy ngẫm một lát.

La Phong đã hoàn toàn chấn động.

Tốc độ, kỹ xảo của Ngụy Thiết không có gì hơn người, nhưng hiệu suất của hắn lại cực cao!

– Gϊếŧ quái thú, phương pháp tốt nhất chính là lợi dụng nhược điểm quái thú!

Ngụy gia lão Nhị “Ngụy Thanh” đi tới, lạnh lùng nói:

– Bình thường, nhược điểm của quái thú là ở mắt, yết hầu, miệng. Tiếp đó chính là phần bụng… cuối cùng mới là cái cổ, chỗ ngươi chém đó!

La Phong gật đầu. Hắn biết, nhưng quái thú di động nhanh như vậy, muốn tình được yếu điểm là rất khó! Hơn nữa Độc Giác Dã Trư, Hổ Miêu thường cúi đầu xuống. Muốn đâm vào yết hầu là rất khó. Công kích vào bụng cũng khó khăn, chém vào cổ thì đơn giản nhất.

– Công kích nhược điểm thì rất khó có cơ hội. Quái thú không ngốc, nó sẽ bảo vệ nhược điểm của nó.

– Nhưng, nếu không có cơ hội thì có thể tạo ra cơ hội!

– Tỷ như ca của ta vừa rồi, thông qua một cú va chạm bất ngờ, khiến Hổ Miêu Quái Thú mất trọng tâm, nhất thời lộ ra cái cổ yếu hại. Rồi sau đó loan đao từ dưới thuẫn bài đâm thẳng vào cổ nó, làm Hổ Miêu Quái Thú mất mạng trong nháy mắt.

Ngụy Thanh lạnh lùng nói:

– Đao cuối cùng của ca ta chính là xuất đao từ phía sau thuẫn bài ra, khiến quái thú căn bản không kịp phản ứng!

La Phong gật gật đầu.

– Nhớ kỹ, phải học cách phát huy ưu điểm của mình.

Ngụy Thanh nói:

– Phải làm một cách hữu hiệu nhất, nhanh gọn nhất! Thân pháp ngươi rất tốt, nhưng ngươi không nên lúc nào cũng giở thân pháp của mình ra. Gϊếŧ quái thú, mục đích cuối cùng đều là gϊếŧ chết quái thú một cách hữu hiệu nhất.

– Hiểu rồi.

La Phong gật đầu.

Ngụy Thanh hơi mỉm cười.

– Xuất phát.

Đội trưởng Cao Phong phất tay cười nói.

Tiểu đội Hỏa Chùy hiển nhiên là muốn bồi dưỡng La Phong trở thành “nòng cốt” tương lai của tiểu đội Hỏa Chùy.

Dọc đường đi, hai người Ngụy Thanh, Ngụy Thiết liên tiếp ra tay đối phó với một vài quái thú. Nhưng cũng có khi để cho La Phong tự mình đối phó. Vừa làm vừa dạy, để La Phong nắm được kinh nghiệm thực chiến, mà tốc độ tiến bộ của La Phong cũng vô cùng kinh người.

Thậm chí còn đến cả cường giả cấp chiến tướng Cao Phong cũng ra tay vài lần dạy cho La Phong.

La Phong dần dần hiểu ra, gϊếŧ quái thú chính là phải làm cho mỗi đòn công kích của mình phát huy tới hiệu quả lớn nhất. Còn lúc trước, khi mình lần đầu tiên gϊếŧ Độc Giác Dã Trư, tuy né tránh đẹp mắt nhưng trên thực tế lại không có hiệu quả! Nhận ra được điều này, công kích của La Phong cũng dần dần trở nên sắc bén, trực tiếp, đơn giản, hiệu suất cao!

Ba ngày sau.

Sáng sớm, trên một con đường cái cũ nát, nhóm sáu người tiểu đội Hỏa Chùy cùng tiến bước trên đường.

– Phía trước có hai đầu Sư Ngao Khuyển cấp F, La Phong, ngươi đi.

Đội trưởng Cao Phong ra lệnh.

– Rõ, đội trưởng.

La Phong cười khẽ, chạy về phía Sư Ngao Khuyển, tốc độ cũng không nhanh lắm.

– Grào…

– Grào…

Hai con Sư Ngao Khuyển gầm lên rồi lao vào La Phong. Trong mắt con quái thú Sư Ngao Khuyển ẩn chứa sự khát máu điên cuồng. Khi khoảng cách giữa song phương còn rất gần, La Phong chợt khẽ mỉm cười.

Vèo!

Tốc độ đột nhiên tăng lên! Bộ lông toàn thân hai con quái thú Sư Ngao Khuyển trong nháy mắt dựng lên.

Nhưng La Phong đã tiếp cận trong nháy mắt, chân quỷ dị bước đi bốn bước, đó chính là thân pháp Lưu Quang trong Cửu Trọng Lôi Đao, dụ hai móng Sư Ngao Khuyển đánh tới. Thân thể La Phong xoay nhẹ, né tránh chính xác lợi trảo của Sư Ngao Khuyển. Trong sát na khi thân thể song phương lướt qua nhau, Huyết Ảnh Chiến Đao trong nháy mắt đâm ra một cách hiểm hóc!

Phập! Đâm thẳng vào yết hầu.

La Phong nhanh chóng vọt tới trước, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía một con quái thú Sư Ngao Khuyển khác.

– Grào…

Con quái thú Sư Ngao Khuyển còn lại khác thấy cổ đồng bạn mình điên cuồng phun máu tươi, không ngờ lại gầm khẽ một tiếng rồi bỏ chạy.

Bọn người Tiểu đội Hỏa Chùy như Cao Phong, Trần Cốc thấy thế đều khẽ mỉm cười.

Mặc dù La Phong về mặt kinh nghiệm thì thua xa hai người Ngụy gia huynh đệ. Nhưng vì ưu thế thân pháp, nên La Phong bây giờ có lực sát thương không thua gì Ngụy gia lão đại, Nhị lão gia cả.

– La Phong, đi, chúng ta mau vào thị trấn! Sư Ngao Khuyển đều sống quần cư. Vừa rồi con Sư Ngao Khuyển chạy trốn chẳng mấy chốc sẽ đem theo một đám quái thú Sư Ngao Khuyển tới.

Trần Cốc cười hà hà nói, La Phong cười cùng mọi người hội hợp. Nhóm sáu người tiểu đội Hỏa Chùy rốt cục cũng tiến vào mục tiêu của họ – Huyện thị số 0201.

—– o O o —–

Đọc truyện chữ Full