DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 32: Lời Mời Của Lôi Điện Vũ Quán

Ở lối vào thị trấn, đám Chuẩn Vũ Giả đều đang lũ lượt đi ra. Hầu như, trên người mỗi một Chuẩn Vũ Giả đều có vết máu. Đó có thể là vết máu của quái thú, hoặc cũng có thể là vết máu của chính họ. Có một vài Chuẩn Vũ Giả đang được bằng hữu của họ đỡ đi.

– Te, te…

Thanh âm chói tai vang lên, một xe tải lớn hạng nặng từ giữa trấn chạy ra. Chỉ thấy trên xe tải lớn này chất đầy thi thể quái thú.

– Này! Đây là thi thể của Chuẩn Vũ Giả, các người tới đây nhận nhé.

Trong đó có một chiếc xe tải lớn hạng nặng đậu bên cạnh. Trên chiếc xe tải này có không ít thi thể, thậm chí còn có những bộ phận thi thể không đầy đủ. Hiển nhiên là bị quái thú ăn mất. Chiếc xe tải trút thi thể đám Chuẩn Vũ Giả xuống thành một đống trên mặt đất.

– A!

– A Cống!

– Tiểu Âm!

Nhất thời không ít Chuẩn Vũ Giả kinh hô, thậm chí còn có người nhào thẳng tới một thi thể nào đó mà gào khóc.

– Khóc cái gì mà khóc?

Thanh âm lạnh lùng nghiêm nghị của một sĩ quan vang lên, khiến cho không ít Chuẩn Vũ Giả vô cùng căm tức. Tên sĩ quan đó, liếc nhìn xung quanh rồi nói:

– Chém gϊếŧ với quái thú làm sao không thể có người chết cơ chứ? Các ngươi lựa chọn đi lên con đường vũ giả, vậy phải chuẩn bị đón nhận cái chết! Xã hội cho vũ giả nhiều đặc quyền là tại sao? Đó không phải là để các ngươi hưởng phúc, mà là vì các ngươi có thể gϊếŧ chết quái thú, lập công với nhân loại. Cho nên mọi người mới dành cho các ngươi có đặc quyền nhiều như thế.

– Địa vị của các ngươi, quyền lực của các ngươi… Tất cả đều phải dựa vào việc các ngươi liều mạng mà có!

– Lần thí luyện này, mới chỉ lựa chọn những con quái thú yếu nhất cho các ngươi. Hơn nữa, chúng cũng không tập trung thành bầy đàn. Đến cả thí luyện mà cũng không xong, sau này tiến vào khu vực hoang dã, các ngươi liệu có thể sống không?

Những lời nói của tên sĩ quan làm cho tất cả các Chuẩn Vũ Giả đều yên lặng lại. Mọi người biết không ít về quái thú.

Trong tất cả các loại quái thú, cái làm cho người ta đau đầu chính là loại hoạt động quần thể. Tỷ như 'Sư ngao khuyển' quái thú trong họ nhà chó, đi đâu cũng đều có vài chục con đi cùng nhau. Cho dù chiến sĩ trung cấp cũng không dám trêu vào chúng.

– Hai tai trái quái thú, cánh tay trái bị thương.

– Lữ Phương? Ừm, ba tai trái quái thú! Không tệ! Người kế tiếp.

Bên cạnh cửa vào trấn nhỏ, mỗi một Chuẩn Vũ Giả ra ngoài đều nộp tai trái của quái thú mà mình gϊếŧ được.

– Xem kìa! Đến lượt La Phong rồi.

– La Phong do Cực Hạn Vũ Quán tuyển từ trước phải không?

– Không biết hắn gϊếŧ được bao nhiêu quái thú?

– Tố chất thân thể mạnh, không có nghĩa là có thể gϊếŧ được nhiều quái thú.

Trong lúc nhất thời vô số Chuẩn Vũ Giả đã ra ngoài đều tập trung nhìn La Phong vừa tới lối vào. Ba người La Phong, Vạn Đông, Mã Hiểu là mấy Chuẩn Vũ Giả sớm được chiêu nhập. Thanh danh của họ một truyền mười, mười truyền trăm nên cơ bản tất cả mọi người đều biết đến bọn họ.

– Hả?

Vừa mới ra tới, đã bị vô số Chuẩn Vũ Giả nhìn chằm chằm, làm La Phong cũng không khỏi sửng sốt.

– La Phong? Đưa số tai trái quái thú mà ngươi gϊếŧ được cho ta.

Phía trước đang có ba sĩ quan đang ngồi. Trong đó có hai sĩ quan đang sử dụng bút viết ghi chép, một sĩ quan khác nhìn La Phong.

– Rõ.

La Phong gật gật đầu, cởi ba lô trên người xuống. Trong lúc nhất thời chung quanh ánh mắt vô số Chuẩn Vũ Giả nhìn chằm chằm vào ba lô của La Phong. Họ đều tò mò… không biết rốt cuộc La Phong gϊếŧ được bao nhiêu quái thú.

– Rào!

La Phong dốc cái ba lô xuống, vô số tai trái quái thú rơi thẳng xuống cái chậu kim loại bên cạnh, đầy tới một nửa chậu.

– Nhiều như vậy sao?

– Người này gϊếŧ được bao nhiêu quái thú thế?

Đám Chuẩn Vũ Giả đứng đằng xa quan khán đều chấn động. Lúc này, tên sĩ quan sát hạch đang đếm số tai quái thú. Một lát sau hắn mỉm cười nhìn về phía La Phong:

– La Phong! Tổng cộng có 36 tai trái quái thú. Đến giờ, ngươi tạm thời là người gϊếŧ được nhiều quái thú nhất, đồng thời cũng không bị thương.

– Người kế tiếp. – Tên sĩ quan quay đầu nhìn về phía những người phía sau.

La Phong cười cười đi tới.

– Vượt qua kiểm tra Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến, ta chính thức là một vũ giả.

La Phong cảm thấy rất thoải mái, đứng đằng sau quan sát đám người phía sau chờ nộp tai của quái thú. Trong số những người này có một vài người không hề bị thương tích. Nhưng đại đa số đều có chút thương thế nhỏ. Chỉ cần tu dưỡng mười bữa nửa tháng là được. Thậm chí có cả những Chuẩn Vũ Giả trọng thương tàn phế.

– Dương Vũ! Ừm, không tệ, ba tai trái quái thú, cánh tay trái bị một vết thương nhẹ. Kế tiếp.

Dương Vũ cũng an toàn trở về.

– Dương ca.

La Phong trong đám người hô lên.

– Tên điên.

Dương Vũ ha ha cười vội chạy tới.

– Ngươi làm sao, gϊếŧ được bao nhiêu quái thú?

– Ba mươi sáu con.

La Phong kéo Dương Vũ đi tới một góc.

– Ba mươi sáu? Mẹ nó, tên điên ngươi đúng là không phải người. Đám quái thú đó rất khó gϊếŧ.

Dương Vũ trừng mắt.

– Đặc biệt là con Hổ Ngao Khuyển, tốc độ còn nhanh hơn ta còn sức mạnh thì không phải nhắc! Quái thú ngang cấp, bình thường sức mạnh đều mạnh hơn vũ giả nhân loại nhiều lắm. Ta phải liều mạng mới gϊếŧ được ba con.

La Phong cười. Quái thú cấp H đúng là không thể khinh thường được. Cho dù là chiến sĩ trung cấp, đối mặt bảy tám quái thú cấp H cũng đều rất nguy hiểm.

La Phong tôi luyện thân pháp, phải dựa vào tinh thần niệm lực mới dám làm như vậy.

– Vạn Đông!

– Là Vạn Đông, Chuẩn Vũ Giả thiên tài mà Lôi Điện Vũ Quán sớm chiêu mộ. Không biết hắn gϊếŧ được bao nhiêu quái thú. So với La Phong, không biết ai mạnh ai yếu?

– Ừm, cũng chỉ có Vạn Đông là có thể so với La Phong thôi.

Phía trước truyền đến những tiếng thảo luận, làm hai người La Phong, Dương Vũ đang lẩn xuống phía sau kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại. Dương Vũ càng kinh ngạc nói:

– Tên Vạn Đông đến giờ mới ra à? Tên điên, nghe nói tố chất thân thể tên Vạn Đông không hề thua kém ngươi. Không biết lần này hắn gϊếŧ được bao nhiêu quái thú?

Lúc này đám Chuẩn Vũ Giả đứng phía trước đều nhìn chằm chằm vào ba lô của Vạn Đông. Còn một vài Chuẩn Vũ Giả phía sau cũng đều vểnh tai nghe.

– Một đống to tai quái thú.

– Hình như rất nhiều.

Phía trước đột nhiên truyền đến thanh âm ầm ĩ. Ngay sau đó thanh âm sĩ quan sát hạch truyền ra…

– Vạn Đông! Tổng cộng 51 tai quái thú. Ha ha! Bây giờ, ngươi đã vượt qua La Phong. Tạm thời là người gϊếŧ nhiều quái thú nhất trong đợt khảo hạch Chuẩn Vũ Giả lần này.

– 51 cái?

– Hơn La Phong nhiều như vậy cơ à?

– Vạn Đông quả nhiên lợi hại. 51 con quái thú, rõ là đáng sợ.

Đã cảm thụ sự lợi hại của quái thú, đám Chuẩn Vũ Giả ai nấy đều thán phục.

– Tên điên, Vạn Đông còn nhiều hơn cả ngươi.

Dương Vũ cũng thán phục nói:

– Gϊếŧ nhiều có ý nghĩa gì?

La Phong không quan tâm, cười nói. Cả ngày hôm qua hắn chủ yếu dồn tinh lực vào việc tôi luyện thân pháp. Nếu muốn gϊếŧ đám quái thú cấp H, với thực lực La Phong, mỗi một lần chỉ cần tập kích mấy con quái thú đơn lẻ, thì gϊếŧ trên trăm con cũng là chuyện hết sức bình thường.

– La Phong.

Một thanh âm chợt truyền đến. La Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một sĩ quan râu quai nón mỉm cười nói:

– Theo ta đi một chuyến, có một vị bằng hữu muốn gặp ngươi. Người đó đang ở phòng nghỉ phía trước.

– Hả?

La Phong cảm thấy hơi nghi hoặc…

Gặp mình?

La Phong cũng không chần chờ, đi theo tên sĩ quan râu quai nón. Trước khi tiến vào phòng nghỉ, La Phong cũng cởi trang phục tác chiến đầy vết máu, rửa sơ một chút, thay đổi y phục sạch sẽ nhẹ nhàng, rồi mới tiến vào phòng nghỉ.

—– o O o —–

Trong phòng nghỉ, một đại hán khôi ngô đang nhắm hai mắt ngồi trong phòng. Bỗng dưng hắn mở mắt. Ánh mắt giống như điện quang nhìn về phía La Phong.

“Là hắn?” – La Phong cả kinh.

Người này thì hắn biết. Đó chính là người mà lúc trước đã trò chuyện với Gia Cát chủ quản, một trong bốn ông trùm của Lôi Điện Vũ Quán ở Giang Nam.

– Ta tên Vương Hành, chủ quản Lôi Điện Tổng Hội Quán.

Đại hán khôi ngô cười nói:

– La Phong, ngồi đi.

Mình và chủ quản ngồi đối diện nhau?

La Phong thất kinh…

Bây giờ, hắn đã hiểu rõ địa vị của chủ quản cao bao nhiêu. Có thể nói, một chủ quản của tổng hội quán có thể so với cường giả cấp chiến thần, nắm trong tay quyền lực kinh người. Ở Giang Nam, vị đại hán khôi ngô này hoàn toàn có thể dùng tay che trời cũng được.

– Sao không ngồi, sợ ta ăn thịt ngươi à? Ha ha… – Đại hán khôi ngô cười lớn.

La Phong cười, ngồi trước mặt đại hán khôi ngô, rồi mở miệng nói:

– Vương tiên sinh, không biết ngài gặp ta có chuyện gì?

– Rất đơn giản. – Đại hán khôi ngô cười khẽ nói:

– Ta đã điều tra về tình huống gia đình ngươi. Ngươi xuất thân từ gia đình bình thường. Cha làm công nhân công ty trang trí. Mẹ cũng chỉ là người hướng dẫn mua sắm trong siêu thị. Ngươi không có điều kiện tốt, nhưng mới 18 tuổi tròn đã phát triển tới bước này, quả thật rất khó.

La Phong nở nụ cười. Đúng là để có được ngày hôm nay, hắn phải cố gắng nhiều lắm.

– Ta rất khâm phục ngươi và cũng cho rằng ngươi rất có tiền đồ.

– Ta muốn mời La Phong ngươi gia nhập vào Lôi Điện Vũ Quán! – Đại hán khôi ngô nhìn La Phong.

– Ta… ta sớm đã ký hợp đồng với Cực Hạn Vũ Quán rồi.

La Phong lắc đầu cười nói.

Đại hán khôi ngô lắc đầu không quan tâm, nói:

– Hợp đồng? Đã là hợp đồng, có thể hủy bỏ! Chỉ cần nộp tiền phạt là được. Theo quy định vũ giả, tiền phạt cao nhất không được phép vượt qua ba ức. Ta cho rằng giá trị của ngươi, vượt xa qua giá này! Tiền nộp phạt sẽ do Lôi Điện Vũ Quán chúng ta trả cho ngươi!

– Hơn nữa, sau khi ngươi gia nhập, ta sẽ an bài cho ngươi hợp đồng huấn luyện hạng nhất của tổng bộ Lôi Điện Vũ Quán toàn cầu!

Đại hán khôi ngô cười nói:

– Hàng năm toàn thế giới, không quá mười người có thể có được hợp đồng huấn luyện vũ giả hạng nhất này đâu! Mỗi người trong số đó đều là một thiên tài nhất đẳng. Hơn nửa năm qua, Lôi Điện Vũ Quán chúng ta cũng vừa đưa ra ba hợp đồng bồi dưỡng hạng nhất. Hợp đồng thứ nhất là một vũ giả năm nay mới 20 tuổi đã trở thành chiến sĩ cao cấp ở Âu Minh quốc. Hợp đồng nữa là thiên tài ở châu Nam Mỹ, hắn là tinh thần niệm sư! Người thứ ba là một vũ giả mới 16 tuổi đã trở thành chiến sĩ trung cấp ở thủ đô Hoa Hạ Quốc ' Kinh Hoa Căn Cứ Thị '. Ngươi là người thứ tư!

La Phong không khỏi chấn động.

Ba người này, ai nấy cũng đều rất biếи ŧɦái. Hiển nhiên Vạn Đông, Mã hiểu mặc dù được chiêu mộ sớm, nhưng vẫn không có tư cách nhận được hợp đồng huấn luyện hạng nhất.

Mình có tư cách?

Thực ra, chỉ dựa vào tố chất thân thể của La Phong thì không có tư cách nhận được hợp đồng như vậy. Nhưng hắn đã lĩnh ngộ thân pháp Nhập vi cấp! Riêng cái này cũng đủ để La Phong đạt được hợp đồng huấn luyện hạng nhất. Dù sao 18 tuổi tròn mà có thể lĩnh ngộ được thân pháp cấp Nhập vi… Quá kinh dị.

– Chỉ cần ngươi gia nhập vào Lôi Điện Vũ Quán, ta sẽ cho ngươi một hợp đồng như vậy. Đưa ngươi tới tổng bộ Lôi Điện Vũ Quán toàn cầu huấn luyện, thậm chí còn cho ngươi có cơ hội được Lôi thần trong truyền thuyết tự mình chỉ điểm.

Đại hán khôi ngô mỉm cười nói:

– La Phong! Lôi Điện Vũ Quán ta thật lòng mời ngươi. Hãy gia nhập vào Lôi Điện Vũ Quán của chúng ta đi!

—– o O o —–

Đọc truyện chữ Full